Cơ Giới Khách

Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)


Đọc truyện Cơ Giới Khách – Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)

Aurora năm nay 17 tuổi trước đây nàng là em út trong nhà, trên nàng còn có hơn hai mươi người chị. Theo thời gian các chị của nàng đều lần lượt đi lấy chồng, hoặc có cuộc sống riêng, những người còn ở lại Nha Trang thành thì đa phần chọn khu vực phía bắc hoặc trung tâm để lưu lại, đó là lựa chọn chung của rất nhiều người.

Bây giờ Aurora lại có thêm nhiều em gái khác sống chung nhà, tính luôn nàng là tám người. Đứa nhỏ nhất mới ba tuổi, cứ vậy tính dần lên. Gia qui của gia đình là lớn nuôi nhỏ, nhỏ nuôi nhỏ hơn, Aurora nghiễm nhiên trở thành chị cả trong nhà, hai nách xách bảy đứa em.

Aurora theo nhận xét của mọi người, là cô gái thông minh, siêng năng, dễ thương. Còn hiền lành hay không thì chưa biết, chưa thấy người chị nào nhờ hiền lành mà quản được một bầy em cả. Sống mũi của Aurora không thẳng đứng, nó hơi cong cong dọc dừa, mỗi lần mấy đứa em bày trò thì lại híc híc lên một chút, ai quen nhìn sẽ thấy rất đáng yêu, còn đám em thì lén lút nói với nhau ” coi chừng chị chẹt”

Aurora thuộc lớp tinh anh, khai mở được 3 vòng sáng, nàng là học viên kí gửi của học viện cơ giới sư Chu Tước,một trong hai học viện của Nha Trang thành.

Học viên kí gửi là thân phận chung của các học viên có số vòng sáng khai mở thấp hơn 4. Vẫn được truyền dạy kiến thức bình thường, nhưng không được cấp tài nguyên miễn phí cho việc luyện tập hay thực hành. Thay vào đó phải trả tiền hoặc tham gia các hoạt động học viện đề ra, phần thưởng là tài nguyên hoặc các phiếu giảm giá tài nguyên, cao nhất có thể giảm đến 70% giá trị ban đầu.

Bài thi tốt nghiệp của học viên kí gửi là bài thi chức nghiệp, nội dung được giới hạn trong một lĩnh vực nhỏ, bằng tốt nghiệp xem như giấy chứng nhận tay nghề, đạt được thì có thể chọn nơi thích để xin việc, tốt nhất là làm việc cho liên minh, ít áp lực, đãi ngộ lâu dài cũng tốt.

Phương pháp này được áp dụng ở đa số các học viện, kể cả học viện cơ giới sĩ, việc sử dụng phòng và thiết bị luyện tập cũng không thể chia đều. Người có năng lực cao hơn thì nhận được nhiều hơn, mô hình tháp tam giác là hiệu quả nhất để đào tạo ra lớp tinh anh trong tinh anh. Chỗ đứng của một học viện phụ thuộc vào họ, quí tinh không quý đa.

Những ngày gần đây là thời gian nghỉ của học viện, không có buổi học hay nhiệm vụ, lý do là để học viên tham gia vào kế hoạch thành hội, côi như là cách học viện dùng để trợ giúp Nha Trang thành.

Hai ví dụ tiêu biểu nhất của hai học viện đó là sự kiện đoạt vé vừa diễn ra rầm rộ mấy ngày trước. Sau thời gian thích hợp, hai học trưởng của hai học viện quyết định hợp tác để lấy thêm một tấm vé nữa. Sau khi giải quyết xong vấn đề tấm vé thuộc về ai, sẽ lập tức bắt đầu. Bản quyền truyền hình cho sự kiện này đã được bán gần hết. Đây là vấn đề của học viên chính thức, học viên kí gửi chỉ có tư cách cỗ vũ từ xa.

Ngày thường, do có số buổi đến lớp không nhiều, thời gian chủ yếu của Aurora là luyện tập tại nhà, cũng tiện để nàng chăm sóc các em. Chỉ việc cơm nước với tắm rửa cho ăn ngủ của ba đứa nhỏ nhất cũng khiến nàng bận túi bụi hơn nửa ngày, chưa nói tới việc kinh doanh truyền thống của gia đình.

Việc kinh doanh này bắt đầu từ chị cả của nàng, chị đi lấy chồng thì truyền xuống chị ba, cứ như vậy mà truyền xuống nàng. Thường là phải sau 18 tuổi mới phải đảm nhiệm, nhưng chị kề của nàng xin được việc tốt ở thành thị khác, không thể không đi, gánh nặng đành đặt lên vai của Aurora.


Gia đình nàng có một sạp hàng cỡ vừa ở khu giao dịch trung tâm, gần đây đã xác nhập với khu giao lưu của thành hội, lượng khách càng tăng thêm.

Việc kinh doanh của yếu là bán ra, hàng hóa thì mấy món hàng thủ công mà chị em nàng làm ra chiếm nửa phần, chín phần rưỡi khác là do cha nàng mang về sau mỗi buổi làm. Đều là cây nhà lá vườn cả.

