Bạn đang đọc Phi Khuynh Thiên Hạ – Chương 91 – 1
95.1
Một ly Thanh trà, đặt ở trước mặt loan ngọc thần.” đại ca, trà tuy không phải thượng phẩm, nhưng là tâm ý khanh nhi, thỉnh đại ca vui lòng nhận cho. Qua lại đều là đại ca chiếu cố khanh nhi, trân trọng khanh nhi, khanh nhi lại không có làm gì vì đại ca cả. Hôm nay, khiến cho khanh nhi hảo hảo mà chiếu cố đại ca một lát.” Âm thanh chờ mong, ở nội tâm nàng, nàng vẫn là hy vọng Loan Ngọc Thần đối nàng như Khanh nhi.
Nàng cười đi đến cửu tiêu hoàn bội, vẻ mặt điềm đạm an tọa ở trước cầm.
Ngón tay như ngọc tiêm tiêm, phất lên cầm huyền, trong nhu có cương, điều chỉnh thử âm điệu.
Đôi mắt đen ôn nhuận của Loan Ngọc Thần, chấn động kinh ngạc, hắn bước nhanh đến trước cầm, kích động vỗ về cửu tiêu hoàn bội.” khanh nhi, ngươi đây là –” khanh nhi ba năm chưa động cửu tiêu hoàn bội, nay nàng –
” đại ca nghĩ không có sai. Cái cửu tiêu hoàn bội này là đại ca đưa cho khanh nhi, nay, tinh nhi* liền mượn hoa hiến phật**, đàn đại ca nghe một khúc.” nàng khẽ nhúc nhích, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn đến ngoài cửa sổ.” đại ca, thỉnh cùng tinh nhi đến.” nàng ôm lấy cửu tiêu hoàn bội, đi ở đằng trước.
*Ta cũng không hiểu a, sao lúc lại gọi là tinh nhi, lúc lại gọi khanh nhi?
** Tá hoa hiến phật, mượn hoa dâng vật:
___ _________________________________________________
Dụng ngữ này cóxuất xứ từ các chuyện bản sinh của đức Phật ghi trong: Phẩm Thụ quyết định kí trong kinh Phật bản hạnh tập quyển 3, 4, phẩm Hiện biến trong kinh Tu hành bản khởi quyển thượng và kinh Thái tử thụ yứng bản khởi quyển thượng.
Theo các kinh trên, thủa xưa, có đệ tử của 1 người Bà la môn tên là Thiện tuệ đi tham học các nơi, khi đến thành Liên hoa, nghe tin đức Phật Nhiên đăng sắp đến đó thuyết pháp, Thiện tuệ muốn dâng hoa tươi cúng Ngài, nhưng nhà vua đã thu mua hết để cúng dường Phật. Thiện tuệ tìm khắp trong thành nhưng không được bông nào.
Sau, Thiện tuệ gặp 1 tì nữ trẻ tuổi bên cạnh giếng, tay cầm 1 bình hoa có 7 cọng ưu bát la, Thiện tuệ liền khẩn thiết xin hoa, người tì nữ cảm động trước lòng chí thành của Thiện tuệ nên cho 5 cọng, còn 2 cọng thì gửi Thiện tuệ dâng cúng Phật để tích góp công đức ình, nhưng với điều kiện Thiện tuệ phải hứa: “Khi chưa chứng được Thánh đạo thì đời đời kiếp kiếp kết làm vợ chồng”. Vì lòng xin hoa tha thiết nênThiện tuệ chấp nhận điều kiện đó. Sau khi được hoa, Thiện tuệ đến cửa thành dâng hoa cúng Phật Nhiên đăng, Ngài thụ kí cho Thiện tuệ trong vô lượng kiếp sau, sẽ đượct hành Phật hiệu là Thích ca mâu ni. Thiện tuệ tức là tiền thân của Phật Thích ca mâu ni, còn người tì nữ là tiền thân của Da du đà la.
Kinh Quá khứ hiện tại nhân quả quyển 1 (Đại 3, 622 thượng) nói: “Nay,tôi là con gái yếu đuối không thể đến đó được, vậy xin gửi 2 bông hoa dâng cúng Phật”.
Cửu tiêu hoàn bội, ba năm chưa động, nay nàng lại đánh đàn, chỉ vì tình người mà tấu. Chỉ có tình người, mới có tư cách, xứng đáng như Loan Ngọc Thần nghe xem Phương Tinh nàng bao nhiêu kiêu ngạo.
Cửu tiêu hoàn bội lẳng lặng đặt ở dưới tàng cây, Thương Tinh đạm mạc cười, mâu quang nhu hòa dừng ở mĩ thiếu niên tao nhã như ngọc kia.
” đại ca an vị nghe, tốt hảo nghe thượng vừa nghe, xem cầm kĩ của Tinh nhi có hay không lui bước.” phương tinh tay phải đặt tại cầm, ngón tay tay trái đặt trên dây, nhẹ nhàng lướt qua, tạo ra thanh âm trong trẻo.
Loan ngọc thần vui mừng gật đầu, áo bào trắng nâng lên, tao nhã ngồi xuống hòn đá. Vẻ mặt hắn hoà nhã, ôn nhu như nước nhìn Phương Tinh.