Bạn đang đọc Mệnh Danh Thuật Của Đêm – Chương 14: Khi Phú Quý Chớ Quên Nhau
Nam Canh Thần nhìn Khánh Trần, sau một lúc ngẩn ngơ, nói: “Đại ca à, tớ chỉ muốn đến đồn cảnh sát nhờ hỗ trợ, trường hợp như đồng chí dẫn ba cậu đi thì cũng không giúp được gì.”
“Vậy không có biện pháp,” Khánh Trần lắc đầu, hắn tiến thêm một bước hỏi: “Cậu gặp được việc kỳ quái như thế nào? Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Không có việc gì không có việc gì,” Nam Canh Thần đối với việc này vẫn ngậm miệng không nói.
Khánh Trần không nói chuyện nữa.
Đối với loại chuyện này, đối phương nếu không muốn nói, thì mình cũng không có cách nào biết được.
Bất quá trong lòng hắn đã có suy đoán, việc Nam Canh Thần gọi là kì quái..
Có thể là trên cánh tay cũng xuất hiện đếm ngược hay không?
Nhưng nếu đúng là xuất hiện đếm ngược thì người khác nhìn cũng không thấy được, cho nên Khánh Trần cũng chỉ có thể dựa suy đoán.
Chính mình lần đầu tiên xuất hiện đếm ngược là 6 giờ tối qua.
Lúc ấy, hắn đã trốn học đi rồi, không có tham dự tiết tự học buổi tối, rồi 12 giờ khuya thì tiến hành xuyên qua lần đầu tiên.
Nếu trên cánh tay Nam Canh Thần thật sự cũng xuất hiện đếm ngược, vậy thì sẽ xuất hiện khi nào?
Khánh Trần nghĩ thầm, Nam Canh Thần này nhỏ nhỏ gầy gầy, vừa nhìn liền thấy có bộ dáng yếu đuối mong manh.
Nếu hắn thật sự xuyên qua thế giới kia cũng không biết có thể sinh tồn hay không.
Hai người bọn họ quan hệ cũng không tệ lắm.
Cũng không phải bởi vì hai người tính cách hợp nhau, mà là cha của hai người đều là những kẻ đánh bài, đánh bạc, khiến tài sản trong nhà cũng chẳng còn gì.
Bởi vì có chung hoàn cảnh như vậy, dần dần đã kéo quan hệ của hai thiếu niên gần gũi hơn.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên trong lớp có một bạn học đang chơi di động chợt hét lên một tiếng: “Vãi!”
Còn chưa đến giờ vào lớp, nên toàn bộ phòng học lớp 11‑3 chỉ có mười mấy học sinh, mọi người đều đem ánh mắt chuyển qua: “Sao?”
“Các cậu mau xem hot search đi! Jacob vừa mở một cái cuộc họp báo.
Anh ta nói hắn xuyên qua đến một thế giới văn minh máy móc.
Trên hot search có video hoàn chỉnh về cuộc họp báo của anh ta đó,” Bạn học kia sợ hãi nói.
Jacob, quốc tịch Mỹ, là cầu thủ bóng rổ nổi tiếng nhất thế giới hiện đang thu hút một lượng fans rất lớn.
Trong lớp, các bạn học nghe thế đều động loạt mở di động ra xem hot search, mỗi người đều không hiểu ra sao.
Chỉ có Khánh Trần sững sờ trong lớp, bởi vì hắn biết cái gọi là xuyên qua văn minh máy móc là chuyện như thế nào!
Chính là, trước giờ hắn chưa bao giờ nghĩ tới, thì ra ở nước ngoài cũng có người xuyên qua và cũng trải qua chuyện đếm ngược như hắn.
Nam Canh Thần đã mở video ra, Khánh Trần cũng đi qua xem.
Trong video, Jacob ngồi ở sau một cái bàn, trước mặt hắn là nhà báo cũng ánh đèn flash dày đặc chớp lóe, làm người ta có chút hoa cả mắt.
Trong video có rất nhiều người, nhưng tất ánh mắt mọi người trước tiên đều nhìn trên cánh tay của Jacob, bởi vì trên cánh tay kia đã hoàn toàn đổi thành một cánh tay máy.
