Đọc truyện Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới – Chương 896: Dòng Nước Ngầm Mãnh Liệt
Thiên Quy Đảo, ở một nơi nào đó không thể xác định, đây là một khu vực không có dấu vết hoạt động của loài người, rất thích hợp để xây dựng một trụ sở bí mật dành cho những thế lực không muốn để lộ bản thân ra ngoài ánh sáng.
Nó chính là trụ sở chính của Nô Lệ Điện, một thế lực tầm cỡ với quy mô khổng lồ khó có thể tưởng tượng được, nó chính là một tổ chức đáng sợ hoạt động trong thế giới tu sĩ, đặc biệt là ở vùng biển phía đông, có thể xem Nô Lệ Điện chính là một trong những bá chủ đang quản lý thế giới ngầm của thế giới tu luyện, một thế lực tồn tại sừng sững qua hàng chục ngàn năm trời mà không ngã, chẳng có người nào dám hoài nghi sự mạnh mẽ của nó.
Trụ sở chính được xây dựng dựa vào một ngọn núi lớn cao đến chục ngàn mét, nó như một cây trụ chống trời đâm thẳng vào tầng mây cao ngút ngàn, phần đỉnh của nó màu trắng vì quanh năm bị đóng băng trong cái lạnh khắc nghiệt hòa cùng những cơn gió rét lạnh, sự tráng lệ của nó chẳng hề thua kém tổng bộ của Tử Vi Kiếm Tông là Tử Vi Thông Thiên Kiếm Sơn.
Cả ngọn núi được bao bọc bởi một lớp ánh sáng vô hình khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó là trận pháp cực kỳ mạnh mẽ có chức năng ẩn nấp trụ sở cũng như bảo vệ các thành viên quan trọng của Nô Lệ Điện khỏi kẻ địch đến từ bên ngoài.
Sinh vật tiếp cận nơi này trong phạm vi nhất định sẽ cảm nhận được một luồng uy áp vô hình liền vội vàng chạy trốn, không dám đến gần thêm nữa.
Bên trên ngọn núi là những dãy kiến trúc đình, đài, lầu, các thiết kế theo phong cách cổ điển lâu đời mang theo vết tích ăn mòn của năm tháng, nó mang theo hơi thở đặc biệt của một nền văn minh tu luyện tràn ngập những sự thần kỳ, ngoài ra, chắc chắn rằng không thể thiếu các dấu vết tạo ra bởi các trận chiến kịch liệt của tu sĩ mạnh mẽ đã từng tấn công vào trụ sở Nô Lệ Điện.
Lúc bấy giờ, các thành viên chủ chốt của Nô Lệ Điện đang ngồi tập trung ở quanh một cái bàn tròn, ngồi ở giữa là thiếu chủ Đình Duy Hoàng, hai bên là hai Phó Điện Chủ, tổng cộng năm người giữ quyền lực cao nhất của Nô Lệ Điện tại Thiên Quy Đảo, có thể nói, mỗi một người đang ngồi ở đây đều có thể quyết định mạng sống của mấy triệu sinh linh chỉ bằng một câu nói.
Một Phó Điện Chủ trong số đó tất nhiên là Ngô Bảo Nguyên, người phụ trách quản lý sản nghiệp của Nô Lệ Điện tại Tử Vi Châu, cũng là người một thân một mình đi đến tổng bộ của Quang Minh Giáo Đình, đối diện trực tiếp người đứng đầu bộ ngoại giao Lilith và Giáo Hoàng Trần Thanh Vũ.
Ba người còn lại có tuổi đời cao, gương mặt có vài nếp nhăn trông thấy, ánh mắt lạnh lùng, ẩn chứa sâu bên trong hai con ngươi là một sự tàn nhẫn khó có thể tưởng tượng, nếu như không phải là một kẻ độc ác đúng cách thì không thể nào giữ được chức Phó Điện Chủ của Nô Lệ Điện.
Hiển nhiên, bên cạnh sự tàn nhẫn đó còn có thêm cả trí tuệ để kinh doanh phát triển Nô Lệ Điện.
