Phải Chăng Tôi Thích Cậu? Bạn Cùng Bàn!

Chương 47


Đọc truyện Phải Chăng Tôi Thích Cậu? Bạn Cùng Bàn! – Chương 47

Vâng…có cần ra ngoài quán nước nào đó ngồi không ạ?- Cô không biết Mẹ Cậu lại muốn nói chuyện gì nhưng cũng muốn tìm chỗ nào đó nói chuyện chứ không muốn ở trước mặt nhà hàng vì sợ Cậu sẽ nhìn thấy

Không cần đâu – Mẹ Cậu tháo mắt kính ra nhìn Cô khuôn mặt lạnh lùng

Vâng…vậy Bác có chuyện gì ạ?- Cô nghe vậy thì hai tay nắm chặt lại

Số tiền đó tại sao Cô không cầm?- Mẹ Cậu khuôn mặt bớt cái lạnh lùng nhìn Cô

Cháu không cần dùng đến số tiền đó với lại Cháu rời xa Anh ấy không phải vì tiền mà vì Cháu muốn tốt cho Anh ấy – Cô khuôn mặt không còn lo lắng mà nhìn Mẹ Cậu đầy kiên định

Hay Cô chê số tiến ít sao?- Mẹ Cậu lại cầm số tiền ra trước mặt Cô

Cháu không có ý đó- Cô nghe vậy thì lắc đầu khuôn mặt muốn giải thích nhưng không nói được

Vậy Cô cầm lấy số tiền này đi…rồi rời xa con trai Tôi ra- Mẹ Cậu đưa số tiền vào tay Cô mặc cho Cô không muốn cầm rồi đi rời đi vào nhà hàng mặc cho Cô gọi vọng theo…

Cô không biết phải làm sao nên cũng cầm số tiền đó mà đi về nhưng Cô chắc chắn sẽ tìm cách trả số tiền đó…

Sao Mẹ lại tới đây?- Cậu đang làm việc thì thấy có người gõ cửa đi vào nên nhìn lên

Mẹ tới thăm Con không được sao?- Mẹ Cậu ngồi xuống ghế đối diện Cậu

Ngày nào cũng gặp mặt ở nhà Mẹ sao phải thăm chứ?Mẹ đến xem Thảo Phương đã nghỉ việc hay chưa?Hay còn vì lý do gì khác nói vào vấn đề chính đi- Cậu bỏ sấp tài liệu sang một bên hai tay nắm vào nhau nhìn Mẹ mình ánh mắt lạnh lẽo

Con…Con còn trách Mẹ chuyện đó sao?- Mẹ Cậu nghe vậy thì bực mình nhìn Cậu

Con không có quyền trách Mẹ sao?Tại sao Mẹ cứ phải xen vào chuyện tình cảm của Con chứ?- Cậu nghe vậy thì khuôn mặt càng giận dữ ánh mắt khó chịu nhìn Mẹ mình

Mẹ là muốn tốt cho Con thôi- Mẹ Cậu thấy vậy thì hạ giọng xuống mà nhìn Cậu

Mẹ tới đây có chuyện gì?- Cậu giữ lại bình tĩnh với Mẹ nhưng cũng chẳng hết được cái sự bực mình

Mẹ sẽ hẹn Minh Châu cho hai đứa đi ăn rồi nói chuyện- Mẹ Cậu nhìn Cậu khuôn mặt rạng rỡ

Mẹ?Con với Cô ta không thể?Mẹ còn như vậy thì chúng ta đừng nói chuyện nữa?- Cậu nghe vậy thì quát lớn rồi rời đi bỏ Mẹ Cậu trong phòng

“Alo!Cậu mau lên phòng của Minh Thiên”- Mẹ Cậu định phản kháng lại lời nói của Cậu nhưng đột nhiên bệnh tim lại tái phát mà không có thuốc nên vội gọi điện cho tài xế riêng của mình