Sạp hàng của Aurora là đa dạng nhất của Nha Trang thành, có đủ mọi thứ trên trời dưới đất. Từ đồ ăn nước uống, trang phục quần áo, thiết bị,nguyên liệu, đồ cổ đồ gia truyền.. đủ cả. Mỗi loại chỉ có một món, có thể coi như là hàng độc.

Aurora có được kinh nghiệm từ các chị truyền xuống, mua bán không nhìn hàng mà nhìn mặt người mua. Nếu thật món này có giá trị quan trọng với ngươi thì đừng trách chị em ta mài dao quá bén, dù sao mỗi khách chỉ chém được một lần, không bao giờ là quá tay cả.

Trong sách hướng dẫn du lịch của Nha Trang thành, có một đoạn ngắn như sau, là trích ra từ bút kí của một khách du lịch thâm niên: ” nếu bạn có một món đồ không rõ nguồn gốc, hãy để nó đi qua con đường xác minh. Bắt đầu từ cổng nam và kết thúc ở chợ trung tâm, tại đó bạn sẽ thấy một nhóm thiếu nữ xinh đẹp, là nhóm thợ cạo lành nghề nhất ở Nha Trang thành. Cô gái bé nhất sẽ hí hoáy viết lên một mảnh giấy, khi dán lên sẽ là minh chứng xuất xứ cho món hàng của bạn. Tới nay tôi mới biết cái tẩu thuốc của ông cố tôi là do các cô gái ấy làm ra. Cuối cùng, hãy cẩn thận với cô gái lớn nhất… “

Thường thì hàng hóa nhập vào sẽ được tiêu thụ ngay trong ngày. Nếu không sẽ phải để rất lâu mới kiếm được người mua, thông thường phải cuối tuần thì sạp của Aurora mới mở cửa. Nhưng vì thành hội, nàng quyết định mở cửa liên tục, có việc gấp thì để đứa em gần kề 12 tuổi Emily trông thay.

Gần đây, nhờ đông khách nên buôn bán rất tốt, món nào lạ một chút thì hét giá gấp ba bốn cũng có người mua, có người còn cho luôn tiền thừa khỏi thối lại. Có lần có vị khách kia không mua gì, chỉ xoa đầu Emily rồi cho cô bé một túi tiểu kim thạch. Sau đó, Aurora quyết định dắt cả nhà ra đây luôn, cơm nước ăn ngủ tại chỗ. Nhỏ nằm nôi, lớn treo võng,mọi sinh hoạt đều bình thường.

Có một việc làm Aurora chú ý, có nhiều vị khách lớn tuổi, nhìn có vẻ sang trọng, lấy gian hàng của nhà nàng làm mục đích đến, không mua gì cả. Chỉ trò chuyện mấy câu rồi tặng quà cho mấy đứa em nàng, nó là theo sách hướng dẫn mà tới.. Tính ra lâu nay nàng quên dạy bọn nó đừng nhận đồ từ người lạ, sự nhiệt tình đòi quà của bọn nó làm nàng cảm thấy ấm áp.

Gian hàng của tám cô công chúa trở nên nổi tiếng, doanh thu tăng thấy rõ. Làm gì có người nhẫn tâm trả giá khi có 16 con mắt ngây thơ trong veo đang nhìn mình. Lại thêm dịch vụ ôm hun có tính phí, đắt khách nhất là Celia, em gái út gần ba tuổi. Con bé thật biết mua chuộc lòng người, ai bồng lên là cười, đưa má là hun, có kẹo càng tươi hơn nữa, cũng phải, nhớ câu đầu tiên nó nói được là ” chị chẹt, kẹo”.

Hôm nay chú vệ binh mập dắt tới cho Aurora một người giúp việc mới, là một tên nhóc có vẻ lanh lợi, mặt mũi cũng không quá khó coi, nghe nói là đi làm để trả nợ. Aurora cảm động, thấy thật tội nghiệp, giá mà nàng có thể giúp ích được gì, nàng đành nhét miếng ngọc bội vào sâu hơn trong ngực, bữa giờ gạo mắm đều tăng. Phải bắt tên nhóc này làm nhiều hơn một chút, nếu không khỏi nghĩ tới chuyện bao cơm.


Vương Lang là con trai, lại là con một. Từ nhỏ mọi việc nhà đều có mẹ lo hết. Nếu không đi học nghề thì ở nhà hắn chỉ cần chờ tới bữa cơm. Bộ đồ cũng chưa từng giặt, không phải hắn không làm mà là mẹ không cho hắn làm. Có lẽ việc chăm sóc hắn khiến bà cảm thấy hạnh phúc. Mọi người mẹ trên đời đều như vậy.

Vương Lang vẫn mặc bộ đồ lá cây màu đen, dưới chân có thêm đôi ủng, đầu gối với cùi trỏ có thêm miếng đệm che. Phía trước mặc tạp dề, tay đeo găng, trên đầu là khăn buộc tóc tam giác, miệng bịt khẩu trang. Lưng cõng Celia, đang chà cái nôi của con bé, bữa giờ nó ăn kẹo nhiều, chi trét ra cả nôi, phải chà sạch nếu không sẽ có kiến. Chà xong là tới lau bàn ghế, giặt đồ, may là có cửa hàng giặt gần đây, Vương Lang chỉ mang tới rồi lấy về thôi. Đứa càng nhỏ thì càng sài nhiều quần áo, đứng đầu là Celia.