“Bảo Nguyên Phó Điện Chủ, kế hoạch hợp tác với Quang Minh Giáo Đình đã tiến hành đến bước nào rồi?” Đình Duy Hoàng chậm rãi uống một hớp trà nóng rồi lên tiếng hỏi.
Ngô Bảo Nguyên giữ vững tinh thần trước ánh mắt của Đình Duy Hoàng, đừng tưởng rằng thiếu chủ trẻ tuổi mà khinh thường, Đình Duy Hoàng cũng là một kẻ đáng sợ, tài năng hơn người, từ nhỏ đã được giáo dục lý niệm của Nô Lệ Điện và được cung cấp tài nguyên tu luyện khổng lồ, cảnh giới cực mạnh, ngay cả Thượng Sứ đến từ Hợp Hoan Thiên Tông cường đại cũng phải công nhận thực lực của Đình Duy Hoàng.
Ngô Bảo Nguyên nhẹ giọng trả lời: “Quang Minh Giáo Đình ngoài sáng luôn luôn mở miệng nói về chính nghĩa, thực chất bên trong tổ chức chỉ là một đám tu sĩ thối rữa mục nát không chịu nổi, chúng vừa nghe đến có cơ hội hợp tác với Nô Lệ Điện, nhất là hợp tác với chính thiếu chủ thì càng vui mừng, lập tức đồng ý đưa ra tài nguyên bồi thường về vụ việc xảy ra tại một Nô Lệ Dược Viên, sau đó tiến hành lấy giá cao mua sắm nhiều nô lệ từ trong tay của chúng ta.
”
Đình Duy Hoàng và ba Phó Điện Chủ nghe thấy vậy đều gật đầu, đây là chuyện xảy ra sau khi Ngô Bảo Nguyên trở về từ tổng bộ của Quang Minh Giáo Đình, bọn họ không khinh thường cách làm của Quang Minh Giáo Đình, quy tắc của thế giới là thế, người nào mạnh người đó có quyền làm tất cả.
Ngô Bảo Nguyên một mình xử lý chuyện hợp tác làm ăn với Quang Minh Giáo Đình nên giờ lập được công lao lớn, địa vị trong Nô Lệ Điện ngày một vững chắc, Đình Duy Hoàng rất tin tưởng vào năng lực của Ngô Bảo Nguyên, ba người Phó Điện Chủ hâm mộ không nói nên lời.
Quang Minh Giáo Đình không phải là một thế lực nhỏ, có ít nhất vài ba tu sĩ cảnh giới Pháp Tướng Thiên Tôn, lại còn là tu sĩ mạnh mẽ trong cảnh giới đó, nhất là chiến tích của Giáo Hoàng rất kinh người, quy mô đang mở rộng bằng tốc độ đáng kinh ngạc, lại còn có nội tình về luyện đan, chế tạo phù chú và luyện khí, hợp tác với một tổ chức như thế sẽ giúp Nô Lệ Điện kiếm được đầy bồn đầy bát.
“Sau khi quan sát tỉ mỉ trong quãng thời gian qua, tôi nghĩ rằng chúng ta nên mở rộng hợp tác toàn diện với Quang Minh Giáo Đình, đây là kế hoạch tổng quát do tôi tự mình lập ra, mời thiếu chủ xem xét.
” Ngô Bảo Nguyên cung kính đưa một đống giấy tờ cho Đình Duy Hoàng.
“Rất tốt!”
— QUẢNG CÁO —
Đình Duy Hoàng cười lớn thể hiện cảm xúc vui vẻ sau khi đọc xong kế hoạch, nó được tạo ra dựa trên ý nghĩ của Đình Duy Hoàng là nâng đỡ Quang Minh Giáo Đình trong âm thầm giúp Quang Minh Giáo Đình quét sạch kẻ địch, làm chủ Tử Vi Châu, thậm chí là cả Thiên Quy Đảo, từ đó Nô Lệ Điện giữ quyền lực tối cao trên Thiên Quy Đảo, lập được công lớn, có thể thăng chức, nhận được sự coi trong từ tổng bộ, tương lai tươi sáng.