“Vâng thưa bà!”- Tài xế nghe vậy thì vội đi lên cũng cầm thuốc theo vì biết chắc chắn Mẹ Cậu xảy ra chuyện nên mới gọi một cách gấp gáp như vậy

Bà đỡ chưa?Tôi đưa Bà về nhà nghỉ ngơi ạ!- Đưa thuốc cho Mẹ Cậu uống xong nghỉ ngơi một lát thì tài xế lên tiếng

Được- Mẹ Cậu nghe vậy thì cố đứng dậy để tài xế dìu mình về

Bà không định nói chuyện này cho Ông với Cậu chủ biết sao?- Tài xế vừa dìu Mẹ Cậu vừa hỏi vì ngoài tái xế ra thì Bà chưa nói cho ai biết bệnh tình của Bà cả

Tôi sẽ tự biết cách giải quyết!Cậu không được nói cho ai chuyện này biết chứ?- Mẹ Cậu nhìn tái xế lạnh lùng Mẹ Cậu vì nghĩ rồi bệnh sẽ đỡ hơn nên chẳng muốn nói với ai khác…


– ——

Dừng xe lại một chút- Mẹ Cậu đang ngồi trên xe vô tình nhìn thấy bóng người Cô thì vội kêu tài xế dừng xe lại

Bà có cần xuống xe không ạ?- Tài xế cũng nhìn theo rồi hỏi Mẹ Cậu

Không cần đâu?- Mẹ Cậu vừa nhìn theo Cô vừa nói

Cô gái đó tốt vậy sao…Bà lại không thích chứ?- Tái xế bất giác gập ngừng hỏi vì dù sao bản thân cũng chỉ là người làm thuê không được quan tâm đến chuyện riêng của chủ

Cậu thấy Cô ta như nào?- Mẹ Cậu nghe vậy thì quay vào nhìn tài xế

Dạ…Tôi thấy Cô ấy cũng tốt lễ phép…Bà không để ý mỗi lần gặp Bà khuôn mặt Cô ấy đều lo lắng sợ hãi…Cô ấy cầm số tiền của bà không phải vì ham tiền Bà nhìn xem Cô ấy cầm số tiền lớn của Bà như vậy mang đi cho người ăn xin…Vậy Bà không nghĩ sẽ cho Cô ấy một cơ hội sao?- Tài xế nói với tâm trạng vui vẻ…phải lúc Mẹ Cậu kêu tài xế dừng lại là vì thấy Cô đang cầm số tiền của Mình cho mà mang cho người ăn xin rồi khiến Bà cứ nhìn mãi ạn mắt có chút ấm áp nhìn về phía Cô…liệu Mẹ Cậu sẽ đối xử tốt với Cô chứ?

….được rồi đi thôi!Tôi còn có hẹn với người khác nữa?- Mẹ Cậu nghe vậy thì cũng chẳng biết nói như nào chỉ lạc đi chủ đề khác nhưng trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì đó…

Vâng- Tài xế nghe vậy thì lái xe đi

Bà…tới nơi rồi ạ?Hay là Tôi đưa Bà về nhà còn buổi hẹn hôm nay xin hủy được chứ?- Tái xế đưa Mẹ Cậu tới nơi hẹn nhưng thấy Mẹ Cậu có vẻ mệt mỏi nên lo lắng

Không cần đâu!Cậu đưa thuốc cho Tôi đi!Cậu về trước đi có gì Tôi sẽ gọi Cậu sau?- Mẹ Cậu nghe vậy thì từ chối lấy thuốc uống cho đỡ rồi bước xuống xe đi vào nhưng cái dáng người đi mệt mỏi cố mà bước chân vào quán hẹn…Tài xế thấy vậy lo lắng cho Bà bất mãn gọi điện cho ai đó rồi lái xe đi

Cháu tới lâu chưa?- Mẹ Cậu cố giữ cho sức khỏe ổn định mà đi tới bàn chỗ người mình hẹn

