Đọc truyện Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! – Chương 2
Muốn hỏi vì sao Tổ Vũ đã trở thành trạch long rồi lại bị – cái từ này cũng không tốt đẹp cho lắm- đóng băng ở trong hang động?
Đây đương nhiên là vì hắn lại ngủ đông a!
Vốn dĩ Tổ Vũ cũng không nghĩ rời xa Internet để ngủ đông, nhưng ai biết được hoàn cảnh sống thế kỉ 21 lại càng ngày càng không xong, ô nhiễm không khí cùng hiệu ứng nhà kính làm cho nóng lên toàn cầu, hoàn cảnh càng thêm ác liệt, cho dù là Tổ Vũ đi chăng nữa cũng có chút ăn không tiêu.
Trong những năm tháng gần như vô tận bị bắt ngủ đông, thân thể của Tổ Vũ trong điều kiện quanh năm suốt tháng bị vây bởi băng tuyết cũng chậm rãi xảy ra biến hóa, hiện giờ hắn chịu rét rất tốt, nhưng lại chẳng thể nào chịu được nóng, may mắn là ở hiện đại có điều hòa, bằng không nhất định con khủng long cuối cùng là hắn sẽ bị phơi nóng đến chết.
Một năm kia mùa hạ thực sự quá nóng, cố tình thiên tai xảy ra liên miên làm cho điện bị ngắt trên diện tích rộng, Tổ Vũ ở nhà thật sự sống không nổi– bởi vừa không có điện vừa không có mạng– dứt khoát đi tìm một cái địa phương tương đối mát mẻ, chuẩn bị ngủ qua mùa hạ lại nói tiếp.
Mệt hắn còn cố ý phát tin tức cho mấy cái bằng hữu, nhờ bọn họ nếu thấy nhiệt độ hạ thấp liền chạy đến đánh thức hắn, tránh cho hắn lại không cẩn thận ngủ quên.
Kết quả…
Nhìn nhìn quang cảnh xung quanh, Tổ Vũ liền biết lần này bản thân chọc phải đại sự.
Ngủ đông một lần liền bị đông lạnh một lần, đổi thành “ngủ hè” thế nhưng vẫn còn có thể bị đóng băng, nếu như thần ngủ thật sự tồn tại, đối phương nhất định là fan cuồng nhiệt của hắn.
Nằm liệt trong ổ Tổ Vũ có loại cảm giác sống không còn gì luyến tiếc, băng tuyết quanh thân cũng không biết xuất hiện băng cách nào, dù sao lúc hắn tỉnh lại liền nhìn đến cái hang động cao tới năm mét này, toàn bộ đều bị đóng băng.
Ngay cả cái ổ mèo ấm áp của hắn cũng không tha!
Nếu cái ổ đều không thể may mắn thoát khỏi, Tổ Vũ nằm ngủ ở bên trong tất nhiên cũng bị đông lạnh.
Tổ Vũ sau khi bị đóng băng liền tự động lâm vào trạng thái chết giả, đừng nói hô hấp, ngay cả nhịp tim đập cũng đình chỉ.
Hiện tại mấy lớp băng kia có dấu hiệu tan rã, cơ năng thân thể của hắn sau khi cảm nhận được bên ngoài biến hóa liền tự động sống lại, Tổ Vũ bấy giờ mới thức tỉnh.
Lúc này lớp băng mới tan rã một chút, trên mặt băng là dòng nước lạnh lẽo, cửa động vốn bị đóng băng cũng lộ chút khe hở, cũng đủ để bảo đảm Tổ Vũ có thể hô hấp, may mắn cái ổ sủng vật này của Tổ Vũ mang tính chất đặc biệt, có thể cách li hơi ẩm cũng có thể bảo trì sạch sẽ, sau khi lớp băng tan ra toàn bộ cái ổ đều bị nâng lên, mới làm hắn không bị trực tiếp nhấn chìm.
Nhận mệnh ai thán một chút vận mệnh bi thống sau mỗi lần hôn mê, chỉ hi vọng thời gian ngủ đông lần này không quá dài.
Nhưng nhớ tới hai lần ngủ đông trước đó, trong lòng hắn hoàn toàn không chắc chắn a.
Từ trong ổ sủng vật chui ra, đứng ở mặt trên, quan sát dòng nước một chút, vận động cơ thể cương cứng, thu hồi ổ nhỏ ấm áp, một đầu chui vào trong nước.
Chim thủy tổ kích thước không lớn ở trong nước bơi lội, tốc độ so với cá thực sự không chậm, hơn nữa không hề có một chút dấu hiệu thiếu dưỡng khí.