Ba Phó Điện Chủ lần lượt xem bản kế hoạch, ai nấy đều gật đầu khen ngợi, đang hi vọng bản thân có thể tham gia một khâu nào đó trong kế hoạch để lấy thành tích.
Thế lực trên Thiên Quy Đảo quá hỗn loạn, giống như đầm nước sâu không thấy đáy, dù ba Phó Điện Chủ là tu sĩ nửa bước Pháp Tướng cũng chẳng thể làm quá nhiều chuyện để cống hiến cho Nô Lệ Điện, ngược lại Tử Vi Châu giờ đang trong thời kỳ phi thường, việc nâng đỡ Quang Minh Giáo Đình là một nước cờ hợp lý giúp Nô Lệ Điện phát triển thêm một bước nữa.
Bỗng dưng, Đình Duy Hoàng đổi giọng thành lạnh băng:
“Nhưng không phải kẻ nào cũng có tư cách trở thành đối tượng hợp tác với Nô Lệ Điện, cứ để bọn chúng thể hiện giá trị bản thân trước đã, để xem xem, chúng có đủ tư cách để trở thành một đám nô lệ tốt hay không?!”
Nói xong, Đình Duy Hoàng nở nụ cười bí hiểm làm bốn Phó Điện Chủ rùng mình, cảm giác lạnh băng chạy dọc xuyên suốt sống lưng.
“Vâng thưa thiếu chủ!” Bốn Phó Điện Chủ hơi khom người nói.
Nô Lệ Điện từ trước đến giờ vẫn thích nô lệ hơn là một đối tác bình đẳng!
“Thế cục trên Thiên Quy Đảo đang ngày càng hỗn loạn, các phân điện của Nô Lệ Điện bên ngoài đảo cũng đang lăm le muốn tham dự vào, chúng ta phải suy tính thật cẩn thận để chiếm được lợi ích to lớn nhất, trở thành người thắng cuộc cuối cùng!” Đình Duy Hoàng trầm giọng nói ra.
“Thiếu chủ, ngài nghĩ sao về Ma Ha Cổ Tông, bọn họ đang trên đường đến đây, có vẻ như mục đích của bọn họ là Quang Minh Giáo Đình vì chính Giáo Hoàng đã giết chết Lê Trường Tôn, phá hủy kế hoạch ngàn năm.
” Ngô Bảo Nguyên thận trọng hỏi.
Đình Duy Hoàng nhẹ nhàng lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Ma Ha Cổ Tông mặc dù là một đám người điên thích giết chóc nhưng bọn họ cũng chẳng dám khai chiến với Nô Lệ Điện, một khi biết được Quang Minh Giáo Đình trở thành nô lệ của chúng ta thì chúng sẽ không dám hành động dại dột.
Suy cho cùng, cơ duyên lớn nhất trên Thiên Quy Đảo này là Thiên Quy Bí Cảnh, đã có một số dấu hiệu cho thấy Thiên Quy Bí Cảnh sẽ mở ra sớm hơn dự tính.
”
Bốn Phó Điện Chủ trầm ngâm suy nghĩ, Ngô Bảo Nguyên thất thần lẩm bẩm: “Thiên Quy Bí Cảnh, mỗi một lần nó mở ra giống như cánh cửa của địa ngục nuốt chửng mạng sống của hàng trăm ngàn tu sĩ, như những con thiêu thân lao đầu vào lửa…”
Một Phó Điện Chủ hít sâu một hơi rồi nói ra: “Có truyền ngôn nói rằng, lần này Thiên Quy Bí Cảnh sẽ không đơn giản như những lần trước, nói không chừng thế giới hạch tâm của bí cảnh sẽ mở ra, cơ duyên cực kỳ lớn lao, nguy cơ cũng sẽ tăng lên gấp trăm, gấp ngàn lần, người chiếm được cơ duyên thì phi thăng thành tiên không còn là chuyện xa vời.
”
Sau cùng, Đình Duy Hoàng kết luận: “Chúng ta cần đề phòng những thế lực từ bên ngoài, không những vậy, đám phân điện khác cũng rất khó chơi, còn về Thiên Quy Bí Cảnh, chúng ta nhất định phải chiếm được cơ duyên bên trong đó, ít nhất, phải nô dịch được một vài vị tiên.