Trong video, Jacob đứng dậy dẫn mọi người đi đến sân bóng rổ.
Sau đó còn cách sân bóng một khoảng thật xa, anh ta dùng cánh tay trái nhẹ nhàng ném bóng vào rổ, liên tiếp mười cái đều là như thế.
“Đây là công dụng đặc biệt sao?” Nam Canh Thần lẩm bẩm nói: “Có phải là chụp quảng cáo hay không, hay là công dụng gì đặc biệt?”
Khánh Trần không nói gì.
Video này là có người chia sẻ từ nguồn nước ngoài về, trong video còn có phụ đề tiếng Trung.
Trong video Jacob hướng truyền thông nói: “Đêm qua, tôi ngoài ý muốn phát hiện trên cánh tay mình xuất hiện đếm ngược.
Sau khi đếm ngược kết thúc, tôi phát hiện mình xuyên qua tới một thế giới văn minh máy móc kỳ quái.
Nơi đó cũng là Địa Cầu, cũng có mặt trời cũng có mặt trăng, nhưng dường như là một thế giới song song, nền văn minh so với thế giới của chúng ta hoàn toàn khác biệt.”
Jacob giơ cánh tay trái của mình lên, nói: “Khi Tôi xuyên qua thì cánh tay trái bỗng dưng biến thành thế này, giống như là tôi đang thế thân cho người nào đó ở thế giới bên kia, chính mình trở thành người mới.
Tôi cũng không rõ ràng lắm nó có nguyên lý như thế nào, nhưng nó vượt xa sức tưởng tượng của tôi, hơn nữa cánh tay này hoạt động lại cực kì linh hoạt và chuẩn xác.”
“Mà nguyên nhân tôi mở cuộc họp báo này không phải để khoe khoang với mọi người.
Thế giới kia cũng không phải là tốt đẹp gì như mọi người tưởng tượng, ngược lại còn cực kì nguy hiểm.
Hôm nay, tôi mở cuộc họp báo vì để tránh cho người khác đem bí mật này nghiên cứu.
Tôi ở chỗ này muốn nói, bản nhân tôi từ chối trở thành đối tượng nghiên cứu, nếu có một ngày tôi mất tích, xin mọi người..”
Khánh Trần xem đến đoạn này thì bừng tỉnh.
Jacob là người của công chúng cho nên nếu trên người bỗng dưng xuất hiện cánh tay máy móc thì không cách nào giấu mọi người được.
Đối phương lại biết rất rõ ràng thế giới khoa học kỹ thuật kia, cho nên sợ chính mình bị mang đi nghiên cứu như chuột bạch, nên mới quyết định phương án công bố như bây giờ.
Hành động này chưa chắc là biện pháp hay, cũng có thể là đối phương vì hoảng loạn quá, cho nên hấp tấp mới đưa ra một quyết định như vậy.
Khánh Trần nhìn về phía Nam Canh Thần, lúc này thân hình ốm yếu của bạn ngồi cùng đang ngây ra như phỗng.
Mà Khánh Trần đang suy nghĩ, mình không có thể đem dao chặt xương mang qua thế giới bên kia, cũng không thể đem bàn chải đánh răng mang về Địa Cầu.
Cho nên, nếu muốn từ bên kia mang về thứ gì đó thì cách duy nhất là cải tạo chính mình, hoặc là giấu ở trong thân thể?
Cũng không biết Jacob xuyên qua quá khứ đã xuất hiện khi nào, ở bên kia đại dương sao?
Lúc này, các bạn học trong lớp đều lâm vào trạng thái vừa khiếp sợ vừa nửa tin nửa ngờ.
Mọi người thậm chí rất khó phán đoán cái hot search này rốt cuộc là thật hay không, hay vẫn là công dụng đặc biệt nào đó.
Nhưng mà không đợi mọi người phục hồi tinh thần, bảng xếp hạng hot search bỗng nhiên lại có mấy tin kì quái nhảy lên top.
