Đọc truyện Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất – Chương 293: Thăm dò Dumbledore
Editor: Waveliterature Vietnam
“Bọn họ trong thời gian ngắn như vậy làm sao có thể thu dọn nhiều sách vở như vậy?” Một Ravenclaw kích động duỗi ngón tay ra chỉ vào từng hàng một chất đầy tấm da dê.
“Ma chú bình thường và rõ ràng là mánh khóe” … “Ma thuật đen thông minh”… “Thần chú tự vệ”… Wow… “Những tiểu phù thủy trên mặt điều tỏa ra một ánh sáng.
Thật thú vị khi nói rằng nếu như giáo sư sắp xếp cho họ đọc những tác phẩm vĩ đại này, mặc dù đi học nhưng không bao giờ có sự hứng thú tràn đầy như thế này, chủ động quan tâm.
“Thật tuyệt vời, chúng ta có mọi thứ mà chúng ta cần.” Michael hưng phấn nhìn vào những kính dòm bày đầy trên bàn, và im lặng dò xét các dụng cụ khác.
Edward đá vào chân ghế có một tấm đệm gấm rất lớn, “Cái này dùng để làm gì?”
“Những thứ này vô cùng hữu ích khi luyện tập phép thuật hôn mê.” Michael hưng phấn nói.
Họ hào hứng không lâu, sau đó dưới sự chỉ đạo của Ellen và Penelop họ đã đến tổ của mình, Michael là trưởng nhóm, điều đó làm anh ta hạnh phúc.
Chẳng mấy chốc, lớp học lại trở nên yên tĩnh trở lại.
Penelop và Ellen đem kế hoạch tập luyện phân phát đến từng người, và các trưởng nhóm có nhiệm vụ tự tổ chức cho các tiểu phù thủy trong nhóm mình tập luyện.
Một số phù thủy nhỏ năm nhất vẫn còn đang luyện tập lời nguyền trôi nổi, cố gắng vung cánh tay lên, hăng hái vùng vẫy.
Còn một số sinh viên năm hai thì luyện tập lời nguyền loại bỏ vũ khí, Ellen phát hiện cho dù là sinh viên lớp năm cũng phát ra ma chú một cách lộn xộn. Có rất nhiều người căn bản không loại bỏ được vũ khí của đối phương, chỉ khiến cho đối phương lùi về sau vài bước hoặc sợ hãi một chút, và những phép thuật không có tác dụng gào thét bay qua họ.
Trong phòng học lời nguyền vang lên ầm ĩ, cây đũa phép thuật bay xung quanh, những chú ngữ đánh trật đánh vào những kệ sách và những quyển sách cũng vì vậy mà bay tứ tung trên không trung.
Không biết cây đũa phép thuật của ai đang xoay tròn, đụng trúng vào trần nhà, và sao hỏa bắn tung tóe khắp nơi, sau đó nghe một tiếng leng keng khi va đập vào trên đỉnh của giá sách, Ellen dùng lời nguyền triệu hồi để lấy nó trở về.
Bỗng dưng, trong phòng học lại yên tĩnh trở lại.
“Hiệu trưởng Dumbledore!” Nhiều pháp sư nhỏ không thể kiềm chế sự phấn khích trên khuôn mặt của họ, hiệu trưởng đến thăm họ sao?
“Ồ, làm tốt lắm!” Dumbledore mỉm cười hướng về các tiểu phù thủy tay đang vẫy.
Sau đó ông nhìn về Ellen, “Harris, xin phép cho ta cắt đứt quá trình luyện tập của em một chút, không biết em có sẵn lòng nghe ông già này lải nhải vài câu không?”
Dumbledore hướng về Ellen tinh nghịch nháy mắt vài cái, rất nhiều tiểu phù thủy nhỏ không thể nhịn được cười.
Ellen thái độ ôn hòa gật đầu đồng ý, nhưng anh không hề nở nụ cười, anh không muốn khi đang thực hiện kế hoạch mà mình đã an bài lại có người cắt đứt ngang phá hư tiết tấu này của anh.
Nói với Penelop vài câu, sau đó Ellen đi theo Dumbledore đến phòng hiệu trưởng.
Họ gặp phải con quái vật bằng đá, Dumbledore độc mật khẩu, con quái vật liền tách ra, ông và Ellen bước đến khởi động cầu thang xoắn ốc rồi sau đó đi đến cánh cửa chính bằng gỗ cao su.
Dumbledore giữ lại cửa, để cho Ellen đi vào trước.
Một đồ vật vô cùng tinh xảo được đặt trên mặt bàn có đôi chân thon dài, lặng lẽ xoay tròn và phun ra sương mù.
Chân dung của những hiệu trưởng trước đây điều đứng trong khung hình, đầu lười biếng dựa vào chiếc ghế bành hoặc dựa vào bức chân dung bên cạnh.
Ellen nhìn thoáng qua trên mặt bàn làm việc bóng loáng của Dumbledore, nhìn vào vị hiệu trưởng đang ngồi trên chiếc ghế bành lớn, nội tâm không ngừng suy đoán ông ấy kêu mình đến có chuyện gì.
Có lẽ đó là vì nhân vật nổi tiếng nhất trong những ngày gần đây – thành viên của Hội Phượng hoàng, Sirius, Ellen đoán.