”
“Để đạt được mục tiêu đó, chúng ta cần có thêm sức mạnh…”
— QUẢNG CÁO —
“Ý của ngài là?” Bốn Phó Điện Chủ nhận ra điều gì nên rung động không thôi.
Đình Duy Hoàng cười khẽ: “Đúng vậy, Điện Chủ đang tập trung đột phá cảnh giới, một khi thành công, chúng ta sẽ có thêm sự trợ giúp của tổng bộ Nô Lệ Điện, chiếm lấy phần thắng lợi lớn trong Thiên Quy Bí Cảnh!”
Phân bậc của Nô Lệ Điện rất nghiêm khắc, cần đạt được một chuẩn mực nhất định để lấy được chức vị trong tổ chức.
Người quản lý Nô Lệ Điện tất nhiên là Điện Chủ ở tổng bộ, bên dưới là các Phó Điện Chủ, làm việc cho các Phó Điện Chủ là các Đại Tổng Quản Nô Lệ, mỗi một Đại Tổng Quản Nô Lệ đều là người quản lý hoạt động của Nô Lệ Điện tại một vùng đất rộng lớn, bên dưới còn có Tổng Quản Nô Lệ cùng một số chức vị quản lý như Điện Chủ và Phó Điện Chủ của các phân điện, phân chia rất tỉ mỉ.
Ngoài ra còn có một bộ phận chủ chiến của Nô Lệ Điện, được bồi dưỡng từ trong chính các nô lệ, tuyển chọn nô lệ có thiên phú cao để huấn luyện.
Sau đó tiến hành phân chia thành các cấp bậc cụ thể như Thiết Diện Ma Sứ, Đồng Diện Ma Sứ, Ngân Diện Ma Sứ, Kim Diện Ma Sứ, … Sức mạnh của mỗi một cấp bậc rất khác biệt, bên cạnh đó còn có một chức vụ đặc biệt là Trấn Điện Ma Sứ dành cho người mạnh nhất trong một phân điện.
Điện Chủ của Nô Lệ Điện, người đến từ tổng bộ Nô Lệ Điện, tài năng xuất chúng, thiên tư hơn người, và cũng là người cha ruột của Đình Duy Hoàng, chỉ cần người này không mất thì Nô Lệ Điện tại Thiên Quy Đảo sẽ không sụp đổ!
Người có xuất thân từ tổng bộ, được giao quyền lực tại vị trí nhạy cảm nơi tập trung nhiều tai mắt của các thế lực cường đại như Thiên Quy Đảo chắc chắn sẽ không là một kẻ ngu dốt vô năng!
Bốn Phó Điện Chủ từng người suy nghĩ khác nhau, có người vui mừng, có người lo lắng, còn Ngô Bảo Nguyên thì bình tĩnh đến lạ thường, trong lòng đang suy nghĩ làm sao để thực hiện kế hoạch tiếp theo.
…
Loạn Giới Thâm Hải, đây là vùng biển mênh mông rộng lớn lại thần bí và nguy hiểm nằm ở phía đông thế giới tu luyện, tất cả tu sĩ đều nhận đồng rằng, dù mạnh mẽ như tiên nhân cũng không thể đi ngang Loạn Giới Thâm Hải, đâu thể nào biết được bên dưới mặt biển kia có những tồn tại cổ lão đáng sợ đến nhường nào chứ?
Ở một nơi nào đó cách Thiên Quy Đảo cực kỳ xa xôi, một con quái vật khổng lồ đang di chuyển trên mặt biển, nói một cách chính xác hơn thì con quái vật này là một hòn đảo lớn, thế nhưng nó vẫn di chuyển về một hướng bằng tốc độ quá nhanh, tu sĩ cảnh giới Tứ Dương cũng không thể nào đuổi theo kịp, vì di chuyển nhanh như thế nên nó tạo ra những cơn sóng ngầm mãnh liệt,
Nếu như một tu sĩ từng du lịch Loạn Giới Thâm Hải nhìn thấy hòn đảo này thì sẽ nhận ra lai lịch của nó ngay lập tức, Ma Ha Huyết Đảo, tổng bộ của Ma Ha Cổ Tông, một trong các thế lực thần bí, đáng sợ khiến cho tu sĩ kiêng kỵ, không dám đối đầu.