“Một nhân viên quán net bị phát hiện chết vào trong nhà, trên người bỗng nhiên xuất hiện cấu tạo máy móc tinh vi, tương tự như tình huống của Jacob.”
“Một sinh viên công bố chính mình cũng xuyên đến một thế giới khác.
Nơi đó có nền văn minh hữu cơ giới, còn có những người có khả năng siêu việt.”
“Một học sinh lớp 11 tuyên bố chính mình không chỉ xuyên đến một thế giới khác, mà còn được thức tỉnh dị năng.”
Khánh Trần nhíu mày nhìn, này một loạt tin tức này so với tưởng tượng của hắn còn nhanh hơn nhiều.
Xem ra, không phải ai cũng cẩn thận dè dặt như hắn.
Càng ngày càng nhiều tin tức như muốn tuyên bố với mọi người: Sự kiện này không phải là một công dụng đặc biệt nào cả, cũng không phải là quảng cáo, mà là một việc hoàn toàn có thật.
Thật sự là có người xuyên đến cái thế giới xa lạ và tràn ngập huyền tưởng kia.
Hơn nữa, người xuyên qua cũng không ít.
Nam Canh Thần đứng bên cạnh hắn, lẩm bẩm nói: “Người Siêu phàm, văn minh máy móc..
Xuyên qua quá khứ kia không phải là có cơ hội trở thành người siêu phàm hay sao?”
Có bạn học hỏi: “Tớ thấy xác suất xuyên qua cũng không ít.
Không biết trong trường chúng ta có thể cũng có bạn học xuyên qua hay không?”
“Có lẽ cũng có người mang tay chân máy móc đi học đấy..”
“Tớ cũng muốn xuyên qua..”
Trong lớp, các bạn học vào lớp ngày càng đông.
Cứ mỗi khi có người vào lớp, thì các bạn trong lớp đều dồn ánh mặt dò xét, xem đối phương có tay chân máy móc hay không.
Phải biết rằng bọn họ mới 17-18 tuổi, đương là lứa tuổi của lòng hiếu kỳ, tìm tòi và lòng ham thích hư vinh cũng ngất ngưởng.
Người trưởng thành có lẽ sẽ suy xét đến tình huống có đối mặt với nguy hiểm hay không, nhưng thiếu niên thì lại càng chờ mong.
Giống như khi bạn xem Harry Potter thì cũng sẽ chờ mong chính mình cũng có thể xuyên qua quốc vương ấy, hay khi xem tiểu thuyết cũng hy vọng mình có thể được Tiên nhân chỉ dạy vậy đấy.
Nhưng trên thực tế là, trong tình huống này nghênh đón bạn đều không phải Tiên nhân, mà là người máy.
Cho nên sau khi mọi người xuyên qua phát hiện mình có thể trở nên không giống người thường, thì những người kia sẽ lọc bớt một số thông tin nguy hiểm, sau đó lại nghĩ mình là người duy nhất được xuyên qua.
Trở thành nhân vật chính, vừa nghe đã có vẻ rất dụ hoặc.
Khánh Trần cũng rất khó ngoại lệ.
Chỉ là có một chút bất đồng, Khánh Trần thật sự đã xuyên qua.
Hơn nữa, cũng thật sự đã gặp những người siêu phàm thoát tục như trong truyền thuyết như Lâm Tiểu Tiếu và Lý Thúc Đồng.
Diệp Vãn cũng như thế.
Khoan đã! Khánh Trần chợt phát hiện Nam Canh Thần dường như không còn vẻ hoảng loạn nữa, ngược lại tinh thần dần dần phấn chấn lên.
Khánh Trần không chút để ý hỏi: “Vừa rồi, cậu nói sự việc kì quái là chuyện này sao?”
Nam Canh Thần đè thấp thanh âm: “Hiện tại chưa thể nói cho cậu biết được.
Nhưng cậu yên tâm, nếu tớ có thể gặp được kỳ ngộ gì, nhất định sẽ không quên huynh đệ tốt là cậu.”
Khánh Trần gật đầu: “Được được, khi phú quý, chớ quên nhau.”.