Crush Ơi... Mày Hay Lắm!!!

Chương 2: Đánh lộn có trình cấp =))))))))


Đọc truyện Crush Ơi… Mày Hay Lắm!!! – Chương 2: Đánh lộn có trình cấp =))))))))

Tao đưa mặt láo nhìn Đình An. Nó đang thả thính con kia, tao mới bực lên hất hàm quát.

– Không biết chừng nào Tử Văn mới về, mày có biết không??_Tao hỏi nó.

– Tao đâu phải thánh đâu mà biết nó chừng nào về.

Nó cười hoang mang nhìn tao, giờ tao cười hết nổi rồi. Hứa Tử Văn, tao mà biết mày về khi nào là chết đó nghe chưa?. Tao không tha cho mày đâu. Đồ mê gái!!

Mấy phút sau…

Tiếng xe Honda quen thuộc chạy ngang qua rồi. Và tao nhanh mắt nhìn, tao không còn thấy con nhỏ tên Tiểu Yến gì đó nữa cả, đổi lại. Lần này nó chở thằng con trai.

Một giây hoang mang cho tao, tao thốt lên một câu cực kì bực bội trong người nhưng khiến Đình An bật cười một cái nhẹ.

– Bộ thằng cha đó là xe ôm hay sao??? Mà đưa đi đưa lại hết con trai đến con gái vậy???_Tao nói.

– Chắc vậy. Bữa nào tao kêu xe ôm mới được… Trai chở là sướng phê lòi…_Nó run người một cái

Nó chọc tao. Tao nhìn nó bằng cặp mắt sát nhân. Không quên liếc nó một cái. Nó mà, bạn bè cho nên chọc nhau không thương tiếc. Nó còn bảo mặt tao giống chó chắc đết có đứa nào thích đâu. Ờ ờ. Nữa đi đám cưới là tao nã tụi mày chết à nghen. Thứ bạn mất dại riết quen hà. Nhưng vui lém.

Quay lại với tình huống sau…

– Về. Tao hết hứng ăn rồi!

– Okie man. Để anh chở cưng về!


Nó làm bộ diễn sâu.

– Chở con mắt mày. Mày đi bằng xe hai cẳng mày đòi chở tao rồi 2 đứa đi bộ về luôn ha!_Tao đứng lên

– Thì tao chở mày bằng niềm tin…

– Niềm tin chắc là 2 đứa chạy bộ cho nó nhanh ớ!!

Nói chuyện là biết dư muối rồi. Nói vậy thôi, chứ tao có xe đạp mà, thế là nó nhõng nhẽo, đòi tao phải chở nó về nhà. Nên chở nó đi ngang qua nhà crush, lúc đó thấy crush đang ngồi viết viết cái gì đó trên bàn đá. Nó cũng thấy, nhưng hình như nó éo biết ngượng hay sao á. Cứ nói hô hoán lên.

– Mày ơi, TAO THÍCH MÀY LẮM ĐÓ, THÁI BÌNH!_Nó ôm eo tao.

– Mày điên à???_Tôi quay sang nó

– Ê, Tử Văn ơi… Con THÁI BÌNH NÓ THÍCH TAO KÌA, VUI QUÁ ĐÊ!!…_La lên kêu crush tau.

Thế là nó dư muối quá nên la làng cho thiên hạ nó nghe. Còn la lớn trước mặt của crush tao nữa, con này muốn đấu khẩu với tao mà. Tao như muốn bóp cổ nó ngay tại đây. Mọe, muốn cái gì thì cứ nói, sao lại dùng cái thủ đoạn mứt dại này? Why?.

Thế là crush nhìn tao với nó quá trời luôn. Rồi, tao bực quá chạy nhanh một tràng về nhà nó. Bực mình, xuống xe, gạt chân xe. Hất hàm chửi nó.

– Sao mày lại nói như vậy hả? Con kia? Mày muốn gì ở tao? Nói mẹ nó luôn cho rồi đi!!!