Lúc trước bị đội khảo cổ loài người quấy rầy, để tránh trường hợp tương tự xảy ra hắn liền chọn một cái ổ vô cùng sâu, đường ngang ngõ tắt bên trong cũng vô cùng phức tạp, cửa động bên ngoài cũng thật nhỏ, lấy hình thể của nhân loại trừ khi là phá của động, bằng không liền không vào được, mà cửa động lại ẩn nấp giữa mấy tảng đá lớn, từ bên ngoài nhìn vào cơ bản là không thể tưởng tượng bên trong lại rộng lớn đến thế, vậy nên khi đó hắn nghĩ, hẳn là sẽ không có ai rảnh háng chạy đến đây đào động.
Tổ Vũ sớm đã thăm dò địa hình nơi này, hoàn toàn không sợ lạc đường, thật mau liền từ sâu trong huyệt động bơi ra ngoài cửa động.
Từ chỗ cửa động có thể xem như cái khe bơi ra tới, Tổ Vũ mới phát hiện địa điểm hắn chọn để “ngủ hè” nguyên bẳn là trên núi cao, hiện giờ thế mà lại di dời xuống đáy nước?
Này cũng khó trách vì sao hang động lại bị rót đầy nước đá.
Xung quanh huyệt động mọc đầy thủy thảo, rẽ ra thủy thảo rồi bơi ra, Tổ Vũ nhìn đến chính là từng đàn từng đàn cá không biết tên đang nhàn nhã tuần tra dưới đáy nước, tuy rằng Tổ Vũ không biết mấy loài cá này tên gì, nhưng nhìn qua thì cũng không khác mấy so với cá hắn thường mua ngoài chợ.
– –ân, trừ bỏ kích cỡ đặc biệt lớn, thật sự không khác nhau.
Không chút khách khí đập bay một con cá đem hắn trở thành con mồi, Tổ Vũ tiếp tục bơi về phía trước.
Từ trong nước chui ra, còn không kịp quan sát một chút tình huống xung quanh, lực chú ý của hắn đã bị tiếng gầm rú trên không trung hấp dẫn.
Hôm nay trời thật xanh, nhưng độ ấm lại không cao, chân trời có mấy đám mây bay bay, tất cả nhìn qua thật vô cùng vui vẻ thoải mái.
Phía trên đám mây, từng trận tiếng gầm rú truyền từ xa đến gần, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy từng đoàn ánh lửa nở rộ trên không trung, mang theo khói đặc màu đen đem mây trắng nhuộm thành tạp sắc.
Khoảng cách thật sự quá xa, cho dù lấy nhãn lực của Tổ Vũ cũng không thể nhìn rõ trên trời rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Nhưng những tiếng gầm rú đó Tổ Vũ lại nghe ra được–đó là tiếng nổ mạnh.
Đây là gặp tai nạn trên không, vẫn là hắn vừa lúc chứng kiến một trận không chiến phát sinh?
Ngay từ đầu Tổ Vũ cho rằng là vế trước, rốt cuộc thì trên bầu trời Trung Hoa sao có thể phát sinh không chiến?
Nhưng thật mau sự thật lại nói cho hắn biết, ở đời không có tuyệt đối.
Tiếng vang trên bầu trời càng lúc càng lớn, giống như là vật thể phát ra tiếng vang đang tới gần.
Tổ Vũ run run thân thể, đem nước đọng trên thân thể ném rớt, sau đó nhanh chóng thu nhỏ thân hình, một con vẹt mỏ vàng lông đen, trên trán có một nhúm lông vũ dài ra thay thế cho hình dáng chim thủy tổ.
Thân thể trở nên càng thêm nhỏ nhắn, Tổ Vũ vỗ vỗ đôi cánh đã khô nước, đột nhiên bay về phía không trung.
Bát ca cũng không phải loài bay nhanh nhất, nhưng điểm này cũng không trở ngại Tổ Vũ nhẹ ngàng bay xuyên qua tầng mây.
Bay lên cao, Tổ Vũ rốt cuộc cũng thấy rõ ràng trên bầu trời rốt cuộc xảy ra cái gì.
Thế mà lại là hai chiếc hư hư thực thực phi hành khí vũ trụ đang chiến đấu kịch liệt.
Người ngoài hành tinh xâm chiếm địa cầu?
Xem quá nhiều phim khoa học viễn tưởng Tổ Vũ đầu tiên liền nghĩ đến cái này.
Đương nhiên cũng có khả năng là lần này hắn lại ngủ lâu lắm, người dân địa cầu rốt cuộc đột phá tầng khí quyển đi tai họa vũ trụ..
…..Đây thật đúng là bi kịch….. Như vậy chẳng phải muốn hắn một lần nữa đi xử lí đăng kí thân phận? Hy vọng đám lão bằng hữu của hắn vẫn còn sống.
Không đợi Tổ Vũ ngẫm lại vấn đề này, trận chiến trên bầu trời có vẻ như đã sắp tiến vào hồi kết.
