Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 84: Tỷ Tỷ Phẫn Nộ 12


Bạn đang đọc Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên – Chương 84: Tỷ Tỷ Phẫn Nộ 12


Trong cốt truyện, bởi vì An Tử Hàm bị cắt chân, chuyện hôn lễ là điều thuận lý thành chương*.

*Thuận lý thành chương: Nghĩa là thuận theo lý thuyết (lời nói mang tính “gần như” đương nhiên) mà suông sẻ (như thế nào đó).

Hiện tại Lâm Tịch đã tới, vừa không cắt chân vừa không phối hợp với bọn họ yên tâm gả cho Lục Thời Dã làm hiệp sĩ đổ vỏ, làm sao em gái ngây thơ thuần khiết có thể tự phá vỡ thiết lập nhân vật chứ?
Trong lòng Lâm Tịch tràn đầy khinh bỉ, đây chính là em gái ruột?
Bên tai nghe thấy tiếng thở dốc càng ngày càng nhanh từ phòng bên cạnh, bên này An Tử Tình cũng lộ ra vẻ lo lắng.

Lâm Tịch lấy tay che ngực, thở hổn hển hai tiếng, đứng lên, bước chân cũng hơi lảo đảo, Lâm Tịch dùng giọng điệu có hơi không được tự nhiên nói: “Tình Tình, tại sao trong phòng này lại nóng như vậy, chị.

.

Chị muốn đi toilet một chút.

.

Ánh mắt An Tử Tình sáng lên, xung phong nhận việc đi tới vài bước đỡ lấy Lâm Tịch: “Để em đưa chị đi.


Thuận theo gật đầu một cái, Lâm Tịch cúi đầu che giấu vẻ trào phúng trong mắt: Tỷ thật sự sợ ngươi không đi đấy!
Mà ở tầng 2 trong phòng quản lý quán bar, La Thuấn đang nhìn chằm chằm vào hai hình ảnh trong một loạt màn hình trước mặt mà không chớp mắt, một màn ảnh đương nhiên là phòng bọn Lâm Tịch đang ở, trong màn hình hiện tại trống rỗng, bởi vì hai chị em đang đi toilet.

Mà trong một màn hình theo dõi khác, một người đàn ông đang ý loạn tình mê vô ý thức xoay người, có thể bởi vì tác dụng của một số loại thuốc, anh ta cuộn chân lên một cách khó chịu, trong miệng lẩm bẩm với giọng nói mơ hồ: “Tình Tình, Tình Tình.

.


Trong nháy mắt sắc mặt La Thuấn rất dữ tợn, chẳng mấy chốc liền khôi phục bình tĩnh: “Mày không xứng gọi cái tên này, bởi vì lập tức cô ấy sẽ là của tao!”
Trên một màn hình giám sát khác, La Thuấn nhìn thấy rất rõ ràng, An Tử Tình đang cố gắng hết sức đỡ An Tử Hàm đã thần chí không rõ đi ra từ phòng vệ sinh, đi về hướng căn phòng bên cạnh.

“Thần Tiên Túy đỉnh cấp, chúc các người chơi vui vẻ!” La Thuấn huýt sáo, cà lơ phất phơ đi ra khỏi phòng quản lý, không có một chút lo lắng nào khóa lại cửa phòng, đi về phía trong căn phòng giám sát, anh ta không cần quá sốt ruột, trò hay này còn phải diễn rất lâu.

.


* * *
Đi ra khỏi quán bar Lâm Tịch nhanh chóng nhìn thấy một chiếc xe chờ ở cách đó không xa, lập tức chui vào: “Thật sự hiếm thấy, lần này vậy mà không có lạc đường?”
Từ Mạn Vân chớp đôi mắt to, vứt cho cô một cái nháy mắt quyến rũ: “Người ta căn bản không có rời đi vì sợ lại lạc đường, tìm một chỗ ẩn nấp chờ cô điện thoại nha!”
Lâm Tịch giả vờ nôn mửa.

Từ Mạn Vân lấy lòng chu môi bán manh: “Nói xong, hôm nay ăn lạt tử kê và sò biển hấp miến!”
Vì vậy, hình thức ở chung giữa Lâm Tịch và Từ Mạn Vân: Cô phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, tôi hóa thân thành nữ đầu bếp.

