Đọc truyện Dụ dỗ – Chương 54:
Chương 54: Muốn kết hôn với mẹ
“Tiểu Ngọc rất ưa nhìn, mẹ cởi quần áo cho con.” Mạc Tiệp nói xong liền bắt đầu cởi cúc áo cho anh.
Bùi Ngọc thả lỏng người, khôn khéo mặc kệ hành động của cô, chỉ chốc lát sau thân trên của anh không còn một mảnh vải.
Mạc Tiệp vuốt xương quai xanh nhô lên đẹp đẽ của anh rồi sờ xuống cơ ngực phập phồng, bởi vì còn chưa tắm nên toàn thân anh tản ra mùi hormone nam tính rất nồng, làm cô vô cùng hưng phấn.
Mạc Tiệp sờ tới núm vú màu nâu nhạt của anh rồi liếm theo hình dáng của nó.
“Ah ư…” Bùi Ngọc run rẩy rên rỉ một tiếng trầm thấp, lúc ngẩng đầu lên hầu kết chuyển động một cái, ánh mắt mơ màng, bỗng nhiên hỏi cô: “Mẹ vĩnh viễn sẽ không vứt bỏ Tiểu Ngọc phải không?”
“Đương nhiên rồi.” Mạc Tiệp ngước mắt nhìn anh, trịnh trọng nói, “Mẹ là người thân của Tiểu Ngọc.”
“Là vợ của Tiểu Ngọc.” Bùi Ngọc trầm ngâm nhìn cô chăm chú, nói bổ sung.
“Ừm, mẹ ngủ với Tiểu Ngọc, mẹ sẽ chịu trách nhiệm với Tiểu Ngọc.” Mạc Tiệp cười dịu dàng, nói xong liền cởi thắt lưng của anh.
“Mẹ kết hôn với tôi đi.” Hai tay Bùi Ngọc nâng khuôn mặt mềm mại khả ái của cô lên, “Tôi muốn kết hôn với mẹ, đăng ký kết hôn ấy.”
Mạc Tiệp nghe xong liền ngẩn người, chợt thấy bên trong đôi mắt đẹp của anh lấp lánh tia sáng nóng bỏng, đẹp đến khó tin, nhất thời nhìn tới nỗi ngây người.
Lông mày Bùi Ngọc chợt nhăn lại, hốt hoảng cúi thấp đầu: “Mẹ, tôi sai rồi, cầu hôn thì phải mua nhẫn phải không?”
Mạc Tiệp cười ngọt ngào, ôm cổ anh lại gần rồi hôn anh: “Cái gì cũng không cần, Tiểu Ngọc đủ tuổi là được rồi.”
“Không được, quá tùy tiện, không trang trọng.” Bùi Ngọc lại không hài lòng, vừa rồi chẳng qua chìm trong tình ái nên anh mới thốt ra lời ấy, nghĩ kỹ lại liền thấy không ổn.
“Cái gì mẹ cũng không thiếu, cũng chưa bao giờ để ý tới mấy thứ vật chất ấy.” Mạc Tiệp vuốt ve gò má anh rồi nói, “Vật quý giá nhất là trái tim Tiểu Ngọc, mẹ chỉ muốn thứ này.”
“Nhưng tôi muốn cho mẹ tất cả những thứ tốt nhất.” Giọng điệu Bùi Ngọc nóng nảy.
“Cơ thể và trái tim của Tiểu Ngọc là tất cả những thứ tốt nhất rồi.” Mạc Tiệp nói năng dịu dàng nhỏ nhẹ dỗ dành anh, tay đã cởi quần của anh xuống, “Mẹ muốn cởi cả quần lót của Tiểu Ngọc.”
“Ừm.” Bùi Ngọc thở gấp gật đầu, rõ ràng không phải lần đầu bị mẹ nhìn dương vật, nhưng mỗi lần vừa nghĩ tới chuyện bị mẹ tự tay cởi quần lót cho là anh rất hưng phấn.
