Đọc truyện Nghịch Thần Ký – Chương 17: Cường giả chi tâm
Thời gian trong nháy mắt trôi qua, rốt cuộc đã đến kỳ thi ma pháp. Trên quảng trường tụ tập rất nhiều người đang bàn tán về hình thức của kỳ thi, có người còn mở ra cá cược xem ai đoán trúng…
“Ùa uôi, tiểu nhị, bên này bên này” chưa lại đã nghe thấy tiếng gọi của bàn tử khiến xung quanh nhìn hắn. Phải nói, từ lần trước kiểm tra sức khoẻ, hắn trở nên rất nổi tiếng, không ít người săn lùng tin tức của hắn, mới biết hắn ngoại trừ trưởng soái ra còn có thân thủ bất phàm, 1 cái tát tát bay Âu Dương Ngạo, khiến hắn trở thành Âu Dương Ngọng, một vị dáng người mập mạp nữ sinh trong đám người tay cầm hộp quà nhỏ đi ra đứng trước mặt hắn cúi đầu hai tay nâng hộp quà nói: “Tinh học trưởng, ta tên Tiểu Thúy đây là món quà ta tự tay làm để tặng cho học trưởng, xin học trưởng nhận lấy và đồng ý làm bạn trai ta”
Xung quanh nháy mắt mọi người cũng im lặng chờ đợi kết quả, 3 nữ thì đứng một bên xem trò vui một dạng phải biết hắn có 3 người bạn gái, mà trong đó còn có “xấu quắc” Điệp Vũ nữa, biết đâu được hắn có yêu thích gì đặc biệt!
Trần Tinh cũng hơi bất ngờ, hắn không nhớ đã bao lâu rồi kể từ khi Phi Yến tỏ tình với hắn, ngày nàng mất trái tim hắn cũng triệt để ngủ yên cho đến khi hắn xuyên việt thông qua hệ thống hắn khúc mắc mới được cởi bỏ, thực hiện mộng tưởng của những thanh niên xuyên việt nên làm, không thôi hắn cũng không vì cứu 3 nữ mà phập phập, hắn yêu thích cái đẹp, điều đó không giả nhưng không phải cái gì đẹp là phải mình phải sở hữu, không phải vậy.
Điều chỉnh lại tâm tình hắn mở miệng: “Xin chào Tiểu Thuý, ta rất cám ơn ngươi về món quà, ta sẽ nhận lấy, còn về làm bạn trai ngươi, ta thấy nên tùy duyên đi. Ta hoàn toàn không biết gì về ngươi cả, cũng như ngươi cũng không biết gì về ta cả nên mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên đi, được chứ?”
Tiểu Thuý nghe hắn nói vậy cũng buồn buồn cúi đầu, sắp khóc một dạng… nàng bị từ chối! Lần đầu tỏ tình lại bị từ chối cảm giác thật Yomost à, mà sao tim thật đau cmn luôn.
Trần Tinh thấy vậy bước lên vỗ vỗ vai nàng nói: ” Phật nói 1 chữ Duyên “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, Vô duyên đối diện bất tương phùng” tất cả tuỳ duyên, suy nghĩ thoáng không nên quá cưỡng cầu, suy nghĩ thoáng hơn ngươi sẽ thấy cuộc sống còn rất tươi đẹp.”
Nói xong hắn cất bước đi, 3 nữ cũng đi, chung quanh cũng tự giác tránh ra con đường, Tiểu Thuý thì lẩm bẩm cái gì đó không ai nghe được, rồi ánh mắt kiên định, tự tin hơn.
“Lão đại, Phật là ai ngươi biết sao? Sao ta chưa nghe nói bao giờ?” Chu bàn tử hỏi Lưu Chính trả lời
“Ta cũng chưa nghe nói bao giờ, ngươi có thể đi hỏi lão nhị, nhưng mà nghe cũng có lý a” ; “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, Vô duyên đối diện bất tương phùng, thật sự hữu duyên có thể đi trên cùng 1 đường thẳng sao?” Lưu Chính lẩm bẩm rồi nhìn về phía thiếu nữ bị xàm xỡ lúc trước sau đó cũng đi.
Chu Bàn tử vẻ mặt mộng bức, chửi thề một câu: “Duyên cái rắm, kiếm lòi bản họng ra mới được 1 ẽm, không tranh thủ mặt dày theo đuổi có nước ế tới già ở đó mà đợi duyên tới. Chờ ta a, lão đại”
Tiếng chuông vang lên, các học viên đã tập hợp đông đủ. Một đoàn người từ sau cánh gà bước ra dẫn đầu là tiểu loli cùng một lão giả. Lão giả tay cầm tích trượng long hành hổ bộ rất có khí thế, trên người mang theo uy nghiêm không thể xâm phạm. Lão giả này là hội trưởng của ma pháp công hội: Mặc lão.