Cháu mới tới?Sao sắc mặt Bác không tốt vậy ạ?- Minh Châu nhìn Mẹ Cậu sắc mặt không tốt thì lo lắng

Bác không sao đâu cháu đừng lo- Mẹ Cậu nghe vậy thì cố cười để khuôn mặt bớt đi vài phần mệt mỏi dù đã cố gắng giữ tâm trạng tốt nhưng cũng không bớt đi được cái sự mt mỏi

Vâng…Bác hẹn cháu có việc gì vậy ạ?- Minh Châu nghe vậy thì nói vào vấn đề chính vì cũng đang tò mò

Bác đã nói với Minh Thiên ngày mai sẽ cho hai đứa hẹn gặp nhau rồi đó nếu Cháu rảnh thì tới tìm nói nhé- Mẹ Cậu nghe vậy thì nắm tay Minh Châu cười

Cháu…Cháu xin lỗi- Minh Châu nghe vậy thì cúi mặt xuống có chút khó xử

Ý Cháu là sao?- Mẹ Cậu thấy vậy thì cũng khó hiểu

Cháu…Cháu hình như không còn thích Anh ấy nữa rồi!- Minh Châu ấp úng nhìn Mẹ Cậu nhưng giọng nói đầy kiên định

Tại sao chứ?Không phải mấy năm nay Cháu đều thích Nó sao?- Mẹ Cậu như không tin vào những gì mình nghe thấy

Nhưng những năm đó dù Cháu cố gắng như nào Anh ấy cũng không quan tâm tới Cháu…bây giờ vẫn vậy dù cho Cô Thảo Phương đó dời xa Anh ấy đi nữa Anh ấy cũng không quan tâm tới Cháu!Bác cũng biết Anh ấy thích ai mà hơn mà…Cháu biết Bác không thích Cô ấy nhưng Bác hãy thử cho Cô ấy một cơ hội đi ạ…Còn Cháu…Cháu tìm thấy người mình yêu thực sự rồi…- Minh Châu vừa nói tâm trạng như cảm thấy tội lỗi nhìn Mẹ Cậu nhưng nói xong lại nở nụ cười vì chắc chắn với những gì mình nói

Cháu cũng thấy Cô ta tốt sao?- Mẹ Cậu nghe Minh Châu nói vậy thì không biết nên nói tiếp như thế nào

Vâng…mặc dù Cháu không tiếp xúc với Cô ấy nhiều nhưng nhìn Cô ấy là người thân thiện- Minh Châu nghe vậy thì gật đầu cười


“Sao Cô còn chưa tới?Quán hôm nay đông lắm đó?”

Cái đó…Cháu có chuyện gấp cần phải đi Cháu xin phép trước được không ạ?- Minh Châu nhận được tin nhắn của Thế Anh mới nhớ ra hôm nay quán có một sự kiện quan trọng nên nhìn Mẹ Cậu khó xử

Không sao đâu…Cháu bận thì đi trước đi- Mẹ Cậu nghe vậy thì gật đầu cười…Minh Châu cũng tạm biệt Mẹ Cậu rồi đi nhanh đi?

Mẹ Cậu cũng trả tiền nước rồi ra về với sức khỏe không tối nhưng cũng không có ý định gọi điện cho tài xế tới đón

– —–

Xin lỗi Tôi tới muộn- Minh Châu vội vàng tới nơi làm việc hốt hoảng mà đi tới chỗ Thế Anh đang bận làm đồ uống

Trừ lương…Cô ra chuẩn bị mọi thứ với mọi người đi – Thế Anh quay ra nhìn Minh Châu

Được- Minh Châu cũng chẳng muốn cãi nhau với Thế Anh mà đi thay đồ rồi làm việc của mình

Sắp xếp tới đâu rồi?- Quang Trường vui vẻ đi tới chỗ Thế Anh

Ổn!- Thế Anh chỉ nhẹ nhàng nói mọi thứ đều sắp xếp rất tốt theo yêu cầu của Quang Trường vì Quang Trường muốn tỏ tình với Nhi…