Mỗi ngày hai người ăn ngon đến mức gọi là thoải mái!
“Ừm, mục tiêu là chợ bán thức ăn, xuất phát!”
Hai người tràn đầy phấn khởi đi thẳng đến chợ, tiểu thư Từ Mạn Vân vốn là dân mù đường cũng chưa từng phát hiện, quần áo mặc trên người Lâm Tịch cũng không giống như lúc ban đầu.

Sau khi trở về Lâm Tịch vội vàng đun nước, sau đó chuẩn bị các loại gia vị ướp thịt gà thật tốt, lấy sò biển rã đông và xử lý những bộ phận không thể ăn, ở trong phòng bếp bận rộn đến quên cả trời đất.

Tâm tình Lâm Tịch tương đối vui vẻ, lại dám kịch bản cô?
Sau khi chịu thiệt thòi rồi tính sổ sau là dành cho những người có hàm dưỡng, còn cô nếu bình thường có thù liền báo ngay tại chỗ, kể từ lúc An Tử Tình bắt đầu liên tục hai lần muốn cô uống ly nước trái cây có thêm thứ gì đó, Lâm Tịch đã không còn coi cô ta là người thân của mình.


Một người hạnh phúc, hai người là cuộc sống, ba người sao, là ngươi chết ta sống.

Dù sao mặc kệ cuối cùng ai cưới An Tử Tình, chuyện lần này cũng sẽ giống như một cây gai, cùng lúc tiến vào trong lòng ba người!
Chúc các người chơi vui vẻ, Lâm Tịch rất không tử tế đưa lên lời chúc phúc.

Trong quán bar, La Thuấn, người nghĩ rằng mọi chuyện đang nằm trong lòng bàn tay phát hiện tình huống không đúng, lúc đá văng cửa phòng, hình ảnh trước mắt khiến anh ta muốn rách cả mí mắt: Trong phòng có hai người đang làm một loại vận động nào đó bằng bản năng, một người dĩ nhiên là Lục Thời Dã, mà một người khác, cũng không phải là An Tử Hàm trong dự tính, mà là An Tử Tình!
Tại sao có thể như vậy?
La Thuấn nhìn người dù bị anh ta tách ra vẫn đang không ngừng lặp lại động tác đóng cọc, trong miệng tên khốn kiếp kia còn đang lẩm bẩm “Tình Tình, Tình Tình,” lý trí La Thuấn lại không còn có thể khống chế đại não: “Mày câm miệng, Tình Tình là của tao!”
Đáng tiếc, dù cho đối mặt quyền đấm cước đá của La Thuấn, người đàn ông đã bị khống chế bởi Thần Tiên Túy đỉnh cấp vẫn đang lẩm bẩm tên người con gái La Thuấn yêu, vẫn lặp lại động tác kia khiến ánh mắt La Thuấn sung huyết, dường như người bị đánh không phải là anh ta vậy.

Một ý định giết chết người đàn ông này lóe lên trong đầu, La Thuấn thầm hận tên khốn kiếp này thật sự là may mắn, tai nạn xe cộ chỉ trầy da, ngược lại khiến An Tử Hàm bị đụng suýt chút nữa tàn phế, hiện tại tên khốn này lại làm Tình Tình.

.

Dù sao cũng đã như vậy, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong!
Đang suy nghĩ muốn tiến hành bước kế tiếp như thế nào, hai cánh tay nhiệt tình như lửa thình lình ôm lấy eo của anh ta, toàn thân La Thuấn xiết chặt, phía sau truyền đến giọng nói triền miên của An Tử Tình: “Thuấn, a Thuấn!”
Giọng nói này gần như lập tức dập tắt xúc động muốn giết người của La Thuấn, nhưng lại khơi gợi lên một loại xúc động khác, trong lòng anh ta vừa khổ sở vừa có một tia vui sướng mâu thuẫn: Ít nhất, An Tử Tình thật lòng yêu anh ta, nếu không sẽ không gọi tên anh ta trong thời điểm này.

