Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 203: Hôn Lên Đôi Mắt


Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Y Phi – Chương 203: Hôn Lên Đôi Mắt


Cho dù là Bát đại thánh tộc dám trộm đi hộp bất tử, nghe đến Bất tử cửu tộc cũng sẽ có chút sợ.
Thế nhưng người nam nhân này như thể không để Bất tử cửu tộc vào mắt, Nhị Lượng lạnh giọng nói: “Ngươi là người của Thần vực!”
Ánh mắt Nhị Lượng nhìn về Dung Uyên mang đầy địch ý, “Nếu đã là người của Thần vực, Thần vực không có ai là đồ tốt cả, tiểu Cửu ngươi đừng để bị hắn lừa.”
Sở Cửu Ca hỏi: “Thần vực chọc giận gì ngươi rồi?”
Nhị Lượng vò đầu bứt tóc nói: “Ta là người của Bất tử cửu tộc, hình như cũng không có giấu được tiểu Cửu ngươi, vậy thì ta nói thẳng vậy.

Bát đại thánh tộc sao lại dám trộm đi chí bảo của Bất tử cửu tộc ta, là có người giúp họ lập kế hoạch, mới để cho Bát đại thánh tộc thành công.

Có được năng lực đó, chính là Thập phương Thần vực.”
“Lúc trước Thập phương Thần tôn giao thủ với tộc trưởng tộc ta, đánh trọng thương tộc trưởng ta, dẫn đến việc đến nay tộc trưởng cũng không rõ tung tích, Bất tử cửu tộc với Bát đại thánh tộc và Thập phương thần vực không chết không thôi! Ngươi là người của Thần vực, hoặc là bây giờ ngươi gϊếŧ ta đi, nếu không ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi..” Trong mắt Nhị Lượng bùng cháy lửa giận, vốn dĩ Bất tử cửu tộc của họ không tranh với đời, lại không nghĩ đến gặp phải chuyện như vậy.
Nộ ý của họ đương nhiên là phải đốt lên người của kẻ địch rồi.
Đôi mắt tử thủy tinh của Dung Uyên khẽ trầm, nói: “Vậy cũng phải xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không?”

“Cửu nhi, nàng nên nghỉ ngơi rồi, tiễn khách!”
“Ta..

tiểu Cửu, ta muốn xem hộp bất tử một cái, xác định nó không sao.” Nhị Lượng nhìn Sở Cửu Ca nói.
Bảo vệ hộp bất tử là sứ sệnh của bọn họ, là sứ mệnh khắc sâu trong tận xương tủy.
Sở Cửu Ca đem hộp bất tử lấy ra, hộp bất tử đã giải trừ phong ấn so với trước đó không khác gì, Nhị Lượng cẩn thận kiểm tra xác định là không sao, mới thở phào một hơi.
“Không sao là được! Nhưng mà cũng đúng, chí bảo của Bất tử cửu tộc ta, không phải là muốn phá hủy là phá hủy được.”
Ngay khi Nhị Lượng muốn trả lại cho Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca hỏi: “Ngươi trước đó hình như nói phải lấy hộp bất tử đi giao nhiệm vụ có phải hay không?”
“Đúng! Ta so tài với đám tiểu tử thúi đó, xem ai trước tìm thấy tộc trưởng thì người đó làm lão đại, nếu như tộc trưởng tìm không thấy, ai trước tìm thấy hộp bất tử liền là lão đại! Cho nên..”
“Vậy thì, ngươi đem hộp bất tử này đi giao nhiệm vụ đi!”
Nhị Lượng ngẩn ra, “Cái gì? Tiểu Cửu ngươi không phải nói là cần hộp bất tử này sao? Để ở chỗ ngươi không sao đâu.”
Dung Uyên lạnh giọng nói: “Bây giờ đã không cần nữa rồi, ngươi lấy được đồ rồi, còn không mau cút.”
Dung Uyên có chút không thoải mái, cho dù hộp bất tử này không có tác dụng gì, thì đây cũng là thứ rất trân quý, nhưng mà Cửu nhi lại sảng khoải như vậy tặng cho người khác.
Sở Cửu Ca gật đầu nói: “Lấy đi giao nhiệm vụ đi! Đợi khi ngươi làm lão đại, nghĩ đến ngươi có thể làm lão đại của tên tinh ranh Nhất Nặc đó, ta cũng rất hưng phấn mà!”
“Tiểu Cửu, ngươi thật sự là quá tốt rồi! Hu hu hu!” Nhị Lượng cảm động muốn khóc.
Sở Cửu Ca nói: “Ngươi nếu thật sự muốn cảm ơn ta, vậy thì giống như Nhất Nặc, nếu như có tình báo của hộp bất tử khác, có thể nói với ta.”
“Nhất định, nhất định!”
Dung Uyên nhìn tên Nhị lượng như muốn nán lại không có ý định rời đi, nói: “Ngươi có thể cút rồi! Mau cút..”
Vì thế Nhị Lượng lại lần nữa bị ném ra ngoài, hắn lấy được hộp bất tử, ngay trong đêm rời khỏi Thái Vân Tông đi giao nhiệm vụ rồi.
Sở Cửu Ca thì thầm nói: “Tên ngốc này, thật dễ lừa!”
Dung Uyên ôm lại Sở Cửu Ca nói: “Cửu nhi không cần cảm thấy áy náy, nếu như bọn họ biết nàng là chủ nhân của bất tử sinh mệnh chi đồng, nhất định sẽ đem hộp bất tử dâng lên trước mặt nàng.