Vậy là tốt rồi- Quang Trường nghe vậy thì vui vẻ nhưng khuôn mặt không giấu được sự lo lắng

“Bên đó sao rồi?”- Quang Trường hồi hộp mà nhắn tin cho Ngọc

“Đang trên đường tới đó”- Ngọc

“Không được nói trước cho Cô ấy biết nhé”- Quang Trường

“Ok”- Ngọc

Chúng ta đi đâu vậy Chị?- Nhi đi cùng Ngọc khuôn mặt đầy tò mò

Chút nữa Em sẽ biết?- Ngọc vui vẻ vỗ vai Nhi

Vâng!- Nhi cũng chỉ biết gật đầu nghe theo lời Ngọc

Đến rồi kìa- Thế Anh đi ra ngoài cửa xem thì thấy Ngọc cùng Nhi đi tới nên đi hí hửng đi vào nói với Quang Trường

Sao chúng ta tới đây vậy Chị?Quán này sao tối om vậy hay chúng ta đến quán khác đ…(đi)- Nhi cùng Ngọc đi vào quán thì thấy mọi thừ tối om Nhi có phần sợ bóng tối thì giựt giựt tay áo Ngọc đi kéo Ngọc đi thì ánh sáng bật lên có chút giật mình…

Sao?…Anh làm gì vậy?- Nhi nhìn xung quanh thấy Quang Trường cầm bó hoa hồng đỏ đi gần tới chỗ Nhi thì có chút bất ngờ…hôm nay Quang Trường ăn mặc khá chỉnh chu áo sơ mi trắng quần âu sơ vin đang hoàng tóc có dùng ít sáp khuôn mặt đầy hạnh phúc…Khung cảnh thì tuyệt đẹp một hình trái tim dưới đất là những cánh hoa hồng bên ngoài là những quả bóng màu sắc đẹp đẽ nhìn rất lãng mạng (mọi người có thể tự hình dung ra nhes ^_^)

Em đồng ý làm người yêu Anh chứ?Mặc dù Anh biết chúng ta quen nhau chưa bao lâu nhưng Anh chắc chắn cuộc đời này Anh chỉ thích mình Em…- Quang Trường dắt tay Nhi đứng vào hình trái tim mà mạnh dạn nói


Em…- Nhi nghe vậy thì không biết nói như nào không phải vì không đồng ý mà vì quá bất ngờ…

Không sao Em có thể suy nghĩ rồi trả lời Anh- Quang Trường thấy vậy thì nắm tay Nhi

Đồng ý đi- Ngọc với Thế Anh thấy vậy thì cùng nhau nói

Anh cất công như vậy…Em đồng ý- Nhi vui vẻ nhìn Quang Trường cười trong hạnh phúc

Oa…- Mọi người ở đó nghe vậy thì vui vẻ vỗ tay…Minh Châu nhìn theo ánh mắt đầy ngưỡng mộ có lướt nhìn Thế Anh như Thế Anh cũng chẳng nhận ra điều đó…

– —–

Bác…Bác có sao không ạ?- Cô đang đi trên đường về thì gặp Mẹ Cậu có vẻ đi không vững nên vội vàng đi lại

Cô…Tôi….thuốc…- Mẹ Cậu nhìn Cô rồi cực nhọc mà chỉ tay vào túi xách

Thuốc sao?Nước…Bác chờ cháu một lát ạ?- Cô nghe vậy thì nhanh tìm thuốc của Mẹ Cậu nhưng không có nước nên đỡ Mẹ Cậu ngồi vào trong lề đường rồi chạy đi tìm quán mua nước

Bác…Bác uống đi ạ- Mãi hồi sau Cô mới chạy về chỗ Mẹ Cậu lấy nước với thuốc đưa cho Mẹ Cậu uống khuôn mặt lo lắng