– …_Im lặng

– Sao im ời? Sao im rồi?? Nói gì đi, qua nhà crush tao còn bảo với nó là tao thích mày, con la lớn cho thiên hạ nó nghe nữa mà? Sao im như cờ hó thế? Bố mày hỏi sao mày không trả lời?


Thế là tao nói nguyên một tràng câu chửi nó. Chưa nói xong, nó bụm miệng tôi lại rồi nói.

– Mày im cho tao nói, mày nhây lắm…

– Sao mày lại la làng trước mặt Tử Văn của tao?_Tao điềm tĩnh hơn.

– Tao cố tình đó để cho Tử Văn của mày biết là mày có rất nhiều người thích, chứ mất công nó lại nói mày không có đứa nào thích… Sức hút của mày, đến tomboy như tao còn thích nữa đó!

– Gì chứ? Tao không cần mày cho crush tao biết là mày thích tao. Okie, lỡ nó tưởng tao là bạn gái mày thì sao?

Tao bực mình, nó vẫn ngồi trên yên xe.

– Như vậy càng tốt, thế là Tử Văn của mày, sẽ không rớ đến mày nữa, tao có cơ hội ” cưa ” mày!.

– Mày nghĩ tao quen mày không???

– …

– Xuống xe, cho bố mày về nhà nữa…

Nó kênh kiệu thấy ghét xuống xe. Tao không quên đá đít nó một cái vì cái tội tài lanh. Nó chưa có hành động gì nên đứng ngu người ở đó. Tao chạy nhanh với tốc độ bàn thờ nên nó không bắt kịp. Rẻ ngã ba, gần đến nhà tao. Thì thấy top nào nhỉ? À. Hình là top đánh nhau nhưng khoảng cỡ 2,3 đứa nữ. Thì ra là top của con Mẫn Nghiên. Tao nghe nói, nó là đại tỉ gì gì ấy. Nhưng chắc là đại tỉ ” giả ” thì có. Cái chức đại tỉ tao nghe quen rồi, chán ngấy đến cái đít tao đây. Đại cái qq á chứ đại con mắt tao. Nghe nói đám nó toàn ăn hiếp những đứa yếu hơn nên tao thắng xe lại nhìn kĩ. Thì ra là nó đang định đánh con nhỏ nào thì phải, nhưng nhìn nhỏ đó hiền lắm. Như sắp khóc thế kia mà nỡ lòng nào lại đánh. Tính tao thì nóng nên gặp mấy cảnh này thì ra tay một lần, xem như giúp đỡ cô gái đó. Nhìn cô ta cũng chắc bằng tuổi tao.

Nhiều chuyện, nên tao đá chân xe rồi xen vào cuộc đánh.


Tao bước lại đứng kế con nhỏ bị ăn hiếp

– Tụi mày làm gì thế? Định đánh nhau à?_Tao hỏi.

– Rồi sao? Mày đừng có nhiều chuyện mà xen vào… coi chừng bữa nay mày nhập viện đó…

Con nhỏ đứng kế Mẫn Nghiên lên tiếng, miệng hất hàm kiêu căng hách dịch mà nói chuyện đến tao. Tao nói lớn cho nó nghe.

– Đ** mẹ, con nhỏ này miệng thối vãi cái l**!!_Tao liếc sang chỗ khác.

– Mày nói cái gì???_Nó trợn mắt.

– Tao nói sáng mày chưa đánh răng sao mà mở miệng là tao muốn nhét hủ muối vào mồm thế kia! Tao cần cho mày đánh răng thêm đó…_Tao bẻ tay rốp rốp.

Con nhỏ như tức điên lên. Chạy lại đánh tao nhưng tao né kịp, đồng thời tặng cho nó cái quả đấm vào bụng. Tao vẫn lạnh lùng nói.

– Nghe này, cuộc đời tao ghét nhất là những thứ thích ăn hiếp kẻ yếu hơn mình cho nên đừng làm tao thấy cảnh đó…

– Ái chà, hình như có lẽ nhầm gì đó rồi, Thái Bình à!