Vạn chúng chú mục, nháy mắt trong sân yên tĩnh dị thường. Phải biết Mặc lão rất có uy danh trong hoàng tộc a, là hàng thật giá thật Thánh ma pháp sư, đã trên 2400 tuổi. Lão chậm rãi mở miệng:
“Hôm nay, ta sẽ thay mặt hoàng tộc tới làm giám khảo cuộc thi cũng như tuyên bố hạn mục dự thi của các ngươi. Nội dung thi rất đơn giản bao gồm 2 nội dung:
Thứ nhất là kiểm tra trình độ thuần thục cũng như uy lực mà ma pháp các ngươi thi triển tiến hành đánh giá. Phải biết khi đối mặt với kẻ địch, ngươi niệm chú ngữ càng nhanh cũng như việc sử dụng thuần thục ma pháp đó để tấn công ngươi sẽ có nhiều % cơ hội sống sót hơn.
Còn về uy lực do có sự chênh lệch về phẩm cấp ma pháp sách nên sẽ có đội chuyên biệt tiến hành đánh giá là có thông qua hay không. Đây là điều kiện để tiến hành kiểm tra vòng thứ 2.
Nội dung thứ 2 là kiểm tra tính thực chiến cũng như kinh nghiệm chiến đấu của học viên. Nội dung này cho phép mọi người tự do tổ đội, số lượng thành viên không vượt quá 10, trong đoàn đội phải bầu ra 1 vị đội trưởng, sau đó đăng ký danh sách rồi tiến hành săn giết lấy nội đan ma thú trong Nguyên thuỷ sâm lâm. Thời hạn là một tháng. Ma thú có phân chia đẳng cấp nên cũng sẽ có chuyên viên tiến hành đánh giá. Còn nữa 10 đoàn đội đứng đầu cũng tức là tối đa có 100 người được khen thưởng tiến vào ma pháp các tầng 3 trở xuống thời hạn 3 ngày. Riêng đội trưởng của 10 đoàn đội này sẽ có cơ hội tiến nhập Ma pháp công hội. Được rồi có ai có thắc mắc về quy chế thi không?” Sau khi giám thị nêu lên 1 lèo quy chế, rồi đặt câu hỏi quen thuộc
“Thưa Hội Trưởng, ta có thắc mắc!” Một vị nam sinh mạnh dạng giơ tay phát biểu
“Ngươi nói.!” Giám thị gật đầu rồi từ tốn trả lời
“Tại sao chỉ có 10 người đội trưởng của 10 đoàn đội đứng đầu được gia nhập ma pháp công hội mà không phải là 100 người?” Nam sinh phát biểu, cả hội trường cũng biểu tình gật đầu.
“Ngươi phải biết, trong một đội ngũ quan trọng nhất là đoàn kết tin tưởng lẫn nhau, trong chiến đấu đội trưởng là người có năng lực chỉ huy cũng như thực lực giúp đội ngũ đó sống sót vượt qua cuộc chiến, quan trọng hơn ta nói 10 đội trưởng có thể tiến vào Ma pháp công hội để học tập, ta cũng không có nói sau khi đội trưởng đó học tập tri thức trong Công hội không được dạy lại cho 9 thành viên khác đâu? Sự tín nhiệm lẫn nhau sẽ tạo nên một đội ngũ hùng mạnh.
Nếu trong đội ngũ có người mang ý đồ xấu đó cũng là do con mắt nhìn người của ngươi chưa đủ trình. Ta nhắc lại vì nội dung 2 có sẽ có thương vong nên học viên có thể cân nhắc lựa chọn không tham gia và chờ kỳ thi sau. Phải biết muốn trở thành cường giả nhất định phải có cường giả chi tâm, dũng cảm tiến lên! Được rồi, nếu không có gì các ngươi có thể tiến hành vòng thi thứ nhất”
Trần Tinh đứng dưới nghe lão nói không sót một chữ, hắn nắm chặt nắm tay lòng kiên định:” Trái tim của cường giả sao? Ta nhất định sẽ mạnh hơn tất cả, nhất định!”
Sau lời tuyên bố của Mặc lão, cuộc thi chính thức bắt đầu. Hình thức thi vòng thứ nhất cũng rất đơn giản. Mỗi lần 100 người,mỗi người sử dụng ma pháp của mình tiến hành công kích 10 hình nộm ở 10 vị trí khác nhau. Dựa theo thời gian công kích hoàn tất cùng với uy lực của ma pháp đó sẽ định ra kết quả.