Bác…Bác…sao vậy ạ?- Mẹ Cậu vừa uống thuốc xong thì gất đi kiến Cô hoảng loạn

“Alo ạ?Chú đến đoạn đường X nhanh đi ạ?Bác gái ngất rồi?”- Cô thấy vậy thì hoảng loạn không biết phải làm sao đúng lúc đó tái xế cũng lo lắng nên gọi điện cho Mẹ Cậu

“Được…Tôi tới ngay”- Tái xế nghe vậy thì vội lái xe tới chỗ Cô nói

Cô giúp Tôi mở cửa xe- Tài xế tới vội díu Bà đứng dậy mà đưa lên xe khuôn mặt lo lắng

– —-

Bác ấy có ổn không ạ?- Cô cùng tái xế đưa Mẹ Cậu tới bệnh viện khuôn mặt lo lắng…

Bà ấy bị bệnh tim lần này Tôi cũng không biết sẽ ra sao nữa?- Tài xế cũng lo lắng cho Mẹ Cậu

Sao đấy?- Hoàng thấy Cô thì vội vàng đi tới

Mẹ Minh Thiên bị bệnh tim vừa rồi bị ngất Mày xem Bác ấy có sao không đi- Cô đi lại nắm tay Hoàng lo lắng

Được rồi…Gọi cho người nhà của Bác ấy đi- Hoàng nắm tay Cô an ủi rồi quay sang nhìn người tài xế

Được Tôi sẽ gọi ngay- Người tái xế nghe vậy thì vội vàng đi gọi điện cho Cậu

“Alo…Cậu chủ Bà chủ xảy ra chuyện rồi…Cậu mau đến bệnh viện XSH đi”- Tái xế giọng nói đầy vội vàng

Tớ…xin lỗi Tớ có việc đột xuất- Cậu vừa hãy bước chân vào quán nước của Thế Anh để vui vẻ với mọi người nghe tái xế nói vậy thì vội vàng rời đi…đám Ngọc còn chưa hiểu chuyện gì

“Mẹ Minh Thiên gặp chuyện rồi Em tới bệnh viện của Anh đi Thảo Phương đang ở đó”- Hoàng lo lắng cho Cô nên nhắn tin cho Ngọc

Mẹ Minh Thiên gặp chuyện rồi Thảo Phương đang ở đó chắc vì vậy nên Minh Thiên mới đi vội vàng… Hoàng nói Tao đến bệnh viện đi- Ngọc đọc xong tin nhắn thì nhìn mọi người lo lắng

Hay chúng ta cũng tới xem sao?- Quang Trường cũng lo lắng lên tiếng mọi người cùng rời đi cùng với Nhi và Minh Châu cũng tới…


– ——

Sao Em lại ở đây?- Cậu vội vàng đi tới bệnu viện thì thấy Cô đang ngồi ở hàng ghế chờ trước cửa phòng bệnh thì ngạc nhiên đi lại

Em…- Thảo Phương vì lo lắng cho Mẹ Cậu mà không biết giải thích như nào

Thảo Phương?Mày có sao không?-Đám Ngọc cũng vội vàng đi tới chỗ Cô khuôn mặt Cô đang lo lắng

Tao…- Cô cũng chẳng kịp nói gì

Hoàng?Mẹ mình sao rồi?- Đúng lúc Hoàng từ phòng bệnh đi ra Cậu lo lắng mà đi lại hỏi

Mẹ Cậu bị bệnh tim đang trong giai đoạn nguy kịch cần phải theo dõi nhiều ngày?Có lẽ vì gặp phải chuyện gì đó Bác tức giận nên mới xảy ra chuyện như vậy?- Hoàng nhìn Cậu lo lắng