Mạc Tiệp ngồi xổm kéo quần lót của anh xuống, dương vật cương cứng, thô to đứng thẳng giữa khu rừng rập rạm, quy đầu mềm mại màu hồng nhạt. Mạc Tiệp vừa nhìn thấy thì lòng đã nổi sóng, nhịn không được mà cầm chặt vuốt ve, một tay khác thì vòng ra sau sờ phần mông săn chắc mạnh mẽ của anh.
“A… mẹ…” Bùi Ngọc khàn giọng thoải mái rên rỉ, chợt cảm thấy Mạc Tiệp nuốt dương vật của anh vào miệng, lập tức giữ cái đầu đang cúi xuống của cô, trốn tránh, “A, mẹ, ah… tôi muốn tắm, này ah, mẹ, đừng… bẩn lắm, ah a.”
Hai tay Mạc Tiệp ôm lấy cơ bắp săn chắc của anh nuốt sâu hơn, sau đó không ngừng vuốt ve phần cơ mông co rút lại.
“Mẹ, đừng, ah… đừng như vậy.” Bùi Ngọc muốn rút ra rồi lại sợ làm cô bị thương nên không dám dùng sức đẩy, cô học rất nhanh, ban đầu thường đụng răng vào khiến anh rất đau, qua có mấy ngày thôi mà hiện tại vào sâu trong cổ họng cũng rất thành thạo.
Mạc Tiệp cực thích mùi vị hormone anh tiết ra ở thời kỳ thiếu niên trưởng thành, say mê nuốt xuống, có cảm giác khá thành công khi cảm thấy dương vật thiếu niên bành trướng ở trong miệng mình.
“Ưm… mẹ, tôi, tôi sắp bắn rồi.” Bùi Ngọc vừa nghĩ tới nữ thần trong lòng mình giờ khắc này nuốt dương vật của mình liền không khống chế được kích thích muốn xuất tinh, chỉ biết giãy giụa nỗ lực rút ra, nhưng hai tay cô ôm chặt lấy hông anh tham lam hút, “Ưm, mẹ, mẹ nhổ ra đi, tôi sắp bắn rồi đó… ah, mẹ, sao mẹ lại như vậy, ah đừng, ah ah ah.”
Một hồi khoái cảm không kiềm chế nổi từ eo truyền thẳng tới mã mắt [*], tiếp đó anh không khống chế nổi phun trào trong miệng cô.
[*] Khe hở giữa quy đầu dương vật, miệng niệu đạo, là chỗ nước tiểu và tinh dịch cùng xuất ra.
Mạc Tiệp sờ cái mông run rẩy của anh, trong miệng lập tức bị tinh dịch nồng nặc lấp kín, cô ngậm một lúc lâu chờ anh bắn xong mới ngẩng đầu lên, chớp mắt hé miệng cho anh xem tinh dịch vừa mới bắn ra rồi nuốt hết toàn bộ.
Bùi Ngọc giật mình, hai gò má nhiễm màu đỏ rực, tức giận cắn răng, vừa xấu hổ vừa buồn bực nói: “Mẹ làm cái gì vậy hả! Mẹ! Sao mẹ có thể ăn tinh dịch của Tiểu Ngọc chứ! Mẹ… mẹ mau đi đánh răng súc miệng đi!”
Mạc Tiệp bị bộ dạng luống cuống của anh chọc cho hưng phấn, cô đứng dậy ôm lấy cổ anh hôn anh: “Tinh dịch của Tiểu Ngọc ăn ngon thật, mẹ rất thích mùi vị của Tiểu Ngọc.”
“…” Bùi Ngọc kinh ngạc để cô hôn, lại nếm mùi vị đặc biệt của tinh dịch trong miệng cô, trái tim thiếu niên rung động mạnh mẽ, chỉ cảm thấy vừa xấu hổ vừa ngọt ngào.