Thời gian trôi qua, cuộc thi vòng thứ nhất cũng sắp kết thúc, có người đậu có người rớt cũng có người từ đầu bỏ cuộc, trong đó có 3 người để Trần Tinh ấn tượng nhất là người đứng đầu tứ đại thiên vương là Hoắc Nhật, hắn sở hữu lôi thuộc tính ma pháp một lần thi triển diệt sạch cả 10 hình nộm khiến mọi người thán phục.
Người thứ 2 là nữu Tĩnh Nhi, em gái này cũng không tệ lắm thi triển thổ hệ ma pháp tạo thành bàn tay to chục trượng từ dưới đất nhô lên nắm nát cả 10 người nộm. Điều khiến hắn bất đắc dĩ là nữu này sau khi hoàn thành còn đắc ý liếc nhìn hắn.
Người thứ 3 cũng là người khiến hắn ấn tượng nhất, đó là một cô gái trông rất bình thường ngoại trừ thân cao một dạng bỏ vào đám người cũng sẽ không ai để ý, chính vì vậy hắn mới ấn tượng, đơn giản là trên người cô gái này tỏa ra sự thánh khiết dù đã tận lực che giấu nhưng cũng không thể qua nối cặp mắt chuyên nhìn gái của hắn.
Nàng sử dụng phong thuộc tính ma pháp rất bình thường để hạ gục hình nộm, nhưng Trần Tinh biết nàng còn có con bài chưa lật. Hắn cũng không quan tâm, miễn sao nàng không trêu chọc hắn là được không thôi hắn khôi ngại chơi trò SM, hắn chưa được thử bao giờ a. Vợ mình thì phải tiếc chứ, không phải vợ mình thì cứ thoải mái.
Và đương nhiên 3 nữu của hắn cũng dễ dàng thông qua vòng thứ nhất. Giờ tới phiên hắn.
Trần Tinh đứng trước 10 hình nộm chờ hiệu lệnh bắt đầu, hắn suy nghĩ nên dùng skill gì nó vừa nhanh mà ẩn giấu được thực lực. “Có!”
Khi hiệu lệnh vang lên, hắn giả bộ niệm chú ngữ tay trái cầm thiền trượng cắm xuống đất, lòng bàn tay phải mở ra, trong tay hắn xuất hiện một hoả cầu, hoả cầu càng ngày càng lớn, lớn mấy chục trượng có hơn, khiến xung quanh mọi người kêu to.
Hắn nâng hoả cầu cứ như một vị thần thêm vào đó là soái bỏ mẹ ra, không ít thiếu nữ phía dưới ướt át, hắn hét lớn 1 tiếng rồi ném quả cầu ra.
“Hoả đếếếế”
“Ầm ầm” cuồng phong nổi lên vụ nổ san bằng chung tất cả tạo thành đường kính ca trăm trượng. 10 hình nộm đã sớm tan thành tro bụi.
Skill này là hắn học theo thanh niên nhọ Hoả quyền Ace, đơn giản vì nó soái quá a. Hắn có thể tạo ra hỏa cầu bằng quả bóng rổ rồi dùng sức mạnh ném nó đi với điểm sức mạnh hơn 180 điểm cũng có thể tạo ra sức phá hoại như thế này nhưng hắn muốn ẩn nhẫn a. Mấy thằng ngu mới lật hết con bài của mình ra.
Một vị giám khảo nuốt nước bọt rồi quay sang hỏi Mặc lão:
“Cái này…Mặc lão ngài xem”
Mặc lão vẫn nhắm mắt rồi chậm rãi mở miệng:”Uy lực phá hoại lớn nhưng thời gian thi triển quá lâu, nếu trên chiến trường cần phải có đồng đội câu giờ mới phát huy được tốt nhất hiệu quả, Thông qua!”
Nháy mắt vòng thứ nhất đã kết thúc, cũng đã giữa trưa.
“Mọi người giải tán buổi chiều tập hợp đăng ký danh sách đoàn đội, buổi tối sẽ lên đường tiến vào Nguyên thuỷ sâm lâm lịch luyện”
P/s: Anh em đọc truyện nếu thấy hay thì đánh gia 10* giúp mình, like & share hoặc bình luận để lại ý kiến. Anh em nào hảo tâm thì đề cử Nguyệt phiếu hay kim đậu. Bạn nào dùng app hoặc web đọc truyện sẽ được nguyệt phiếu hay bạc miễn phí thì đề cử cho mình với nhe. Để truyện lên top. Đó sẽ là động lực để mình ra nhiều chương hơn.