Bạn đang đọc Long Vương Trở Lại – Chương 808
Chương 808
“Thói đời là thế, khi có tiền, thì sẽ được nịnh hót, khi gặp khó khăn, thì sẽ bị giậu đổ bìm leo.”
Đường Sở Sở ấm ức nhìn Giang Thần, nhẹ nhàng kéo ống tay áo của Giang Thần, nhỏ giọng hỏi: “Chồng à, anh có biện pháp gì không? Mau nghĩ cách để cho ông nội và những người khác yên ổn lại đã rồi hẵng tính tiếp.”
Giang Thần nắm lấy tay Đường Sở Sở, nói: “Ừm, anh sẽ tìm cách.”
Anh bước ra khỏi nhà, đi đến cầu thang bên ngoài, lấy r một điếu thuốc ra và châm lửa.
Sau đó gọi điện thoại cho Bạch Tố.
“Anh… anh Giang.”
Từ trong điện thoại truyền đến giọng nói đầy kích động của Bạch Tô: “Cuối cùng anh cũng gọi điện đến rồi, anh không sao chứ?”
“Không sao đâu, Bạch Tố, có khách sạn nào dưới trướng của tập đoàn Thời Đại Khoa không?”
“Có, dưới trướng Thời Đại Khoa có một khách sạn Thời Đại Khoa đang được cải tạo.
Trước mắt đang được cải tạo, dự kiến tháng tới sẽ bắt đầu kinh doanh lại.
Hiện tại đã mua lại ba khách sạn năm sao ở thành phố Giang Trung rồi…”
“Có, dưới trướng Thời Đại Khoa có một khách sạn Thời Đại Khoa đang được cải tạo.
Trước mắt đang được cải tạo, dự kiến tháng tới sẽ bắt đầu kinh doanh lại.
Hiện tại đã mua lại ba khách sạn năm sao ở thành phố Giang Trung rồi…”
Bạch Tố nhanh chóng báo cáo tình hình.
“Chỗ tôi có hơn hai mươi người.
Cô giúp đỡ thu xếp một chút để bọn họ tạm thời ở lại.”
“Được, anh Giang, anh đang ở đâu? Tôi sẽ cử người đến đón?”
“Không cần đâu, cô cứ nói địa chỉ khách sạn.
Tôi sẽ cho người nhà họ Đường đến đó.
Nhân tiện, nhớ nói cho Hà Tâm biết một tiếng, cứ nói đó là khách sạn mà tôi nhờ Hà Tâm sắp xếp.”
“Vâng.”
Giang Thần cúp điện thoại.
Hút xong điếu thuốc, anh mới bước vào nhà.
Mọi người trong phòng đều nhìn Giang Thần.
Mọi người trong phòng đều nhìn Giang Thần.
Đường Sở Sở đi tới, lo lắng hỏi: “Chồng, thế nào rồi?”
Giang Thần cười nói: “Đã giải quyết xong rồi.”
“Hả?” Vẻ mặt Đường Sở Sở kinh ngạc hỏi: “Nhà họ Ngụy và nhà họ Hứa đã hợp sức để đè ép nhà họ Đường, khiến cho nhà họ Đường ở Giang Trung không thể làm gì được.
Anh đã giải quyết vấn đề chỗ ở như thế nào?”
Giang Thần cười nói: “Chẳng lẽ em đã quên rồi à, Hà Tâm làm việc ở Tập đoàn Thời Đại Khoa, tốt xấu gì cô ấy cũng là quản lý của một bộ phận, anh gọi một cuộc điện thoại là đã giải quyết được rồi.
Dưới trướng của Thời Đại Khoa có khách sạn, Thương Minh Năm Tỉnh một tay che trời ở năm tỉnh, nhưng tập đoàn Thời Đại Khoa lại không sợ bọn họ.”
“Ồ, thì ra là như vậy.” Đường Sở Sở chợt hiểu ra.
Đường Thiên Long chống gậy đứng lên, trên mặt lộ ra vẻ cảm kích: “Giang Thần, lần này thực sự cảm ơn cháu rất nhiều.
Nếu không có cháu, gia đình chúng ta thật sự sẽ phải lưu lạc đầu đường xó chợ mất.”
Giang Thần hơi xua tay, cười nó: “Ông nội, người cùng một nhà mà, sau ông lại nói chuyện khách sáo như vậy, cứ yên tâm ở lại đó đi, đừng có gánh nặng tâm lý, sự khó khăn của nhà họ Đường chỉ là tạm thời, sau này nhà họ Đường sẽ vùng dậy mà thôi.”
“Hừ, kiêu căng.”
“Vùng dậy à, khó đấy.”
“Có Đường Sở Sở ở đây, nhà họ Đường vĩnh viễn sẽ không có được một ngày bình yên.”
Người nhà họ Đường hằn học nói.
Tình hình hiện tại của Nhà họ Đường thế nào bọn họ rất rõ ràng, muốn vùng dậy khó như lên trời đấy.
Giang Thần cười nhẹ, nhìn Đường Thiên Long, rồi nói: “Ông nội, cháu tiễn ông xuống lầu.”
“Haiz.”
Đường Thiên Long lại thở dài nói: “Ông đã sống hơn nửa đời người, mới hiểu ra vĩnh viễn chỉ có người nhà của mình mới đáng tin cậy mà thôi.”
Giang Thần lắc đầu nói: “Ông nội, ông nói vậy là sai rồi.
Có khi ngay cả người nhà cũng không thể dựa vào được, người duy nhất có thể dựa dẫm chỉ có chính mình mà thôi.”
Đường Thiên Long nhìn Giang Thần thật lâu.
Đường Thiên Long nhìn Giang Thần thật lâu.