Nàng Thiên Bình Lạnh Lùng

Chương 10


Bạn đang đọc Nàng Thiên Bình Lạnh Lùng: Chương 10

Sunny, I Love U
( này nói riêng về 1 cặp nhé)
Vài ngày sau khi trở về, đột nhiên John lăn ra ốm, bác sĩ nói cậu bị cảm lạnh nhưng cố gắng chịu đựng nên bệnh tình khá nghiêm trọng.
*quá khứ*
Tại hang động Mendenhall ở Mỹ.
– Oái, đến đây à? Mình ko để ý nên mặc áo hơi mỏng, lạnh quá_Sun run lên. Mặt mũi đỏ lên vì lạnh trông cực đáng yêu.
– Sunny phải cẩn thận chứ, mặc tạm áo khoác của mình đi_John quan tâm.
– Ko được, vậy John sẽ lạnh_Sun từ chối
– Đã nói là ko sao đâu, mình khỏe như voi luôn nè_John
– Cảm ơn John nhé!_Sun hồn nhiên rồi hôn lên má John
– Ko…ko có gì_John đỏ mặt lắp bắp.
– John đỏ mặt lên hết rồi kìa, lạnh lắm đúng ko?_Sun nói rồi áp tay lên má John, rồi ôm trầm lấy John, cười tươi nói_Đỡ lạnh hơn rồi chứ.
Sunny cứ hồn nhiên mà ko biết những hành động tưởng chừng vô hại đó đã lỡ đốn tim chàng trai trẻ này.
– Chị Sunny, sao chị ôm anh John thế?_Min hỏi đểu

– John cho chị mượn áo nhưng cậu ấy bị lạnh_Sunny hồn nhiên trả lời.
12 người (trừ nó đang ngắm cảnh) nhìn nhau cười nham hiểm
*kết thúc hồi tưởng*
Mẹ John đang ngồi bên cạch chăm sóc cậu con trai, đột nhiên John hỏi
– Mẹ ơi, thích một người là như thế nào hả mẹ.
Giật mình trước câu hỏi của con trai, nhưng bà nhẹ nhàng đáp lại (pi ét: mẹ John là một bác sĩ tâm lý đó nha)
– Tại sao con hỏi thế?
– Có phải thích một người là luôn luôn nhớ tới cô ấy, khi cô ấy vui thì mình cũng vui, cô ấy buồn thì mình buồn, trong giấc mơ luôn có hình ảnh cô ấy, luôn sẵn sàng vì cô ấy làm mọi việc, luôn quan tâm cô ấy, lo lắng về cô ấy phải ko mẹ?_John nói một mạch
– Đó ko phải thích đâu con trai ạ, con yêu cô ấy mất rồi_mẹ John cười_Bây giờ có thể nói ẹ nghe cô gái xấu số đó ko?
– Cô ấy xinh lắm mẹ ạ, tài giỏi còn thông minh nữa_John cười
– Uk, tên cô ấy là gì?
– Hoàng Nguyễn Bảo An mẹ ạ
– Con gái chủ tịch tập đoàn Diamond hả

– Dạ vâng. Sao ko mẹ?
– Mẹ ủng hộ con, cố gắng lên con trai, mẹ tin con sẽ giành được trái tim của con bé_mẹ John nói xong đi ra khỏi phòng con trai.
Vài ngày sau khi khỏi ốm, John hẹn Sunny đến căn nhà kính của trường, và dặn ko được để hội kia bám theo. Nhưng cuối cùng nó biết và đi theo.
Sau một cuộc điều tra nho nhỏ, John biết Sunny rất thích nghe ghita và khi Sunny vừa đến đã đánh ngay bài Kiss the rain. Sunny dừng lại, một tay che miệng giữ chặt tiếng nấc, nước mắt tuôn ra. John luống cuống ko biết làm gì. Sunny chạy đến ôm chặt John
– Hoàng tử_Sun nói trong tiếng khóc.
John như bừng tỉnh, đã 8 năm rồi, tiếng gọi hoàng tử mới cất lên
– Tiểu An
– Hoàng tử, cuối cùng mình cũng tìm được cậu, mình đã tìm 8 năm trời rồi_Sunny khóc nấc lên
– Mình xin lỗi, ình một cơ hội chuộc lỗi nha, làm bạn gái mình nha_John quỳ xuống
Sunny ôm chặt John
– Mình nhớ cậu lắm hoàng tử à, cậu sẽ mãi mãi là của mình_Sunny chủ động hôn lên môi John.
Từ xa, nó mỉm cười
– Chúc chị hạnh phúc, chị gái của em_nó nói thầm trong lòng.
Một tin nhắn từ số lạ được gửi đến máy John: ” Nếu cậu dám làm Sunny khóc, tôi sẽ ko tha thứ cho cậu.”
– Tôi ko biết cậu là ai nhưng tôi dám chắc chắn sẽ làm Sunny hạnh phúc_John nhìn tin nhắn rồi tự nhủ.
*End 10*


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.