Bởi vì thủ hộ hộp bất tử là sứ mệnh của họ, thủ hộ bất tử sinh mệnh chi đồng, đi theo chủ nhân của bất tử sinh mệnh chi đồng là sứ mệnh của họ.”

Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, “Vậy mà lại còn có cách nói này.”
“Lúc trước ta không nói là sợ Cửu nhi chạy đi mất với bọn họ, nhưng mà bây giờ tiểu tử đó chạy xa rồi, ta nói ra cũng chẳng sao!” Dung Uyên trầm thấp nói.
“Ý của ngươi là?”
“Vị hôn thê của ta, chí bảo một đời của ta, không hề muốn bất cứ người nào khác bảo hộ, cho dù là người của Bất tử cửu tộc cũng vậy.” Dung Uyên bá đạo đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng.
“Hơn nữa bây giờ Bất tử cửu tộc cũng đã bị kéo vào trong phiền phức, kẻ địch mà họ phải đối mặt không phải là dễ đối phó, ta tuyệt đối không muốn Cửu nhi cuốn vào đó.

Cho nên muốn chiếm Cửu nhi cho bản thân mình, không muốn bất kì ai biết được chuyện này, Cửu nhi có đáp ứng hay không?” Đôi mắt tử thủy tinh, nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca nói.
Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, “Ta tin vào phán đoán của chàng, xưa nay vẫn luôn là chàng che chở cho ta, giúp ta trưởng thành, ta không có lý do gì không tin tưởng chàng, ta không hiểu nhiều lắm về Bất tử cửu tộc, Nhị Lượng là một người thành thực, nhưng không đại biểu toàn bộ người trong tộc hắn đều vậy, tên Nhất Nặc kia không phải là thứ vừa!”
Nụ hôn ấm áp rơi vào trên mặt Sở Cửu Ca, Dung Uyên nói: “Cửu nhi nói sót một điểm, đó chính là ta chính là vị hôn phu của nàng, tương đương là phu quân tương lai của nàng, nên phạt..”
“Ưm!” Một nụ hôn này như kéo dài đến vĩnh hằng.
Đợi đến khi Sở Cửu Ca như muốn ngạt thở, Dung Uyên cũng nỡ thả cô ra, nhưng mà cũng chỉ là thả ra một cái mà thôi..
“Dung yêu nghiệt, chàng đủ rồi!”
Dung Uyên giọng khàn đặc nói: “Không đủ! Cửu nhi tiến cấp rồi, cũng nên chức mừng một chút, không phải sao..”
“Ưʍ..”
Những nụ hôn bất tận, cho dù là phải chúc mừng, cô cũng không muốn cách chúc mừng như vậy mà!
Sở Cửu Ca trợn to mắt, đột nhiên cô lật người lại đem Dung Uyên đè dưới thân, môi tách ra..

Trên mặt Dung Uyên mang theo bảy phần cười nhìn Sở Cửu Ca nói: “Thì ra Cửu nhi muốn chủ động!”
Sở Cửu Ca nói: “Đem y phục cởi ra!”
Dung Uyên nói: “Cửu nhi cởi giúp ta thì thế nào?”
“Roẹt!” Sở Cửu Ca thật sự không chút khách khí đem y phục trên người Dung Uyên xé đi, Dung Uyên cảm nhận được ánh nhìn của Cửu nhi rơi trên người hắn, làm cho tim hắn nhộn nhạo.
“Cửu nhi..” Hắn muốn nắm quyền chủ động, nhưng lại bị Sở Cửu Ca nắm lại hai tay, Sở Cửu Ca đè lại hắn nói: “Đừng động!”
Nay Dung Uyên biến thành một con dê tùy người ta làm thịt, hắn nghĩ khó được Cửu nhi nhiệt tình như vậy, hắn có thể dung túng Cửu nhi một lần.
Chưa kịp đợi động tác tiếp theo của Cửu nhi, bởi vì Sở Cửu Ca lúc này đang sử dụng bất tử sinh mệnh chi đồng, Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết tầng thứ hai-Thấu Mang!
Phút chốc, Dung Uyên trước mắt biến thành một đoàn khí đen, xuyên qua hư ảo, nhìn thấy sự thật, nhưng mà Dung yêu nghiệt sao lại có thể..
Đoàn khí đen khủng bố này, khiến cho mắt Sở Cửu Ca cực kỳ đau, đau đến nỗi nước mắt cũng chảy cả ra, Dung Uyên sắc mặt đại biến, bàn tay băng lạnh che lên đôi mắt của Sở Cửu Ca.
“Cửu nhi, trước nhắm mắt lại, đừng nhìn nữa! Đừng nhìn nữa!”
Sở Cửu Ca định thần lại, từ từ nhắm mắt lại, thu hồi lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng.
“Còn đau không?” Nụ hôn của Dung Uyên, rơi vào trên khóe mắt của Sở Cửu Ca, vị của nước mắt một chút cũng không tốt..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.