Đọc truyện Lời Nguyền Của Nữ Hoàng – Chương 30
Thiên thiên mỉm cười lạnh nhạt, nàng khiến không khí như giảm xuống, băng giá.
Tâm Carol run lên, không tin nhìn Thiên thiên. Thiên thiên cảm nhận được ánh mắt của Carol, mỉm cười với nàng ta. Carol Cảm thấy lạnh người, uy nghiêm của một nữ hoàng như tạo ra áp lực. Thiên thiên chỉ thản nhiên lên tiếng:
– Quan tư tế Karuta, tội lừa dối Pharaong thì như thế nào???
Quan tư tế Karuta run rẩy, chân hắn đứng không vững.
Lừa dối Pharaong chém cả nhà cũng không hết tội. Thiên thiên lại nhìn Carol, nói:
– Carol mưu đồ phản quốc. Khiến cho Hitaito và Ai cập chiến tranh, lâm vào hỗn loạn.
Lời Thiên thiên từng chữ, từng chữ nói lên rõ ràng. Carol mắt hằn đỏ nhìn Asisu. Nàng ta còn sống, sống để ngáng đường nàng. Nàng nên tự tay phang thây nàng ta ra mới đúng.
Carol muốn phản bác thì giọng Menfuisu lại vang lên:
– Carol mưu đồ chia rẽ nội bộ Ai cập. Làm hỏng thanh danh nữ hoàng Asisu.
Cấu kết với Hitaito bắt cóc nữ hoàng.
Carol nhìn Menfuisu, lời hắn như cắt vào tim nàng ta. Thì ra hắn đã sớm biết.
Carol gằn giọng:
– Nữ Hoàng Asisu, người có bằng chứng???
Carol lúc này mới nhìn thấy Mitamun bên cạnh Thiên thiên, nàng ta cố giữ cho mình bình tĩnh.
Thiên thiên trào phúng nhìn nàng ta. Giọng khinh bỉ:
– Carol, ngươi đã nói với Hitaito rằng ta giết Mitamun công chúa. Gây chiến hai nước. Rồi còn hạ độc Izumin hoàng tử, Không đúng sao?
Ruka lúc này bước vào, quỳ xuống hành lễ. Carol nhận ra hắn. Thị vệ trung thành của Izumin.
Mặt Carol lúc này tái nhợt. Tội phản quốc này đã làm nàng không thể cãi. Thân phận con gái nữ thần sông nile cũng đã bị vạch trần.
Chuyện nàng làm đã bị bại lộ. Carol nhìn về Menfuisu, ánh mắt chút hy vọng.
Nhưng Menfuisu chỉ lạnh lùng nhìn mọi chuyện.
Quan tư tế Karuta đã quỳ rạp trên đất. Bọn quan lại cũng đã hiểu ra, tâm trạng mỗi người không giống nhau.
Thiên thiên mỉm cười, nhìn Carol. Giọng băng giá:
– Bắt nàng ta lại.
Binh lính hai bên tràn vào. Bắt lấy tay Carol. Nàng ta khuôn mặt vặn vẹo, hung tợn nhìn Thiên thiên. Mái tóc vàng hỗn loạn. Giọng cay nghiệt:
– Asisu, ta nguyền rủa ngươi. Ngươi sẽ không có được hạnh phúc đâu.
Mitamun lúc này bước đến trước mặt Carol. Mitamun trong mắt đầy thù hận.
Chính khuôn mặt này mê hoặc hoàng huynh, chính nàng ta hạ độc chết hoàng huynh.
Mitamun rất nhanh, cầm thủy chủ. Lưu loát Rạch lên khuôn mặt của Carol. Vết rạch rất dài, ngay lập tức chảy rất nhiều máu. Carol chỉ cảm thấy đau đớn rồi thét một tiếng “A” rồi lâm vào hôn mê. Mitamun lúc này cười buốt lạnh.
Thiên thiên nhìn Mitamun, Carol rơi vào tay nàng ta sẽ sống không bằng chết.
+++++++++++++++++++++++++++
Mọi chuyện bại lộ, Carol bị tống vào ngục giam để giao cho Mitamun công chúa và Hitaito. Tội sát hại hoàng tộc cũng không thể sống.
Karuta lập tức bị chém. Những kẻ liên quan đều đưa vào ngục. Chờ điều tra.
Thiên thiên sau vài ngày mệt mỏi, liền trở về tẩm cung. Ari, Nana và Mya thấy nàng thì khóc lóc một trận. Thiên thiên mỉm cười nhìn bọn họ. Lên giường nằm xuống. Liền lâm vào giấc ngủ. Nàng đi vài ngày đã khó nghỉ ngơi, khi về liền lập tức tới thần điện.
Giấc ngủ của nàng rất dài. Tới tận giữa đêm mới tỉnh lại. Thân thể nàng kịch liệt đau đớn, tim như bị thứ gì đó bóp chặt. Mồ hôi ứa ra. Mặt trắng bệch, cơn đau này vô cùng kỳ lạ, ngày càng đau đớn.
Menfuisu đã luôn bên cạnh, ôm nàng lúc ngủ, thấy nàng đau đớn mà tỉnh dậy thì sợ hãi. Nàng cảm nhận được vòng tay Menfuisu ôm nàng. Thiên thiên gắng gượng mỉm cười, Menfuisu nhìn nàng thì vô cùng lo lắng gọi:
– A tỷ, sao vậy??? A tỷ
Menfuisu gấp gáp, thét lớn:
– Gọi y quan, mau lên, y quan….
Ari bên ngoài nghe vậy thì trắng bệch, lảo đảo gọi y quan. Nana và Mya lao vào.lấy khăn lụa thấm mồ hôi cho nàng.
Thiên thiên cảm thấy rất đau, vô cùng thống khổ. Liền lâm vào bóng tối.
+++++++++++++++++++++++++++
Khi y quan tới thì Thiên thiên đang hôn mê, lông mày nhíu chặt. Mồ hôi lạnh chảy ra.
Y quan từng người, từng người lên nhìn liền lui xuống. Run rẩy nói:
– Nữ Hoàng rất bình thường, không hề có dấu hiệu của bệnh.
Menfuisu nghe vậy vô cùng tức giận, A tỷ đau đớn như vậy mà nói không sao. Hắn gằn giọng:
– Nếu A tỷ còn không nhanh tỉnh lại. Ta sẽ giết các ngươi.
Người hắn toát ra nồng đậm sát khí, nhìn A tỷ đau như vậy tim hắn như bị ai đó đâm vào. Hắn bi thương, vuốt ve khuôn mặt đang run rẩy của nàng. Bỗng một kẻ đứng lên, run rẩy nói:
-Pharaong, nữ hoàng không hề bệnh trạng, nếu đau đớn như vậy có thể bị lời nguyền ám lên người???
Menfuisu nhíu mày, nguyền rủa??? Chỉ có tư tế hoàng gia mới có đủ vu lực làm chuyện này. Kẻ nào hận A tỷ tới mức nguyền rủa???
Trong lòng Menfuisu chỉ hiện ra Karuta cùng Carol. Menfuisu lòng hận ý. Carol ngươi dám nguyền A tỷ của ta sao??? Đáng chết, Menfuisu nắm chặt tay, ôm chặt Thiên thiên vào lòng.
++++++++++++++++++++++++++++
Tác giả: còn 1 chương nữa thôi ~