Cướp Sắc

Chương 3: Mặt người dạ thú ngọc diện hồ (tam)


Đọc truyện Cướp Sắc – Chương 3: Mặt người dạ thú ngọc diện hồ (tam)

Cơ thể ta chậm rãi bị tên Phượng hồ ly vỗ về mà trở nên nóng rực, làn da vốn trắng nõn dần phiếm hồng, còn chưa kịp phản ứng lại với lời nói của hắn, trước ngực bỗng cảm thấy ướt át, lúc này ta mới biết được là trên ngực ta đang có hai phiến môi hôn một trái “bưởi đào” mềm mại của ta.

Thân thể bất giác run run theo sự di động của đầu lưỡi, ta vì cảm thấy xấu hổ nên càng tức giận.

Thừa dịp tên kia đang trong trạng thái ý loạn tình mê ta nâng lên chân dùng lực thật lớn muốn đá hắn bay ra ngoài.

“Phượng công tử, theo ta biết nữ nhân của ngươi đã có rất nhiều, mà ta đây vừa không có tài vừa không có mỹ mạo thật sự là không thể xứng được với ngươi”

hắn mạnh mẽ cầm lấy bàn chân của ta, sau đó lại nhẹ nhàng buông ra.

Ánh mắt khẽ nheo lại, trong con ngươi hiện lên một tia ta quang khó hiểu.

Đôi môi mấp máy phát ra lời nói ôn nhu mê người.

“Đậu Khấu nhi, ngươi nói như vậy là không đúng, ngươi cũng biết, từ ngày mà ngươi xông vào phòng và ta bị ngươi nhìn thấy tấm thân trong sạch sau, trong sáu năm qua ta luôn luôn vì ngươi mà thủ thân như ngọc. Cho dù Hoàng Hậu bác ta có muốn ta cưới nữ tử nào đi chăng nữa ta cũng đều từ chối vì ta sợ ngươi sẽ phải chịu ủy khuất….”


Vừa nói, ngón tay thon dài như ngọc vừa vuốt ve làn da bóng loáng mà nóng rực trên cái cổ trắng nõn của ta.

Khuôn mặt tuyệt mỹ khẽ nâng lên, một đôi mắt mê ly nhìn ta, kèm theo cái bộ dáng vừa muốn nói nhưng lại tỏ ra xấu hổ e thẹn, làm cho da đầu ta run lên một cái.

Đôi mắt phượng nhìn thẳng vào mắt của ta, ánh mắt kia thật sự là vừa sắc, vừa dâm lại đe tiện nữa…

Vành tai non mềm bị hắn ngậm vào trong miệng rồi khiêu khích một cách bừa bãi.

không ngừng thì thầm bên tai ta, hai bàn tay cũng không có nhàn rỗi, động tác nhanh chóng đã muốn cởi bỏ vạt áo của ta.

“Đến đây nào, cho ngươi trốn tránh sáu năm, hôm này dù có thế nào ta cũng muốn hảo hảo ôm ngươi một lần.”

Nghe tiếng hắn rên rỉ, ta lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng đang hé mở kia, hơi thở càng ngày càng nặng nề, đôi mắt phượng xinh đẹp chứa tia gian tà ban nãy giờ đây càng trở nên mị hoặc mê người.

Bàn tay nhẹ nhàng vân vê hai trái tiểu cầu hồng phấn trên bộ ngực tròn trĩnh, một cảm giác tê dại nhanh chóng bành trướng lan tràn khắp toàn thân của ta.

Ta cắn răng cố nén không phát ra thanh âm, thật sự là không thể ngờ thân thể của mình lại mẫn cảm như vậy, chỉ cần hắn mới đùa có một chút đã làm cho ta khó chịu như vậy.

Cảm nhận được bến hóa của thân thể ta, phượng hồ ly lập tức lấy thân thể đè lên ta, đem môi để sát bên tai ta mà thổi khí.

“Đậu đỏ đậu…..nơi này đều bốn bề vắng lặng, ngươi xem, bây giờ làm cho ngươi trở thành nữ nhân của ta….. như vậy có được không….”

âm thanh khêu gợi ái muội, một cơn gió thoáng qua làm cho hoa rơi phủ đầy trên người ta và hắn.


trên đầu được phủ kín đóa hoa xinh đẹp tên hồ ly, dụ hoặc mê người như tiên tử trong tranh.

Đôi mắt phượng hẹp dài hơi cong lên, trong con ngươi là tinh quang ái muội câu dẫn động lòng người, thanh âm cũng đồng dạng mê hoặc, nhưng lời nói ra lại làm ta tức giận đến nhe răng nhếch miệng.

“Đậu đỏ đậu, có lẽ ngươi sẽ không tin, nhưng mà từ lúc ngươi nhìn thấy thân thể ta xong, thể xác và tinh thần của ta giống như bị trúng độc vậy, chỉ đối với ngươi ta mới có cảm giác.”

nói xong hắn im lặng chờ đợi ở đó, dưới ánh mặt trời khuôn mặt tuyệt trần trầm tĩnh như nước.

Từ trong sự chấn động mà bình tĩnh lại, khuôn mặt ta bất giác đỏ lên.

Lời nói vô liêm sỉ như vậy, hắn sao có thể thốt ra mà tim không đập mặt không đỏ như thế chứ.

“Phượng Vô Trần, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi còn dám đối với ta động tay động chân nữa ta sẽ lập tức kêu to lên cho mọi người biết là ngươi khinh bạc ta đó.”

Phượng Vô Trần nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của ta rồi cười khẽ.

“thật xin lỗi, vừa rồi ngươi dùng một đôi mắt to đen láy để câu dẫn ta, ta còn nghĩ là ngươi muốn ta hôn ngươi kìa…..Bất quá ta thật sự thắc mắc nếu có người đến đây thật, ngươi tin rằng họ sẽ tin lời nói của ngươi sao?”


không thể phủ nhận lời tên Phượng hồ ly này nói rất đúng.

trên đời này, những cái gì xinh đẹp thì độc tính của chúng càng mạnh, nếu sơ sẩy một chút, sẽ chỉ làm cho mình bị thương có khi chết như thế nào cũng không biết nữa kìa.

Tại cái địa phương này, lời nói dụ dỗ của Phượng hồ ly, cùng tiếng đung đưa sàn sạt của cành cây do gió đung đưa, hắn đem ta đặt dựa trên ngọn núi giả, một tay ôm chặt để ta sát vào người hắn, một tay lại tiếp tục muốn tháo dây lưng ta.

Nam nhân xinh đẹp câu hồn người, khuôn mặt xinh đẹp như ánh trăng lại toát ra một tia ôn nhu hạnh phúc, hắn hơi hơi nhắm hai mắt lại, trên môi là nụ cười loan loan. Lặng lẽ tiến lại gần ta.

“Đậu đỏ đậu, đem mắt mở ra được không, ta muốn hôn ngươi…”

Đôi môi đang hôn ta có một mùi thơm ngát độc đáo, ôn nhuận mà lại tốt đẹp, hơi thở thơm mát, trên người mang theo mùi thơm của hoa cỏ, cái trền miên trên đôi môi cánh hoa của ta mang theo xúc cảm làm cho ngươi ta say mê.

Chậm rãi cởi ra thắt lưng của ta, xiêm y trên người chậm rãi rớt xuống…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.