Hai chiếc phi thuyền một truy một chạy, phi thuyền đuổi theo đằng sau rõ ràng hỏa lực lớn hơn, đánh cho chiếc phi thuyền phía trước không có sức đánh trả, phía sau thân tàu khói đặc cuồn cuộn, hệ thống động lực hai bên tàu có một cái chết máy, khi bay cứ lung lung lay lay, tựa hồ sắp rơi vỡ.
Hai chiếc phi thuyền cũng không phải hướng chỗ Tổ Vũ bay tới, mà là trùng hợp bay qua rồi nghiêng về hướng khác bay đi.
Sau đó, trong lúc Tổ Vũ còn kinh ngạc cảm thán một màn này thì chợt thấy chiếc phi thuyền rách nát khi bay ngang phía trên đầu hắn, thả xuống một vật thể không rõ nguồn gốc.
Vật thể không rõ kia vừa lúc rơi trước mặt Tổ Vũ, Tổ Vũ mơ hồ nhìn đến một cái rương kim loại hình vuông dài hơn một thước.
Lòng hiếu kì của hắn bị khơi ra, ở xem xét giữa việc mạo hiểm gặp phải đạn lạc, đi theo hai chiếc phi thuyền kia xem tình (náo) huống (nhiệt), cùng đi xem rốt cuộc là thứ gì vừa rơi xuống, Tổ Vũ quyết đoán lựa chọn vế sau.
Phi thuyền kia nhìn không giống sản phẩm của địa cầu, ai mà biết nếu đi qua sẽ xảy ra tình huống gì, lá gan của Tổ Vũ không nhỏ, nhưng cũng sẽ không ngây ngốc tự mình đâm đầu vào nguy hiểm.
Cánh một vỗ, Tổ Vũ lần theo địa phương của rương kim loại bay xuống.
Rương kim loại rơi với tốc độ cực nhanh, Tổ Vũ bởi vì do dự trì hoãn một chút, chờ đến lúc hắn đuổi theo xuống, nó đã rơi xuống trên mặt đất.
May mắn chính là, nơi rương kim loại rơi xuống chính là hồ nước mà Tổ Vũ bơi ra tới, có lẽ đây là lí do mấy kẻ kia đem nó ném xuống?
Trên mặt hồ phát ra tiếng vang thật lớn, bọt nước bắn ra dội cho Tổ Vũ một thân ướt sũng, lạnh thấu tim.
Tổ Vũ né tránh bọt nước, rương kim loại đã chìm xuống không thấy bóng dáng.
Làm một con chim thủy tổ không thế nào thích nước, Tổ Vũ đối với việc lại lần nữa làm ướt lông thật có chút mâu thuẫn, nhưng lòng hiếu kì của hắn cũng không ít đi, hơn nữa tuy hắn là khủng long, lại có chút yêu thích giống với đám cự long phương Tây.
Hắn thập phần nhiệt tình yêu thương việc thu thập các loại bảo bối—ít nhất mỗi một đồ vật bị hắn cất giữ đều được hắn xem là bảo bối.
Như là tiểu thuyết cùng điện thoại là hắn yêu nhất—võng nghiện thời kì cuối Tổ Vũ dào dạt đắc ý.
Nơi đó rột cuộc sẽ là thứ bảo bối gì? Chỉ cần nghĩ người chạy trốn còn cố ý đem rương kim loại này ném xuống, Tổ Vũ liền nhịn không được tò mò muốn biết, thuận tiện nhìn xem có giá trị cất chứa hay không.
Dù sao đối phương đã đem đồ vật ném xuống, kia tự nhiên là ai nhặt được liền là của người đó a~~~
Một khắc trước Tổ Vũ còn chú ý vấn đề mình đã ngủ bao lâu, hiện tại hắn đã bị rương kim loại kia hoàn toàn hấp dẫn lực chú ý, một chút đều không nhớ nổi phiền não trước đó.
Dù sao ngủ quên cũng không phải một hai lần, để đến tối lại tiếp tục phiền não cũng được ╮(╯▽╰)╭
Do dự cũng không lâu, rương kim loại rơi xuống động tĩnh rất lớn, có thể hay không sẽ khiến những người khác chú ý mà tới, hơn nữa hắn cảm thấy chiếc phi thuyền truy đuổi phía sau nếu không thấy đồ chắc chắn sẽ quay trở lại tìm.
Cho nên Tổ Vũ hơi ghét bỏ một chút, vẫn là chui đầu vào trong nước.
Tác giả có lời muốn nói: Tổ Vũ (#”^”): Cho nên tất cả đều là địa cầu sai, ai bắt nó luôn đóng băng trong lúc ta ngủ!
Địa cầu ╮(╯▽╰)╭: Trách ta a~~