Ngày thường nhìn ánh mắt An Tử Tình ngây thơ giờ phút này lại mơ màng quyến rũ, tất cả nhiệt huyết của La Thuấn đang ngo ngoe hướng về một chỗ nào đó, anh ta chỉ có thể thở dài, thật sự là một tiểu yêu tinh!
Anh ta lặng lẽ nuốt vào một ngụm ác khí vào trong lồng ngực, Lục Thời Dã, lần này coi như mày may mắn! Một tay ôm cô gái nhỏ của mình đi về hướng một căn phòng khác, một tay khác lấy di động gọi một cú điện thoại: “Tới quán bar, kéo người đàn ông bên trong, tìm một chỗ đánh một trận!”

Mẹ Lục rất muốn mời pháp sư tới nhà, bà ta cảm thấy từ khi phát hiện chuyện tình cảm lén lút của con trai và An Tử Tình, sau đó dường như Lục gia và bệnh viện có một mối quan hệ chặt chẽ.

Đầu tiên là con trai và An Tử Hàm xảy ra tai nạn xe cộ nằm viện, một người phẫu thuật một người trầy da, sau đó lần đầu tiên con trai đánh nhau với người ta nằm viện, mặc dù bị thương không nặng, nhưng ở trong lòng một người mẹ, coi như con trai té ngã một cái cũng đau lòng hơn ba ngày.

Mới có mấy ngày đấy, con trai lại bị một đám người đánh nằm viện mà không hiểu vì sao.

Thiệt thòi vừa biết được trong những năm này hóa ra người con trai vẫn luôn thích chính là An Tử Tình, nếu không với tần suất nằm viện này, mẹ Lục cũng cho rằng con trai để ý vị bác sĩ hay y tá nào đấy!
Mẹ Lục khóc đến mức mắt cũng sắp thành những quả đào nát, mặc dù lời nói con trai úp mở, nhưng rõ ràng bà ta nghe thấy con mình nhận điện thoại An Tử Tình mới đi ra ngoài, bà ta cảm thấy chắc chắn chuyện này cũng không thoát khỏi quan hệ với yêu tinh kia!
Gặp phải cô ta lập tức sẽ không có chuyện tốt!
Mẹ Lục nghiến răng, thật sự không biết con trai mình coi trọng An Tử Tình suốt ngày chỉ biết khóc lóc kia ở điểm nào?
Nhìn An Tử Hàm một cái, ưu tú cỡ nào, người xinh đẹp, có khí chất, học vấn lại tốt, An gia đã từng tiết lộ, từ lâu thư thông báo trúng tuyển của đại học H đã ở trong tay An Tử Hàm, nhưng mà nghe nói vì kết hôn cùng con trai, An Tử Hàm cũng từ bỏ.

Để một người phụ nữ có thể từ bỏ đến một ngôi trường nổi tiếng thế giới học tập chỉ vì kết hôn cùng con trai mình, đây là niềm tự hào của người làm mẹ!
An Tử Hàm vẫn luôn chiều theo con trai, đối mặt với mình càng khéo léo hiếu thuận, chưa từng làm trái.

Ngược lại An Tử Tình, ngay cả hai khoa cơ bản cũng không thi đậu, vậy mà còn dám dõng dạc nói với người khác, cô ta đi học chỉ treo hai khoa: Một khoa văn một khoa học tự nhiên, chẳng những không cảm thấy mất mặt ngược lại còn cho rằng rất vinh quang!
Mặc dù mẹ Lục cảm thấy với điều kiện nhà mình, con dâu vào cửa thì nên ngoan ngoãn ở trong nhà giúp chồng dạy con, nhưng mà con trai tìm mặt hàng như vậy, bà ta sẽ rất mất mặt với đám bạn bè!
Hiện tại mẹ Lục càng nhìn An Tử Tình càng không vừa mắt, thật sự nên tìm pháp sư đến xem một chút, có phải hồ ly tinh này làm yêu pháp gì đó lên người con trai mình hay không?
Lúc này bác sĩ phòng cấp cứu lấy ra một phần báo cáo kiểm tra xét nghiệm cho mẹ Lục, mẹ Lục vừa xem, lập tức nổi trận lôi đình!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.