Hầu hết diện tích của Ma Ha Huyết Đảo được bao phủ bởi rừng rậm u ám, ít ánh sáng, nhưng lại không có một âm thanh gào thét của hung thú, cực kỳ quỷ dị trong cái sự yên lặng tuyệt đối đủ để lòng người sinh ra cảm giác hoang mang lo sợ.
Nhìn về khu vực biển phía trước đường đi của Ma Ha Huyết Đảo có thể thấy được một cảnh tượng quá khiếp người, rất nhiều tàu thuyền khổng lồ đang di chuyển trên biển, tất cả bọn chúng tránh né Ma Ha Huyết Đảo, dường như còn có âm thanh hoảng sợ nữa.
“Nhanh lên, bọn quỷ dữ kia sắp đến rồi!”
— QUẢNG CÁO —
“Chạy mau, tất cả bỏ hết mọi thứ để lên thuyền!”
“Nghe nói chúng đã nhấn chìm mấy chục hòn đảo, vô số sinh linh bị dìm vào biển cả!”
Từ khi bắt đầu di chuyển đến nay, Ma Ha Huyết Đảo chưa bao giờ ngừng, và cũng chưa bao giờ chuyển hướng tránh đi các hòn đảo phía trước, kết quả là tất cả hòn đảo đều bị xóa sổ, sinh linh trên đảo chưa kịp rời khỏi cũng bị chìm vào biển cả làm mồi cho hung thú biển sâu.
“Giết! Giết!”
“Giết sạch bọn chúng!”
Bất chợt, hàng loạt tiếng rít gào vọng xuống từ bầu trời cao, mấy ngàn vệt sáng phóng đến Ma Ha Huyết Đảo, mỗi một vệt sáng đều là một tu sĩ cảnh giới cao, có thể bay lượn thoải mái trên bầu trời, mục tiêu của bọn họ là nhấn chìm Ma Ha Huyết Đảo!
Trong số tu sĩ này không thiếu tu sĩ cảnh giới Pháp Tướng, danh hiệu là Thiên Tôn!
Keng! Keng!
Âm thanh kim loại vang ra từ những thanh kiếm sắc bén, mấy chục bóng người phóng lên từ Ma Ha Huyết Đảo, người dẫn đầu bất thình lình là Lê Y Dạ.
Hai bên không cần phải nói nhiều vô dụng, vừa nhìn thấy nhau lên xông tới chém giết, pháp thuật nổ tung, pháp bảo gào thét xẹt ngang bầu trời, năng lượng xung kích lan ra bốn phương tám hướng, cả một vùng biển bị chấn động đến sôi trào, rất nhanh thì có những tu sĩ tử vong rơi xuống phía dưới biển hoặc rơi vào Ma Ha Huyết Đảo, vô số hung thú ngửi được mùi máu tươi liền mò tới.
Kết quả cuối cùng, Ma Ha Huyết Đảo vẫn tiếp tục trên chuyến hành trình dài tiến về phía Thiên Quy Đảo!
Có tu sĩ giỏi thu thập tình báo thử tính toán một chút, mồ hôi đổ đầy đầu, bởi vì sự thật quá đỗi khủng khiếp, Ma Ha Cổ Tông vừa lên đường không được bao lâu đã ảnh hưởng đến mạng sống của ít nhất mấy tỷ sinh linh, giết chết ít nhất mấy chục ngàn tu sĩ, trong đó có hơn trăm tu sĩ Pháp Tướng Thiên Tôn, mấy ngàn thế lực nhỏ yếu bao gồm nhân loại và hải yêu lần lượt rời khỏi quê hương để tránh đường cho Ma Ha Cổ Tông.
Quả không thẹn với danh là một trong những thế lực mạnh mẽ của Loạn Giới Thâm Hải!.