Bạn đang đọc Địa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi – Chương 9: Khống Nô Chú
Hồi tưởng lại ký ức nhục nhã đó khiến bốn tên thị vệ giận sôi máu, liếc nhìn Hạ Tây đang hôn mê trong góc khuất, sắc mặt họ tối sầm lại.Một trong số đó đột nhiên cười quỷ dị, nói: “Rồi sẽ có ngày chân nguyên của lô đỉnh này cạn kiệt, chỉ cần đợi đến khi nàng ta không còn chút giá trị nào, lúc đó thiếu gia còn để ý đến nàng sao? Đến lúc đó, chúng ta có thể để nàng ta nếm trải tư vị muốn sống không được muốn chết cũng không xong!”.Bốn người tự mãn cười đắc ý với ý đồ của chính mình, tâm trạng hậm hực ban đầu đã bị cuốn đi.Hạ Tây nhắm mắt giả vờ hôn mê, song ẩn sâu trong đôi mắt nhắm nghiền đó lại lóe lên một tia sát khí.
Đám cặn bã đó, nàng tuyệt đối sẽ không tha cho bọn chúng!Hạ Tây khẽ cử động các ngón tay, vài chiếc Vô Ảnh Châm âm thầm xuất hiện trên tay nàng.
Lợi dụng tiếng cười của đám thị vệ để che dấu âm thanh, cơ thể nàng phát ra tiếng răng rắc nhẹ.
Trong nháy mắt, nàng vặn vẹo rút nhỏ xương cổ tay, dễ dàng thoát ra khỏi xích sắt.Loại thủ thuật này làm thu nhỏ kích thước xương, công dụng của nó rất hữu ích, nhưng thi triển nó lại phi thường đau đớn.
Hơn nữa chỉ có thể duy trì trong vài giây ngắn ngủi, cũng chỉ có quái vật như Hạ Tây mới có thể chịu đựng được đau đớn này! Sắc mặt nàng tái nhợt đi, nhẹ đặt hai ngón tay mảnh khảnh lên vân mạch trên cổ tay.
Quả nhiên là Não Vực Khống Chú!Khóe miệng Hạ Tây nhếch lên một nụ cười tự tin.
Suy đoán của nàng đã đúng, cái gọi là Khống Nô Chú, bất quá là lợi dụng linh lực truyền vào các dây thần kinh của não vực người, phong toả khả năng kiểm soát cơ thể.
Thẻ Bài Nô lệ là chìa khóa để kích hoạt chú ngữ này.Giống như cách Đường Tăng sử dụng Khẩn Cô Nhi Chú để chế ngự Tôn Ngộ Không.
Khi linh lực được rót vào Thẻ Bài Nô lệ, nó sẽ phong toả dây thần kinh não vực của linh lực đồng thời cũng chặn lại khả năng phục hồi, áp chế đại não của con người, không thể chống lại cơn đau.Loại Khống Chú đơn giản này vô dụng đối với một võ giả sở hữu linh lực, còn đối với một dân thường lại như treo đầu kiếm, vô pháp phản kháng.Tiếc là hôm nay họ lại đụng phải nàng, Hạ Tây! Phải biết rằng kiếp trước khi ở trong tổ chức, nàng trừ bỏ y thuật và độc thuật xuất thần nhập quỷ, còn một thứ khiến người khác phải kiêng kị năng lực của nàng, đó là Khống Tâm.Chỉ cần cắm Vô Ảnh Châm vào đại não kẻ địch sẽ khiến chúng hoàn toàn bất lực, không thể chống lại mệnh lệnh của nàng, mong muốn được chết.
Loại Não Vực Khống Chú tầm thường này so với nàng chỉ là chút tài mọn!Nhanh chóng chuẩn xác cắm Vô Ảnh Châm vào não mình.
Một cỗ hàn khí kỳ quái cùng với kịch liệt đau đớn ập vào đại não.
Nàng nghiến chặt răng phòng ngừa tiếng rên thống khổ của mình bị đám thị vệ trong xe ngựa nghe thấy.
Cơn đau giày vò ước chừng ba phân rưỡi chung (3 phút rưỡi).
Hạ Tây cảm thấy cơn choáng váng ban đầu đã lập tức biến mất, đầu óc minh mẫn, đôi mắt đầy cơ trí, nàng cảm thấy vô cùng thư thái, tràn đầy sinh lực.Hạ Tây nhanh chóng rút Vô Ảnh Châm ra, tình cờ nhìn thấy trên đầu ba cây châm có một tầng nhàn nhạt lam quang.
Hơi thở âm lãnh của nàng khẽ lưu chuyển trong góc khuất xe ngựa.
Nguyên lai là Khống Chú chứa linh lực được gieo vào não nàng.Mã xa đột nhiên một trận xóc nảy, sau đó ‘kẽo kẹt’ một tiếng dừng lại.
Họ đã đến Chu phủ!Hạ Tây không kịp nghĩ nhiều, lập tức ném Vô Ảnh Châm chứa Khống Chú vào không gian của mình, dùng xích sắt trói tay chân lại, nhắm mắt giả bộ bất tỉnh.****Chiếc lồng giam được đám thị vệ mang xuống khỏi xe ngựa, bên trong một nữ tử quần áo lộn xộn, hôn mê bất tỉnh.Chu Trung Phách xua tay nói: “Đem nàng đến phòng ta, bảo Quan thúc chuẩn bị tốt đan dược, bổn thiếu gia đêm nay liền tấn giai tu vi lên Khai Nguyên kỳ!”Hắn quét mắt qua Hạ Tây, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn: “Chờ đến khi ta thành công tiến vào Khai Nguyên kỳ lại hồi Chu gia, khiến cho phụ thân phải sửng sốt.
Xem lúc đó hắn còn có thể mắng ta là phế vật không.”.