Bạn đang đọc Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa 2 – Chương 15: Phú Bàh
Cánh cửa phòng tắm dần dần mở ra, hơi nước bốc lên hệt như chốn tiên cảnh ảo diệu.
Từ trong làn sương mờ ảo đó, một thân ảnh to lớn vạm vỡ đang ôm lấy cơ thể của một cô gái bước ra ngoài.
Người đàn ông triền miên hôn lên môi cô, bàn tay to lớn bấu chặt lấy bờ mong cong gợi cảm của cô.
Có chút xấu hổ, nhưng điều đó cũng không khiến cho cô buông bỏ người trước mặt.
Hệt như bị quỷ ám, cô gắt gao siết chặt vòng tay, đồi núi đầy đặn dính vào khuôn ngực rắn rỏi của người đàn ông.
Lý Uyên nghe thấy hắn khẽ rên rỉ, vừa cuống hút lại vừa dam.
dang khiến cho cô mụ mị, trên đời tại sao lại có người đàn ông yêu nghiệt đến thế cơ chứ?
Chỉ tiếc hắn lại là trai bao, nếu không thì …
Lý Uyên, mày đừng có suy nghĩ bậy bạ nữa.
Cuộc đời của mày vốn dĩ không thể tự quyết định, hơn nữa chỉ vừa mới gặp người này thôi, chẳng biết gì nhau, nhất thời nảy sinh hứng thú vì kỹ thuật hắn quá tốt, chứ không thể nào có tình cảm đâu.
Cô tự trấn an bản thân.
Bỏ qua hết những phiền não cùng suy nghĩ không đâu, cô ôm hắn, cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng của cơ thể cùng với mùi hương nam tính của hắn, cơ thể cô run lên.
Người đàn ông dần dần trở nên thô bạo, đầu lưỡi quấn lấy tham lam nuốt hết ngọt ngào.
Chẳng mấy chốc hắn đã mang cô đến bên giường, đôi mắt đen láy tỉ mỉ quan sát, chỉ trong thoáng chốc đã kéo tấm chăn nhớp nháp vì cuộc vui ban nãy xuống nền đất.
Đặt cô lên giường, hắn vẫn mãi mê hôn lên đôi môi mềm mại có chút sưng của cô.
“ Ưm~” – Lý Uyên không nén được giọng mà rên rỉ.
Trong đôi mắt ướt át của cô dường như không còn tia đau thương nào nữa, hoàn toàn bị d.
ục vọ.
ng che mờ.
Người đàn ông cúi đầu, trên cơ thể trắng mịn của cô bị hắn trêu ghẹo.
Rốt cuộc hắn tắm cho cô làm gì để rồi vẫn tiếp tục thế này?
Quả anh đào trên đỉnh núi bị hắn hút vào không lưu tình, âm thanh thô bỉ phát ra khiến cho cô ngại ngùng xoay mặt đi nơi khác.
Địa phương kia râm ran ngứa ngáy, hắn còn chưa chạm vào mà nó đã tiết ra biết bao nhiêu mật ngọt.
Hắn đùa bỡn khuôn ngực mềm mại không biết chán, lát sau dần trượt xuống dưới eo thon, ở đó li.
ếm láp rồi tiếp tục di chuyển xuống nơi thần bí kia, dường như muốn yêu thương nó.
Lý Uyên run rẩy, bàn tay luồng sau vào tóc hắn run lên, giọng nói ngắt quãng ngọt ngào khiến cho đáy mắt người đàn ông chăm chăm nhìn vào gương mặt đỏ au, thói xấu trỗi dậy, chỉ muốn làm cho cô phải phát ra âm thanh mê hoặc đó nhiều hơn.
Hắn chẳng ngần ngại mà vùi đầu vào giữa chân cô, nơi đó quá nhạy cảm và yếu ớt để chống chịu lại những lần công kích có chủ đích kia.
“A~ ưn, khoan đã … nga~”.
Lý Uyên bất giác cong người, cơ thể thiếu nữ hoàn toàn lộ ra đường cong tuyệt đẹp.
Lát sau, nằm trên giường thở hổn hển.
Gương mặt của người đàn ông như yêu nghiệt, giọng nói cợt nhả từ đôi môi mỏng kia vang lên:
“ Đêm nay tôi sẽ tận tâm mà khiến cho cô vui sướng”.
Nói xong, dùng tay lau đi vệt nước trên khoé môi.
Nơi sưng phồng dài ngoằn như củ khoai kia được hắn nắm lấy trên tay, rướm người lấy vật bảo hộ trên đầu giường rồi tra vào.
Hắn vuốt ngược tóc mái ra phía sau đầu, bộ dạng hại nước hại dân này lọt vào tầm mắt của Lý Uyên khiến cho cơ thể cô cứng ngắt chẳng thể cử động được, càng không tự chủ được mà nuốt ngụm nước bọt.
Nhìn thấy dáng vẻ của cô, hắn nhếch môi cười.
Rõ ràng mọi cử chỉ đều toát lên vẻ dung t.
ục, nhưng tại sao lại cảm thấy khi được người đàn ông này thể hiện thì lại quyến rũ thế kia?
Hắn cúi sát xuống thì thầm vào tai cô:
“ Tận hưởng và nhớ hãy đánh giá tốt cho sự phục vụ của tôi nhé …”
Hắn thong thả cười rồi tiếp tục nói:
“ … phú bà~”.
Nghe chẳng khác gì cô chính là khách làng chơi chính hiệu vậy.
Cái tên này, rõ ràng đây chính là lần đầu của cô mà!
Củ khoai to đi vào lối mòn, hoàn toàn không gặp trở ngại gì khi mà nơi đó đã vốn ướt đẫm.
Gắt gao siết chặt, mềm mại và trơn trượt khiến cho kẻ kinh nghiệm tình trường dày dặn như hắn cũng phải chịu không được mà khẽ ngân nga.
Nữ nhân này đúng là cực phẩm, đêm nay không thể nào buông tha cho cô dễ dàng được.
.