Bạn đang đọc Hoa Ngọc Lan – Chương 6: Bánh Xèo
Cuộc gặp gỡ với em Lan quá ngắn ngủi và bất ngờ , tôi cũng không có ấn tượng gì sau lần nói chuyện đó,tôi nhớ là tôi có biết em Lan , có thể coi em là hàng xóm của tôi ( nhà không cách xa lắm , tầm 100m ),nhưng bản tính trước đây của tôi là vậy , tôi vốn rất ít nói chuyện với con gái , trừ mấy đứa cùng lớp hoặc mấy bà chị họ, do vậy mà gần nhà nhau thì cũng chỉ nhìn thấy nhau chứ chưa tiếp xúc bao giờ , em Lan xinh thật đấy , đáng yêu thật đấy nhưng lúc này tôi chỉ xem em giống như 1 đứa trẻ con thôi . Lúc này mọi tâm trí của tôi vẫn dành cả cho em MA , và có lẽ vì vậy , nên gương mặt của tôi lúc nào cũng phảng phất nỗi buồn , chỉ là những cái nhíu mày , hay nhăn trán nhẹ nhưng ẩn chứa trong nó là cả 1 sự hy vọng lớn lao mà cái cơ hội để hy vọng đó thành hiện thực lại vô cùng nhỏ bé , cuộc đời đâu phải lúc nào cũng như ta mong muốn . Có những cái người ta muốn nó chết đi được thì nó lại không xảy ra , nhưng có những cái ta không muốn nó xảy ra thì nó lại cứ hiển hiện ra trước mắt . Đúng là đời là bể khổ , qua được bể khổ thì qua đời …..=.=
*************
Ngày lại ngày cứ trôi , vô vị và nhạt nhẽo , trưa nay lại ăn cơm 1 mình , không còn gì buồn hơn , không có mẹ ăn cùng ( bố tôi ăn trưa ở cơ quan ) không có người nói chuyện , và nhất là không có món gì ăn , uể oải cố gắng nhai 2 bát cơm cho xong bữa , cạch cạch…cạch cạch, tin nhắn gì nữa đây , xem nào Đức Kì nhắn :
– Mày có thực sự thích em MA không đấy , hay hôm nọ là đùa tao ?
– Đùa làm đêk gì – tôi nhắn lại , giọng điệu có chút bực bội vì nó không tin mình
– Tao hỏi vậy thôi , thôi được rồi , nếu cần tao sẽ giúp , có gì chiều nói chuyện tiếp
– Uh , tks ku ……..
Cũng chả quan tâm lắm với lời đề nghị của Đức Kì , tôi cố gắng ngủ 1 giấc cho cái mệt mỏi tiêu tan đi , suy nghĩ quẩn nhiều lắm rồi , mà cũng có đi đến đâu đâu , mà cũng đã có gì đâu mà đi tiếp ….2 tiếng học thêm buổi chiều trôi qua nhanh chóng, lại lang thang 1 tiếng ngoài đường đợi 5h30 học tiếp vậy , lúc nào cũng bận rộn thì tốt , thế thì đầu óc mình mới không có thời gian nghĩ đến em MA , và như vậy thì đỡ phải buồn . Vào ngồi chơi điện tử với mấy thằng ở lớp cho đỡ chán , chứ 1 tiếng nữa mới học biết đi đâu bây giờ . Lại ngồi chơi đột kích 1 mình , trong khi mấy cờ hó cùng lớp chơi Dota ( tôi không biết chơi Dota ) , điện thoại rung… kệ đã , bây giờ mà móc ra chắc mất 1 mạng C4 mất , 5’ sau mới rảnh tay được chút , xem nào Đức Kì à, gọi lại cho nó phát .
– Alo , con hàng gọi gì thế
– Mày ra quán bà Đính đi ( quán nước hồi cấp 3 bọn ở lớp hay ngồi )
– Uh , đợi 5’ nhé
Vừa ngồi chưa nóng chỗ đã lại phải phi xe ra , 2 thằng ra ngồi 1 bàn ở góc sân , vẫn lại là những thứ quen thuộc nước sấu + cứt đà điểu ( chả biết nó làm bằng cái gì , ăn dai dai cay cay , hình tròn tròn nên mấy thằng gọi tên như thế ) .
– Hôm nọ Trọng Quang cũng nói với tao rồi – Đức Kì bắt đầu đề cập câu chuyện
– Ngày trước tao yêu em Y nên cũng quen mấy thằng đệ ở lớp đấy , tao hỏi rồi , có 1 thằng đang tán em MA , tên là T , bọn nó gọi là TT ( T nữa là tên bố nó ) vì ở lớp nó có 3 thằng T cơ .
– Uh , thế còn gì nữa không ?
