Bạn đang đọc Đại Thiếu Gia Và Gái Hư: Chương 34 – Giao Dịch
T/g: Mình ko zỏi viết về vấn đề mafia lắm nên trong chap này nó sẽ lai lái giống truyện khác nhé mong các bạn thứ lỗi
—oOo—
– Mẹ kiếp, con nhỏ đó đưa mật khẩu giả!_ Hoàng Duệ tức giận
– Hay là do nó chỉ đổi một chữ số, nên ta cứ ấn lại dòng số đó rồi thay một chữ số._ Một tên đàn em lên tiếng
– Thằng ngu! Lỡ đâu nó đọc bừa thì sao? Két sắt này chỉ có thể ấn được quá 3 lần, lần trước một đứa điệp viên đã ấn sa hết 1 lần bây giờ là 2 vậy thì chỉ còn 1 lần thôi!_ Hoàng Duệ bực tức quát
– Thưa ông chủ hay là ta cứ tạm gác qua một bên đi, chúng ta phải lo chuyện giao dịch trước đã còn chuyện mật khẩu ông chủ cứ cho người tìm kiếm quanh khu vực biển từ đây đến Nhật. Mặc dù… phần trăm cơ hội rất ít nhưng biết đâu…_ Zen nói
– Tốt, ta cứ như ý kiến của Zen mà làm. Ta không tin con gái của điệp viên Jack lại chết dễ dàng như vậy.
– Vâng tôi cũng mong như vậy._ Zen nói nhỏ không để Hoàng Duệ nghe thấy
– À cho gọi hai đứa con trai ta đi.
Cánh cửa phòng mở ra, cậu bước vào hai tên vệ sĩ canh cửa kính cẩn chào. Cậu tiến vào một chỗ trên ghế sa long dài ngồi xuống, ngoài cậu ra còn có Hoàng Nam, Zen, một số người có vẻ lạ nhưng hình như cùng chức vị với Zen và hơn hết là sự có mặt của Hoàng Duệ. Thấy cậu, ông lên tiếng
– 3 ngày nữa chuyến giao dịch sẽ bắt đầu, tuy nhiên…_ Ông kéo dài ra khẽ liếc sang cậu và Hoàng Nam. Cậu và anh thừa hiểu ông muốn nhấn mạnh chuyện gì.
– Thưa ba con và Hoàng Bảo đã suy nghĩ kĩ…_ Hoàng Nam trả lời
-… Chúng tôi sẽ tập trung cho sự nghiệp, tôi… thấy ông nói đúng._ Cậu tiếp lời Hoàng Nam. Hoàng Duệ có vẻ rất vừa lòng với câu trả lời của hai đứa con trai, trên khóe miệng cong lên thật nhẹ
– Tốt lắm vậy mới đúng là con ta.
– Đợt giao dịch này sẽ góp phần đánh dấu rất lớn cho sự nghiệp ta.
– Vậy chúng ta sẽ giao dịch ở đâu?_ Hoàng Nam hỏi
– Khu nhà hoang ở dường XXX ở ngoại ô thành phố. Phương tiện là xe congtainer, ta đã mua chuộc một số trạm để dễ dàng. Jin sẽ là lái xe, nhưng ta sẽ là người điều khiển cho đi đúng lịch trình
– Không tôi sẽ là người lái xe._ Cậu nói khiến Hoàng Nam và Hoàng Duệ hơi ngạc nhiên
– Chuyện này…._ Hoàng Duệ e ngại
– Ông không tin tưởng tôi, mà đi giao trọng trách này ột người ngoài lạ mặt?
– Không, Jin không phải người ngoài chẳng qua bao năm nay nó quản lí một số chuyện nước ngoài nên con chưa thấy bao giờ. Cìn chuyện con…
– Thưa ba con thấy em con nói đúng đấy, cứ việc giao cho nó lúc nào người nhà cũng đáng tin tưởng hơn.
Hoàng Duệ suy nghĩ một lúc rồi gật gù
– Được vậy phần đó sẽ chuyển sang cho Hoàng Bảo, còn con Hoàng Nam con sẽ điều khiển như bình thường
– Vâng
– Vậy tôi về được chứ?
– Được rồi coi như mọi chuyện kết thúc ở đây.
Cậu bước ra cửa, trên môi xuất hiện một đường cong nhẹ nhẹ đến mức như không thấy.
************************************
3 ngày sau…
Cậu mặc một chiếc quần jean, áo khoác da đầu đội một cái nón kết che hết gần nửa khuôn mặt, trên tai gắn một thiết bị kết nối với tay nghe của Hoàng Nam. Cậu lên chiếc xe BWM i8 để đến chỗ congtainer.
Hoàng Nam bước vào phòng ngồi vào chỗ mình. Trên màn hình hiện sẵn thiết bị định vị toàn khu vực, anh gắn tay đã kết nối sẵn vào tai bên trái
– Chạy đi._ Hoàng Nam ra lệnh cho cậu
Chiếc xe chạy trên đường. Zen thấy bên tai phải Hoàng Nam có chút bất thường, thì ra ngoài tai nghe kết nối với cậu ở tai trái hình như bên tai phải còn có thiết bị kết nối với bên ngoài.
Trên màn hing từ con hẻm nhỏ đi ra 2 viên cảnh sát đi tuần. Và hình như chúng đã thấy xe hàng
– Bây giờ thì sao ba?
– Hôm nay con lạ nhỉ xử nó đi rồi thế người ta vào
– Bắt chúng đi._ Hoàng Nam nói với cậu. Câu nói có vẻ bình thường nhưng bên trong có ẩn ý chỉ có cậu mới hiểu. Bên kia cậu chợt nhếch môi nở một nụ cười ác quỷ.
5p sau…
Hai viên cảnh sát đi xuống từ trên thùng xe, chúng có vẻ vội bất thường. Nhưng Hoàng Duệ không để ý vẫn cho xe chạy bình thường. Bước đầu mọi thứ có vẻ bình an.
“Phụt”_ Đèn điện tắt, mọi thú chìm trong tối om ngay cả đèn màn hình của chiếc laptop Hoàng Nam cũng tắt. Hoàng Nam vẫn ngồi đó không có cử động hay nói câu gì
– Hoàng Nam con làm gì thế? Mau thử kết nối lại xem
– Thưa ông chủ nếu không có thiết bị điều khiển thì rất nguy hiểm!_ Zen nói
– Cứ bình tĩnh đi ta sẽ liên lạc với thằng Bảo
Ông lấy điện thoại ra gọi cho cậu nhưng mạng di động bị sập hoàn toàn. Zen thừa biết với trình độ của anh thì việc hack mạng điện thoại là chuyện bình thường, anh vốn là một hacker chuyên nghiệp mà
“Phụt”_ Đèn điện có lại, laptop đã được kết nối lại bình thường, mạng điện thoại cũng có lại
“- Thưa ông chủ có máy bay cơ động và xe công an!
– Thằng Bảo đâu?
– Thưa ông chủ cậu chủ mấy tích rồi
– Mẹ nó cái thằng này đang làm gì vậy!”
– Jin mau cho người lấy xe và chuẩn bị sẵn chuyên cơ đi ta sẽ đi liền
– Hoàng Nam ta đi thôi
Anh ngoan ngoãn bước theo ra đến phòng khách….