Bạn đang đọc Phi Khuynh Thiên Hạ – Chương 18
Chương 18
Sau ngày đó, tại Lan Tâm cư Phương Thiến lại có thể hưởng thụ một khoảng thời gian an bình. Không hiểu vì sao hai gã thị vệ giám sát tại Lan Tâm cư cũng bất tri bất giác mà rút khỏi.
Những vận động khi còn ở hiện đại của Phương Thiến thật sự có tác dụng. hai chân của nàng đã có thể đứng thẳng trong một lát.
Nhưng kì quái là, nguyên bản có thể dễ dàng hồi phục vết thương trên tay nhưng nó lại không hề có chút biểu hiện tốt hơn ngược lại có xu thế chuyển biến xấu, làm cho Xuân Hương càng thêm căm giận tiêu ngân cao của Tĩnh sườn phi.
“ Nhất định là nữ nhân độc ác kia hạ thuốc, tam tiểu thư, nô tỳ nghĩ là không cần dùng nữa. Nữ nhân kia nói sau bảy ngày sẽ không còn thấy sẹo, nhưng nhìn vết thương trên cổ tay của tiểu thư từ ban đầu đến bây giờ đâu có gì khác nhau?”
Phương Thiến không nhìn vết thương trên cổ tay, sắc mặt bình thản, chỉ chúi đầu vào ván cờ tàn trên bàn, ánh mắt chuyên chú mà phân tích.
“ Tam tiểu thư, tam tiểu thư, người có nghe nô tỳ không ?” Xuân Hương bất mãn, đô đô cái miệng nhỏ.
“ Ta đang nghe.” Phương Thiến nhẹ nhàng thở dài, quân cờ đen trong tay nàng một tiếng, liền rơi vào thế nguy hiểm. “ Một nước cờ như vậy, tuy mạo hiểm nhất thời đổi lại bình an cả đời cũng là đáng giá.” Nàng nhướng mày, thì thào tự nói.
“ Tam tiểu thư, lúc này người sao lại có tâm tư chơi cờ a.” Xuân Hương thật sự là đang rất vội vàng .
“ Yên một chút, đừng có nháo.” Phương Thiến nâng mắt, liếc mắt quét qua Xuân Hương một cái, “ Chờ dợi cũng cần phải có tính nhẫn nại và nghị lực.”
Tam tiểu thư đang nói cái gì đây ? Nàng nghe một câu cũng không hiểu ? Xuân Hương nhìn Phương Thiến đang chằm chằm vào ván cờ, đang suy tư về bước đi tiếp theo.
Ngoài cửa lúc này có tiếng thị vệ báo lại.
“ Tham kiến Vương phi, Vương gia ời Vương phi đến đại sảnh.”
Ba…
Từ vị trí cầm cờ trắng, Phương Thiến ngước nhìn, ánh mắt thanh thấu, “ Đã biết, ta đổi y phục lập tức đến.” Nàng vung tay lên, thị vệ nhận lệnh liền rời khỏi.
“ Tam tiểu thư, Vương gia đã lâu không nhớ đến tiểu thư, lúc này lại ời, không biết là phúc hay là họa ?” Xuân Hương có chút lo lắng nhìn Phương Thiến.
Phương Thiến rút từ dưới gối ra một cuốn sách, đưa cho Xuân Hương, “ Đọc sách nhiều một chút, sách sẽ cho ngươi đáp án.”
Xuân Hương ngạc nhiên.
Nàng ngơ ngác nhìn chằm chằm quyển sách tran tay, nàng cơ bản là không mấy cái chữ a.
“ Về sau, nếu có thời gian rảnh, ta sẽ từ từ dạy cho ngươi.” Phương Thiến thản nhiên cong cánh môi xinh đẹp như hoa.
Lời nói của tam tiểu thư càng ngày càng kỳ quái, nàng gần như càng ngày càng nghe không hiểu tiểu thư đang nói cái gì ?
“ Xuân Hương, lúc này không phải để ngẩn người, nhanh đi thôi.” Phương Thiến tay vịn bánh xe lăn.
Mày liễu gắt gao khóa khởi, Xuân Hương trong lòng ngày càng nhiều dấu hỏi. Nhưng nàng cũng không hỏi Phương Thiến, bởi vì sợ đáp án của Phương Thiến lại làm cho nàng càng thêm không rõ.
Cho nên….
Nàng chỉ có thể mang theo vấn đề, yên lặng phụ đẩy xe lăn, đưa Phương Thiến đến đại sảnh.
Bên trong đại sảnh, phu thê Thuần Vương gia ngồi tại vị trí cao nhất, vẻ mặt có chút lo âu. Ninh vương gia Ngự Thiên Kỳ ngồi ở ghế bên trái, ngón tay thỉnh thoảng vuốt tay vịn. bên cạnh hắn là muội muội âu yếm – Tĩnh sườn phi.
Khi Phương Thiến tới nơi, ánh mắt thản nhiên nhìn qua y phục và trang sức của bọn họ.
Phu thê Thuần vương gia hôm nay mặc một y phục màu rám nắng, áo, cổ tay trang trí hoa văn bàn văn, tơ vàng viền quanh, vật liệu may mặc thật tốt, hoa văn hoa lệ, thật là một bộ đồ mang đầy vẻ phú quý.
Ngự Thiên Kỳ trên đầu mang mũ khảm vàng cùng ngọc minh châu, áo thêu kỳ lân, thắt lưng màu bạch ngọc, trường bào là sự hòa hợp giữa hai màu vân hải, chân mang đôi giày màu trắng, phía trên thêu kim tuyến màu đen. Hắn nhìn thật tuấn mỹ, phiêu dật, khí chất ôn nhã, thật giống một hình tượng điển hình thường xuất hiện trong các bộ phim cổ trang.
Mà Lục Nghi Tĩnh đây hiển nhiên cũng trải quan một phen trang điểm tỉ mỉ, nàng vẽ một bông hoa mai hồng nhạt trên khuôn mặt, cánh môi anh đào điểm tô một lượng sắc hồng. Nàng phong thái như mây, mái tóc đen quấn gọn lên trên, toàn bộ dùng chiếc trâm cài được chế tác từ bảo thạch phỉ thúy kết lại, mặc một chiếc quần hồng nhạt, áo khoát đỏ thẫm phía trên thêu một đóa mẫu đơn, chân mang một đôi giày thêu tinh xảo khảm minh châu. Cả người từ đầu đến chân đều có thể xem là một thân màu sắc rực rỡ.