– Tao cũng chưa hỏi thêm , có gì mày mà rủ mấy em đấy đi uống nước hay đi chơi ấy , cần thì tao giúp cho , tao nói chuyện rồi kéo em Y ra chỗ khác , ày với em Ma tâm sự, em Ma chắc chắn sẽ rủ em Y đi cùng , ngày xưa tao tán em Y , em Ma toàn đi cùng , nhiều lúc ghét vl ra ấy .
– Ờ , thế cũng được
– Mà tao nói thật không tán được thì thôi ,đời còn dài , gái đầy ra , việc gì mày cứ suốt ngày ủ rũ thế , chỗ anh em với nhau tao nói thật đấy .
– Ừ – tôi đấp gọn , đôi mắt lại nhìn xa xăm ra đường ,lòng thầm nghĩ Đức Kì không hiểu cái cảm giác này đâu , nhất là cái thằng đã và đang thích 1 người con gái đơn phương lần đầu như tôi .
Lại tiếp tục những ngày nữa trôi qua , sự việc có vẻ tiến triển hơn ,đi học về đã có những lần tôi nói chuyện cùng em , nhưng cũng toàn do mấy thằng bạn cố gắng tạo điều kiện , chúng nó cũng quá mệt mỏi với kiểu này . Đã có nhưng buổi anh em đi ăn uống giữa 2 ca học thêm với nhau , nhưng chưa lần nào mà chỉ có 2 đứa , những lần như vậy tôi chỉ biết nhìn trộm em , rồi cố gắng tạo ra 1 câu chuyện nào đó cho em mỉm cười .
Hôm nay trời lạnh quá , cũng giữa tháng 10 rồi còn gì ,ngó nhìn đồng hồ , mới 7h10 tối , hôm nay ông thầy cho về sớm để đi đám cưới lát lại phải học thêm ca 8h tới 10h , không còn cái gì chán hơn , đói + rét cứ phải đi ngoài đường trong khi bọn nó bắt đầu về nhà , nản quá , chẳng lẽ lại bùng buổi học …. Giờ về nhà ăn được bát cơm thì công đạp xe cũng chả bõ , lại lang thang trên những con đường quen thuộc ,ánh sáng vàng vàng của đèn cao áp không làm cho cái lạnh bớt đi phần nào, 1 cơn gió nhẹ thoảng qua lại khiến những chiếc lá vàng bay lả tả ….
– Anh T đi đâu đấy – 1 giọng nói bất chợt vang lên
Mất 2 giây để tôi kịp nhìn lướt sang bên trái , rồi mỉm cười
– Ờ MA ak , a đang đợi đến giờ đi học ca 8h , em đi đâu đấy
– Em đang định đi ăn cái gì để lát đi học
Cơ hội đây rồi , hôm nay em đi có 1 mình , mà mình cũng đang muốn kiếm cái gì đó bỏ vào bụng , dạ dày biểu tình ghê quá rồi…
– Thế à , thế đi ăn cùng anh nhé , anh cũng đang định đi ăn cái gì đó – tôi đáp lại giọng nói cố gắng tự nhiên nhất có thể , khuôn mặt vẫn rất thản nhiên .
– Vâng , thế ăn đi ăn bánh xèo cho nhanh nhé anh , 7h45 là em học rồi
– Uh , thế cũng đươc – Thôi bỏ xừ rồi, chưa ăn bánh xèo bao giờ , tôi cảm thấy hơi lo lắng ….
Hôm nay nhìn em vẫn dịu dàng như mọi ngày , buộc tóc hồng , quần jean đen , kéo cáo cổ áo khoác đồng phục lên rồi rụt cổ vào cho đỡ lạnh , nhìn em trông đáng yêu quá , trong lúc đợi bánh , 2 tay em không ngừng xoa vào nhau rồi lại miệng thở 1 hơi , sau đó lại đút 2 tay vào túi áo .
– Em lạnh à – tôi hỏi giọng quan tâm
– Vâng , trời hôm nay rét quá
Tôi đã chợt đưa tay ra rồi lại gập vào để xuống bàn , thật sự lúc đấy tôi chỉ muốn cầm tay em , giúp em phần nào xua tan đi cái lạnh giá , nhưng…… có lẽ bây giờ thì chưa được , ví tôi cũng chỉ đơn thuần là 1 người bạn của em .
– Anh ăn đi không nguội đấy – em cất tiếng nói kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ , va cũng không quên mỉm cười với tôi , nụ cười tinh nghịch
– Ờ ờ , mà cái này ăn như thế nào nhỉ , anh mới ăn lần đầu – ngại quá khi nói với em như vậy
– Đây của anh này – em vừa cười , vừa đưa một miếng bánh xèo đã quấn cho tôi
Lần đầu ăn , cũng chả thấy ngon gì , lại còn thấy nhiều mỡ nữa chứ , nhưng thôi , mấy khi được ngồi với em như thế này , lại được quấn cho nữa chứ , dù có là gì thì cũng cố nhét vào mồm vậy , mặc dù khá ghét ăn rau sống ….. Chợt tự nhủ giá như… ngày nào cũng như thế này