Bạn đang đọc Em Còn Yêu Anh Không? – Chương 89: Hội Ngộ Cố Nhân. (Phần 1)
Duyên do trời định, phận do người tạo ra. Hai trái tim yêu thương sâu đậm có thể tìm đến được với nhau giữa chân trời cách biệt trùng phùng, âu cũng đều gói gọn trong hai từ “duyên phận”. Thế nên, có lẽ phải nói rằng, anh và cô không phận cũng chẳng có duyên. Khi tưởng đã gần nhau trong gang tấc, lại chẳng thể nào chạm lấy nhau.
Lặng lẽ bước qua…
Nhẹ như gió trên mặt hồ thu…
Thoảng như áng mây mùa hạ rồi dần cách xa…
Cánh cửa thang máy từ từ khép hờ, chỉ còn để lộ ra một khe hở nhỏ, đủ để ánh mắt nâu trầm lặng hướng về người con gái đang mặc chiếc váy trắng tinh khôi. Mùi hương quen thuộc cố len lỏi qua khe hở nhỏ, bay thẳng vào khướu giác anh, thẳng đến những ký ức sâu thẳm trong tâm hồn anh, khiến lòng anh dâng lên những cảm xúc hỗn tạp giữa hoài niệm và đau thương.
Nga cúi đầu hí hoáy nhắn tin trên chiếc điện thoại màu hồng phấn mà Andrew đã tặng cho cô lần đầu tiên. Bao nhiêu lần cô giận dỗi ném trả lại anh. Vậy mà, cuối cùng vẫn trở về bên cô, ngự trị trên tay cô trong sự ép buộc và đe dọa của chủ nhân nó.
Nga vốn không phải là một cô gái có tính tình hung hăng và háo thắng. Nhưng có lẽ, vì phải đối mặt với một kẻ ngang tàng như Andrew, nên vô tình sinh ra tính tự vệ cao độ trong người một cách phản xạ có điều kiện. Cô đang điên tiết vụ việc vừa mới xảy ra trong phòng làm việc của anh cách đây ít phút.
Vì trong lòng vẫn còn đang rất bực dọc, nên Nga vừa lẩm bẩm mắng, vừa đưa những ngón tay thon dài trắng trẻo lướt trên chiếc phím điện thoại nhỏ xinh xinh. Trên góc điện thoại cô đang cầm trong tay, có treo một móc khóa hình đóa hoa che màu trắng. Đây là món quà mà Andrew đã đặt riêng với nhà sản xuất để tặng cho cô cách đây nhiều năm trước.
Lần đó, khi vừa mở chiếc hộp nhỏ xíu mà anh đã bí mật đặt vào túi xách của cô. Cô đã vô cùng bất ngờ, thích thú giơ đóa hoa chè xinh xinh với sợi dây treo màu xanh trước mặt ngắm nghía rất lâu, rồi vội vàng gắn vào chiếc điện thoại của mình. Sau đó, cô không quên bấm một tin nhắn cảm ơn và gửi đến cho chủ nhân của nó, người vốn không hề thuộc về những hình ảnh gợi nhớ nhiều hoài niệm này. Tính đến nay, đóa hoa chè nhỏ xinh đã ở bên cô gần 5 năm trời.
Nhắn nút gửi tin nhắn đến số máy quen thuộc được lưu với cái tên . Tin nhắn của Nga nhanh chóng bay thẳng vào chiếc điện thoại màu bạc sang trọng hiệu Vertu, chiếc điện thoại mà Andrew vốn chỉ dành riêng để liên lạc duy nhất với mình cô.
Khi màn hình sáng xanh khẽ run lên, Andrew dù đang ngồi xem một số tài liệu trên màn hình máy tính cũng phải dừng công việc lại. Anh nhanh chóng cầm điện thoại lên đọc rồi khẽ mỉm cười.