“Có lẽ trước khi nói chuyện, chúng ta có thể uống thứ gì đó để làm ẩm cổ họng.” Dumbledore chớp mắt lần nữa, một chiếc đĩa bay từ kệ ở một bên đến trước mặt anh ta, với một chai rượu vang Tây Ban Nha và vài chén rượu – chai rượu dưới sự điều khiển của Dumbledore đang đổ đầy ly cho hai người.
“Không dùng đũa phép thuật để phá ra ma chú điều này không có gì kỳ lạ, tuy nhiên kiểm soát được ma lực vô cùng chính xác.” Ellen nội tâm khen ngợi.
“Đây là thứ mà Sirius đưa cho ta, ta nghĩ, rượu vang tốt nên chia sẻ cho một vài người cùng uống. Loại rượu vị trái cây này, tiểu phù thủy nhỏ như em cũng có thể uống – chỉ cần em không nói với Minerva…”
Dumbledore nhìn vào nhãn rượu, đưa ly rượu đã được rót đầy đưa cho Ellen, ý gọi đối phương cùng nâng chén uống chung.
Ellen đương nhiên hiểu rằng từ chối việc cạn ly với một người Anh là một sự mạo phạm vô cùng lớn – vì vậy anh đã cầm lấy ly rượu lên.
Nhưng mà, đôi mắt hơi nheo lại của anh không ngừng quan sát Dumbledore một lúc.
Giáo sư Dumbledore trông cực kỳ đáng yêu và nhìn Ellen với một nụ cười. Trông giống như một đứa trẻ thuần khiết chia sẻ kẹo với những người bạn đồng hành của mình.
Ellen đã làm vấy bẩn ly rượu, thế nhưng không có một giọt rượu nào chảy vào miệng, anh đem ly đặt xuống, còn giáo sư cũng không cưỡng ép anh.
“Sirius vô cùng biết ơn em, chính em đã giúp cho anh ta khôi phục được sự trong sạch của mình.” Dumbledore nhẹ nhàng nói, “Tuy nhiên, ta cũng có nghe về thỏa thuận giữa hai người.”
Hai hàng lông mày của Ellen nhíu lại một chút, “Hiệu trưởng, em nghĩ rằng cuộc giao dịch tương đương là sự cần thiết. Không ai có thể tùy ý đạt được mục đích mà không cần trả bất kỳ giá nào.”
Dưới cái nhìn của Dumbledore, phù thủy nhỏ trước mặt ông chỉ là một cậu bé 13 tuổi, nhưng hành động lại vô cùng cần thận, ông không khỏi nghĩ đến những tin tức mà ông đã có được ngày hôm nay.
Anh trai cả của Ellen, Albert Harris, được thăng chức thành một trong những giám đốc của Bộ chỉ huy Ngạo La trong Bộ Pháp thuật.
Cha của anh, Owen Harris, đã được chuyển đến phó giám đốc của Bộ phận Thực thi Pháp luật. Một người anh trai khác của Ellen, Luân Harris, hiện cũng đang được đổi đến sở.
Mẹ và chị gái của anh cũng được chuyển đến Phòng tai nạn và thảm họa ma thuật từ Bệnh viện chấn thương ma thuật St. Mungo.
Ngay cả dì của anh – Josephine Harris, đã được thăng chức Giám đốc của Cục Quản lý Sinh học Phép thuật.
Không còn nghiên cứu tìm tòi về âm mưu đó, Dumbledore nhìn Ellen rồi chuyển đổi chủ đề, “Ellen, em có viết vì sao mà Voldemort nhất định phải giết chết Harry không?”
Ellen lắc đầu nhìn Dumbledore, nhưng anh trong lòng đương nhiên đã rõ, đây là một thảm kịch do lời tiên tri gây ra.
Một bồn thiền bay đến trên mặt bàn, và Dumbledore lấy trí nhớ của mình và gửi nó đến chậu thiền.
Một bóng người xuất hiện từ bên trong, được bao quanh bởi một áo choàng, ánh mặt của cô cực kỳ lớn đằng sau cặp kính, cô từ từ xoay người, chân cô vẫn còn đứng trong bồn thiền.
Ellen nhận ra ngay lập tức, đây là giáo sư bói toán tại Hogwarts – Sybill Trelawney.
Nhưng khi cô mở miệng nói chuyện, một giọng nói khàn khàn khó nghe phát ra.
“Người đàn ông đã chinh phục được sức mạnh của Chúa tể bóng tối đang đến gần… Sinh ra trong một gia đình đã đánh bại Chúa tể bóng tối ba lần… Sinh ra vào ngày thứ bảy của tháng…Ác quỷ bóng tối đã đánh dấu anh ta chính là kẻ thú của hắn, thế nhưng bên trong anh ta có một năng lượng mà anh ta không thể nào biết được…Mặc khác chỉ có một người có thể sống, cả hai không thể cùng tồn tại, chỉ có một người được sống sót mà thôi…Người có sức mạnh chinh phục Chúa tể bóng tối sẽ được sinh ra vào cuối tháng thứ bảy… “
Hình ảnh biến mất.
“Voldemort đã tự tay đánh dấu Harry, Harry là người có thể đánh bại được chúa tể bóng đêm. Ellen!” Khuôn mặt của giáo sư Dumbledore đột nhiên trở nên nghiêm trọng.
“Ta biết, em từng là bạn thân với Harry. Em ấy phải đối mặt với áp lực rất lớn, hơn bất kỳ ai trong thế giới ma thuật. Voldemort sẽ giải quyết Harry bằng mọi giá. Em ấy cần sự giúp đỡ của bạn.”
Giáo sư Dumbledore nhìn chằm chằm vào Ellen.