Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh

Chương 18


Đọc truyện Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh – Chương 18

Q: Meo thụ, anh thích uống cà phê không? Em thích nhất là cà phê!

A: Anh không uống cà phê, người nào đó chỉ cho anh uống sữa tươi TUT

***

Khương Tiểu Lạc nằm lì ở trên giường, cắt móng tay mình bỏ vào thùng rác. Thấy Sở Thiếu Tự tắm rửa xong bước ra, cậu vẫy tay để anh tới gần.

Sở Thiếu Tự ngồi xuống bên giường, Khương Tiểu Lạc ngồi dậy, hai chân xếp bằng, lôi tay của Sở Thiếu Tự sang.

Móng tay của anh hơi dài rồi.

Cầm ngón tay cái của anh, để móng tay vào giữa bấm móng tay, nhấn một cái, tiếng “cạch” vang lên, móng tay bị cắt rơi ra ngoài. Khương Tiểu Lạc làm thật nhẹ nhàng, cắt thật cẩn thận.

Cắt xong cả hai bàn tay, cậu giơ từng ngón của anh lên soi thật kỹ, chỗ nào cắt chưa đẹp sẽ lấy dũa móng tay dũa dũa mài mài, mắt mở thật to, dáng vẻ nghiêm túc.


Sở Thiếu Tự lẳng lặng nhìn Khương Tiểu Lạc, để mặc cậu thỏa thích chà đạp tay mình.

“Được rồi.” Khương Tiểu Lạc phủi móng tay còn sót trên giường, cất bấm móng tay vào tủ đầu giường, sau đó lăn cả người vào trong chăn, thò ra mỗi cái đầu nhỏ, “Em buồn ngủ, ngủ trước đây.” Nói xong, cậu lập tức ngáp một cái.

Đợi tới khi Sở Thiếu Tự làm xong việc của mình, Khương Tiểu Lạc đã ngủ say, tai nghe vẫn còn đeo trên tai. Anh tháo tai nghe xuống, bỏ máy mp3 sang một bên, ghé sát vào nhìn gương mặt cậu, trên lông mi vẫn còn vương nước mắt.

Mơ thấy ác mộng sao?

Sở Thiếu Tự lau nước mắt đi, tắt đèn ôm lấy Khương Tiểu Lạc. Cậu rất tự nhiên rúc đầu vào ngực anh.

Sáng hôm sau tỉnh lại, Khương Tiểu Lạc phát hiện hai mắt mình sưng hổ, may mà Sở Thiếu Tự đã đi làm nên không nhìn thấy.

Mất mấy ngày cậu mới nghe hết kết cục của “Vương triều họ Lý”. Hai nhân vật chính đều chết hết, tuy rằng ngay từ đầu đã biết kịch này BE, nhưng cậu vẫn không tránh khỏi bị giảm sút tinh thần nặng nề.


Quả nhiên cậu không thích nổi kết cục không hạnh phúc.

Một bộ kịch khác của Sở Thiếu có tên là “Vô”, hint BL, tuy rằng hai người ở bên nhau, nhưng quá trình cũng không dễ dàng. Khương Tiểu Lạc quyết định đợi tâm trạng mình trở lại bình thường rồi mới nghe tiếp.

Cậu phát hiện Sở Thiếu Tự đang online QQ, thật hiếm có. Sở Thiếu Tự thường không để ẩn, nếu avatar của anh màu xám, vậy chứng tỏ anh quả thật không online.

Kỳ Meo: Sở Thiếu.

Bên kia trả lời rất nhanh. Khương Tiểu Lạc phát hiện Sở Thiếu Tự đối đãi với người lạ lúc nào cũng dùng thái độ khiêm tốn, rất hiền lành nhưng lại khiến người ta cảm thấy khó tiếp cận. Khương Tiểu Lạc vui vẻ lắm, người đàn ông này chỉ cưng chiều cậu, đau lòng vì cậu.

Anh chỉ thuộc về cậu.

Ngọt ngào nghĩ, cậu càng không chút kiêng kỵ quấy rầy Sở Thiếu Tự.

Thật muốn nhìn… bộ dạng xù lông của anh ấy.

Sở: Gì?

Kỳ Meo: Nghe “Vương triều họ Lý” của anh mà phát khóc, cầu an ủi (>﹏


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.