Bệnh tim sao?Mọi chuyện là như nào?- Cậu đi lại giữ chặt vai người tài xế mà hỏi

Bà chủ kêu Tôi bệnh của Bà không được nói cho ai biết?Hôm nay Bà nói muốn gặp một người để nói chuyện Tôi thấy sức khỏe Bà không tốt Tôi có nói hủy buổi hẹn nhưng Bà không đồng ý còn nói Tôi đi về trước có gì sẽ gọi Tôi đến đón nhưnh mãi không thấy Bà chủ gọi Tôi lo lắng nên gọi cho Bà chủ thì Cô Thảo Phương nghe máy khi Tôi đến Bà đã ngất đi rồi…nhưng người Bà chủ gặp không phải Cô Thảo Phương thì phải…- Tài xế cũng lo lắng kể hết mọi chuyện ra cho Cậu nghe

Chuyện này có liên quan tới Em không?- Cậu nghe có tên Cô thì quay lại nhìn Cô

Cậu chủ người đó không phải Cô Thảo Phương…- Tái xế lên tiếng bênh vực cho Cô vì gặp Cô ở trước cửa nhà hàng không có lý do gì mà Mẹ Cậu lại hẹn Cô lần nữa cả…

Minh Thiên Cậu sao lại hỏi như vậy chứ?- Ngọc nghe vậy thì đi lại ôm Cô bênh vực

Thật r…(ra)- Minh Châu nghe vậy thì lên tiếng giải thích vì khi đó người Mẹ Cậu gặp là Minh Châu

Đúng…người đó là Em đó- Cô nghe vậy thì nhìn Cậu ánh mắt chẳng chút tình cảm nào

Tại sao?- Cậu nghe vậy thì ngỡ ngàng không tin

Không phải Mẹ Anh không thích Tôi sao?Tôi làm Mẹ Anh tức giận đó?- Cô khuôn mặt thản nhiên nhìn Cậu

Mày nói cái gì vậy hả?- Ngọc nghe vậy thì nhìn Cô không tin vào nhưng gì Cô nói

Cậu c…(chủ)- Tài xế định lên tiếng thì Cô đã nhìn rồi lắc đầu ý không cần giải thích giúp Cô

Em thực sự là người như vậy sao?- Cậu nhìn Cô khuôn mặt thất vọng

Đúng đó – Cô chẳng suy nghĩ thêm mà thẳng thừng nói

Chú Kim(tài xế) đưa Cô ta rời khỏi phòng bệnh của Mẹ Tôi không được cho Cô ấy bước chân tới phòng của Mẹ Tôi!Cô không cần phải làm đơn xin nghỉ việc Tôi chấp nhận cho Cô nghỉ việc…Từ nay mong Cô đứng xuất hiện trước mặt Tôi nữa?- Cậu bực bội nhìn Cô tức giận

Minh Thiên…Tớ nghĩ Cậu hiểu lầm Thảo Phương rồi đó…Thảo Phương không phải người như vậy?- Quang Trường cũng lên tiếng nói giúp Cô

Chuyện này mong các Cậu đừng can thiệp vào?Còn Cô mau đi khuất mắt Tôi?- Cậu cũng muốn tin Cô không phải người như vậy nhưng cái cách Cô nói chuyện khiến Câun không biết phải làm sao…Cậu cũng rất lo cho Mẹ Mình

Dù sao Tôi cũng chẳng muốn ở lại nơi này?- Cô nhìn Cậu nói rồi cũng đi rời đi…Cô không biết bản thân sao lại làm vậy chỉ biết Cô muốn Cậu thực sự căm ghét Cô vì Cô muốn rời xa Cậu đi đâu đó…

Cậu sẽ hối hận…Thảo Phương- Thế Anh thấy vậy thì nhìn Cậu tức giận rồi chạy theo Cô…Minh Châu thấy vậy thì có chút gì đó khó chịu

Mọi người cũng về đi…muộn rồi- Cậu mệt mỏi ngồi sang ghế.Đám Ngọc thấy vậy cũng chẳng biết nói gì giờ nói gì cũng vô ích nên cũng đi về…

(((*Dạo này đăng muộn quá sorry mọi người nhes ^_^*)))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.