Giọng Nói Của Anh

Chương 23: Tình Cảm


Đọc truyện Giọng Nói Của Anh – Chương 23: Tình Cảm


windchime: biết được mối quan hệ giữa Noãn Noãn và Trần Trạch nên ở đây mình sẽ đổi cách xưng hô nhé.

Trong tiệm cơm Hồ Nam náo nhiệt, Noãn Noãn và Trần Trạch chọn ăn phòng riêng.

Hai người ngồi ở bên trong, nghe những âm thanh náo nhiệt từ bên ngoài.

Tiệm cơm Hồ Nam này thật ra cũng ở rất gần đài truyền hình, rất biết giữ bí mật khách hàng, phong cách nhà hàng cũng tốt.

Đối với loại tiệm cơm Hồ Nam mà nói, thiết kế trong tiệm cũng thuộc hạng sang, đèn treo tinh xảo, trên tường cũng được trang trí bằng nhiều mẫu vật nhỏ.

Noãn Noãn cúi đầu đi theo Trần Trạch lên tầng hai, ở tầng một đang đông khách, có không ít ánh nhìn hướng về phía hai người.

Nhưng Noãn Noãn cũng không để ý, chỉ cúi đầu bước vội.

Cho đến khi tiến vào trong phòng riêng, Noãn Noãn mới thở phào: “Quên mang theo khẩu trang.


Lúc vào phòng họp đã tháo khẩu trang xuống, cho nên khi đến quán ăn mới bị người ta nhìn chăm chú.

Trần Trạch nhíu mày, nhìn cô: “Lần sau chuẩn bị nhiều một chút, để trợ lý cầm theo cho.



“Đã biết.


Hai người ngồi đối mặt nhau, nhân viên phục vụ đứng bên cạnh chờ đợi.

Trần Trạch đưa menu cho Noãn Noãn, nhỏ giọng nói: “Gọi thức ăn đi.


“Được thôi.

” Noãn Noãn cũng không khách sao, cứ vậy cầm menu gọi một vài món ăn mình muốn, sau khi suy nghĩ thì hỏi người phục vụ:” Có thể gói mang về không?”
“Có thể.

” Nhân viên phục vụ mỉm cười trả lời.

Nghe vậy, Noãn Noãn gật đầu, khẽ cười nói: “Vậy hai món ăn này có thể làm sau được chứ, tôi muốn gói mang về.


Nhân viên phục vụ cúi đầu nhìn vào hai món ăn được đánh dấu, gật đầu đồng ý: “Vâng, trước khi quý khách kết thúc bữa ăn tầm 10 phút thì có thể ấn chuông, tôi sẽ bảo nhà bếp làm, có được không ạ?”
“Đương nhiên là được.


Noãn Noãn cười, nhìn về phía Trần Trạch: “Chú muốn ăn gì?”
Trần Trạch nhìn Noãn Noãn: “Cháu chọn là được rồi.


Noãn Noãn đồng ý, lại cúi đầu chọn thêm vài món Trần Trạch thích ăn, sau đó trả lại menu cho nhân viên phục vụ.

Sau khi nhân viên phục vụ đi ra, cửa phòng cũng được đóng lại.

Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn đèn treo trong phòng, ánh đèn vàng ấm áp, chiếu trong phòng, không quá sáng, lại không hề tối, tạo cảm giác không tệ.

Bên tường còn có một số hình ảnh những món ăn trong quán, nhìn có vẻ ngon.

Tiệm này có hai món đặc sản là đầu cá kho tiêu và thịt xào, Noãn Noãn cũng có chọn hai món này.


“Vừa rồi đứng ở cửa nói chuyện gì với Phó Bác Ngôn vậy?”
“À.

” Noãn Noãn đang chăm chú quan sát hình ảnh quảng cáo, không nghe rõ Trần Trạch nói gì, cô đưa mắt nhìn về phía Trần Trạch, hỏi lại: “Sao cơ?”
Trần Trạch dừng lại, rót cho cô ly nước ấm, nói: “Ta nói, cháu và Phó Bác Ngôn đứng ở cửa nói chuyện gì vậy?”
Nghe vậy, Noãn Noãn khẽ cười, trong mắt cũng ánh lên niềm vui.

Cô nhớ lại lúc đứng ở cửa, biểu cảm khuôn mặt của Phó Bác Ngôn khi nghe cô nói Trần Trạch là chú của cô, khoé môi cong lên, nụ cười không thể che giấu được.

Mà chính bản thân Phó Bác Ngôn cũng như nhận ra bản thân đã kích động hỏi một vấn đề thật ngu ngốc.

Anh bình tĩnh che giấu sự bối rối của mình, gật đầu: “Vậy sao, bảo sao tôi thấy hai người cũng có nét giống nhau.


Noãn Noãn: “! ” Không nói nên lời, lúng túng nhìn Phó Bác Ngôn nói lời vớ vẩn.

Phó Bác Ngôn khẽ ho nhẹ, sau khi nói câu đó, cũng im lặng.

Dù sai thì vừa rồi anh cũng quá lúng túng.

Cũng may Trần Trạch lại đúng lúc xuất hiện, Phó Bác Ngôn cũng không tiếp tục ở lại đó, chỉ nói với Noãn Noãn : “Ăn nhiều vào.

” Sau khi nói xong cũng nhanh chóng rời đi.

! !.

.


Trần Trạch nhìn về phía khuôn mặt đang cười của Noãn Noãn , có chút kinh ngạc: “Cháu và Phó Bác Ngôn rất thân thiết sao?”
“Cũng bình thường.

” Không tính là quá thân thiết, nhưng cũng xem như là thân.

Dù sao thì hai người sống đối diện, cũng ăn cùng nhau vài bữa cơm rồi.

Huống chi, Phó Bác Ngôn còn là thần tượng của cô.

Trần Trạch gật đầu, cũng không hỏi nhiều thêm.

Cháu gái cũng đã trưởng thành, cũng sẽ có chuyện không muốn nói với mình, Trần Trạch cũng không hỏi nhiều.

Đối với việc riêng của Noãn Noãn, Trần Trạch vẫn luôn tôn trọng.

Suy nghĩ một chút, Trần Trạch đổi sang đề tài khác.

Sau khi nhìn Noãn Noãn vẫn đang chăm chú nghiên cứu các vật trang trí trên tường, Trần Trạch suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Về việc tiếp
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com -.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.