Chưa nói xong, con Mẫn Nghiên cười nham hiểm rồi nói trong sự vui vẻ. Tao đề phòng con nhỏ đó lâu rồi, nó là một đứa cực kì nguy hiểm, nên tránh xa. Nó vừa xinh đẹp nhưng lại mưu mẹo đủ điều. Tao vẫn cứ chờ nó nói cái nhầm gì của nó ấy.

– Thật ra là, con nhỏ này muốn rời nhóm tao, nhưng luật nhóm tao đứa nào rời nhóm thì phải chịu một trận của nhóm tao, nhưng nó không chịu… Vậy thì đừng rời nhóm tao!!!_Mẫn Nghiên cười nói.

Tao nhíu mày, nhún vai nói tiếp.

– Luật gì kì thế bà nội??_Tao quát

– Luật nhóm tao là thế. Mày tránh ra cho tao xử nó một trận… Không liên quan tới mày, đừng có nhiều chuyện nha!!!_Nhỏ kế Mẫn Nghiên nói to


Cô gái đứng kế tao kéo áo tao lại không cho tao đi. Nhỏ khóc nấc lên nói giọng năn nỉ. Tao ngước nhìn.

– Không phải đâu. Tụi nó nói là đánh tôi rồi phải đưa hết tiền cho tụi nó nữa…_Nhỏ khóc.

– Quá đáng lắm mấy con kia…_Tao quát.

– Bực quá à… tụi tao đánh 2 đứa mày cho xong…

Con nhỏ kế Mẫn Nghiên không kiềm chế được sự bình tĩnh nên lao vào đánh tao và cô gái đứng kế. Nhưng tao chưa kịp giới thiệu nhỉ, tao là võ sinh Karate và Triệt Quyền Đạo. Chưa định chém gió nữa là nó lao vào đánh. Tụi bây nghĩ tao có bị đánh sml không??=)))) Tất nhiên là không rồi. Tao thủ thế, con nhỏ kia chạy lao vào tao nhanh quá nên không kịp thắng. Tao lách qua chỗ khác. Nhỏ chạy lao vào thùng rác. Mô phật =)))))). Hình như là nó hơi xung. Té vào thùng rác, tao và nhỏ đứng kế cười chọc quê. Con nhỏ lao vào thùng rác, nó hết sức là nhục nhã nên nói to.

– Tao về méc má tao nè!!!=))))))

– Bộ mấy đứa đại tỉ như chúng mày đánh không lại là về méc má sao? Chơi gì kì ghê:v

– Đi tụi bây… Mày coi chừng tao đó, Thái Bình…

Mẫn Nghiên hăm dọa tao rồi nó rút lui với 3 con kia, không quên kéo con kia ra khỏi cái thùng rác. Chờ đám kia đi khỏi, tao mới kịp thở.

– Hơ, hết hồn chim én hà!!!

– Bạn gì đó ơi… cảm ơn bạn nhé!!!_Cô gái đó nói.

– Có gì đâu…

Tao cười khẩy rồi nhìn kĩ cô gái đó. Cô mặc bộ đồ đồng phục của trường khác. Có bảng tên nữa, hình tên là Chân Châu thì phải, đm, nghe tên Chân Châu sao thèm trà sữa thế nhỉ???=)))))

Cô có vóc dáng nhỏ nhắn, nước da trắng tự nhiên, mái tóc ngố màu hạt dẻ được cắt ngắn ngang vai xõa xuống. Cô ôm khư khư cái cặp như đựng báu vật ở trong. Gương mặt cực kì xinh đẹp khiến tao cũng bị đóp hồn theo. Nói chung là sao tao gặp đứa nào cũng xinh phết nhỉ??? Hết con bạn thân rồi tới con Mẫn Nghiên, con nhỏ ở trong thùng rác, kể cả cô gái mà tao cứu nữa. Sao ai cũng đẹp hết vậy?. Còn tao thì xấu bỏ mẹ thế. Bất công quá đi ahuhuhu….

– Hết chap 2 –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.