Đọc truyện Hôn Sai 55 Lần – Chương 26: Tôi bảo cô cút cho tôi (6)
Trước khi tan sở, Cố Khuynh Thành đi vào phòng vửa tay, vừa lúc đụng phải Trình Tả Ý đang rửa tay.
Trình Tả Ý cách gương, mở miệng với Cố Khuynh Thành: “Khuynh Khuynh.”
Cố Khuynh Thành cười một cái, chào hỏi một tiếng, đang chuẩn bị đi vào phòng toilet riêng, thì bất chợt như là nhớ tới cái gì, dừng chân lại, sau đó đi tới bồn rửa tay, mở miệng nói với Trình Tả Ý đang chuẩn bị rời đi: “Tả Ý?”
Trình Tả Ý dừng chân, nghiêng đầu sang, nhìn Cố Khuynh Thành ” Hả?” 1 tiếng rồi hỏi: “Khuynh Khuynh, có chuyện gì không?”
Từ trước, đều là người khác nghĩ hết biện pháp moi Cố Khuynh Thành tin tức liên quan tới Đường Thời, thật không ngờ, một ngày nào đó, Cố Khuynh Thành lại có thể luân lạc tới vị trí của “Người khác”, sẽ hỏi thăm tìm hiểu tin tức của Đường Thời.
Nhất là người này, vẫn biết cô đã từng có quan hệ tốt với Đường Thời.
Cố Khuynh Thành do dự một chút, vẫn mở miệng: “Tả Ý, làm sao mấy ngày hôm nay mình vẫn không có thấy Đường tổng đâu?”
Trình Tả Ý xem như là từ vị trí trợ lý thư ký ngồi lên được chỗ thư ký, nên với lộ trình của Đường Thời thì là tương đối hiểu rõ, sở dĩ lúc nghe được Cố Khuynh Thành hỏi vấn đề này, cô ấy không hề do dự mở miệng nói: “Đường tổng đi công tác ở Hồng Kông, đến chiều hôm nay sẽ trở lại.”
Cố Khuynh Thành “Ồ” một tiếng, nói một tiếng với Trình Tả Ý: “Cảm ơn.”
Sau đó, liền xoay người đi vào phòng trong.
Cố Khuynh Thành đi vệ sinh xong, đẩy cửa ra, vừa sửa sang lại váy của mình, vừa đi về phía bồn rửa tay.
Cố Khuynh Thành đi còn chưa tới hai bước, đã nghe được phía sau mình truyền đến tiếng cười lạnh, Cố Khuynh Thành nhíu mày một cái, sau đó liền nghe được tiếng châm chọc của Phùng Y Y: “Cố Khuynh Thành, cô vừa mới hỏi Trình Tả Ý là Đường tổng của chúng ta đã đi đâu ư, muốn làm gì vậy?”
Cố Khuynh Thành nghe những lời này, liền biết những gì mình vừa nói vời Trình Tả Ý, bị Phùng Y Y nghe được.
Chỉ là, cô không nghĩ tới, mấy năm nay Phùng Y Y, lật ngược phải trái, bản lĩnh thêm mắm thêm muối, lại càng trở nên trầm trọng rất nhiều.
Cố Khuynh Thành hạ mi mắt xuống, cũng không để ý tới Phùng Y Y, chỉ là cử chỉ ưu nhã mở vòi sen, không nhanh không chậm rửa tay của mình.
Phùng Y Y thấy sự châm chọc của mình, vẫn có thể khiến Cố Khuynh Thành tỏ ra bình tĩnh, sắc mặt không thay đổi, khẽ cười một tiếng, bước chân xinh đẹp, đi tới bên người Cố Khuynh Thành, cũng mở vòi sen, cùng cô sóng vai rửa tay: “Cố Khuynh Thành, nghe nói năm đó, cô chủ động bò giường của anh thời, anh Thời lại không muốn cô, cô không có mặt mũi, chỉ có thể chạy đến nước Anh thì phải?”
Chuyện năm đó, người biết cũng không nhiều, thế nhưng cũng không có nghĩa là Phùng Y Y sẽ không biết.
Dù sao chị gái cô ta, gả cho Đường gia, chỉ sợ cũng từ Đường gia nghe được tin tức xấu đó.