Lát nữa khi Celia tới giờ ngủ, Vương Lang sẽ để Donna đưa võng ru, con bé 15 tuổi, đang học năm hai của học viện, không thể bắt nó làm gì nhiều, cái kính Donna đang đeo hơi rộng, là đồ của mấy chị trước để lại, lát nữa Vương Lang sẽ sửa sau. Bây giờ hắn sẽ đi chợ với Emily, làm tay xách giỏ chuyên nghiệp, sắp tới trưa nên phải đi chợ nhỏ xa chút, thịt cá mới tươi.

Vương Lang lẩm bẩm tờ giấy mà cô bé Orla 10 tuổi lén đưa cho hắn, là thứ cô bé muốn mua cùng chưng cầu ý kiến của bốn đứa nhỏ hơn. Vương Lang gạch thẳng tay năm dòng đầu: kẹo, kẹo mút, bánh, kẹo dẻo, sô cô la.

Còn lại để xem, giấy, bút,màu tô để Phoebe,Jena. Dalida tập viết. Duyệt.

Tạp chí hành trình nơi hoang dã của Trương thiếu nữ,số mới nhất. Ừm mmm. Coi như tập đọc, duyệt.

Đầm công chúa, vương miện công chúa, gối công chúa… dũa móng tay công chúa. Là cái gì? Gạch bỏ.

Kẹo kẹo, lại là kẹo, à có bánh. Gạch

Truyện cổ tích cho Celia,. Duyệt.


..

Nha Trang thành đông đúc, Vương Lang cõng Emily trên vai. Để cô bé chọn món rồi trả giá, Vương Lang chỉ cần xách giỏ là được. Có lẽ mọi người ở đây ai cũng biết mấy chị em cô, họ hỏi thăm nhiều nhất là Celia, nói thật, cũng khó kiếm ra bé gái nào giỏi ăn kẹo rồi cười suốt ngày như vậy.

Còn về cái danh sách kia, Emily còn nhẫn tâm hơn cả hắn, gạch hết tất cả, chỉ chừa lại bút viết với tạp chí gì đó thôi. Nghĩ tới cái nhìn chờ mong của mấy bé kia Vương Lang thật không đành lòng, hắn mua mấy thanh kẹo đút vào tạp dề, coi như lấy công chuộc tội.

Đi chợ một vòng, Vương Lang cũng có cái nhìn khái quát về Nha Trang thành, cũng như được cập nhật những thông tin mới nhất đang diễn ra, có rất nhiều là đến từ Emily đang ngồi trên vai, cô bé rất giỏi cập nhật thông tin, nói liến thoắng liên hồi.

Cấu hình cơ bản về hạ tầng của Nha Trang thành chia làm hai phần chính. Phần một là ba khu vực hình tròn, gồm khu trung tâm và hai học viện, khoảng cách đều nhau. Phần hai là kiến trúc hình bàn cờ, phủ khắp diện tích Nha Trang thành. Khoảng cách của hai tuyến đường chính song song dao động từ một đến hai km

Phương tiện đường bộ như xe cơ giới… Chỉ được sử dụng ở tuyến đường chính, còn lại là mạng lưới phổ đi bộ chằng chịt, đan xen nhiều hoạt động thú vị là nét riêng được nhiều du khách yêu thích. Các xưởng, hệ thống dây chuyền sản xuất, đều đưa ra ngoại thành hoặc vùng ven.

Nha Trang thành là thành thị cấp một duy nhất, có hệ thống phi thuyền công cộng di chuyển khoảng cách ngắn trên không gian tầm trung. Nó chủ yếu để đảm bảo việc đưa đón công nhân từ trung tâm hoặc cổng phía bắc đến vùng ven. Hoàn toàn miễn phí. Thời gian gần đây số phi thuyền đó được sử dụng cho các tua du lịch.

Chính sách mở của Nha Trang thành tập trung vào một số điểm chính.

+ Miễn thuế cho người mới đến hoặc cơ quan kinh doanh mới thành lập trong thời gian đầu, thuế môn bài được thay đổi phù hợp với từng trường hợp.

+ Trẻ em được miễn 100% học phí và chi phí y tế.

+ Người dân không có cơ sở kinh doanh, không đăng ký môn bài sẽ đóng thuế dưới dạng giờ lao động công ích. Thành phố không áp dụng thuế giá trị gia tăng.


+ Các tiểu thương được tự do đăng ký bằng sáng chế và giấy phép kinh doanh độc quyền. Cơ quan thẩm định thuộc về Nha Trang thành, không phải liên minh hay đại gia tộc.

+ Trong mọi trường hợp, luôn áp dụng chính sách thu mua trợ giá 80% giá trị trung bình. Vượt mức kết toán sẽ chuyển sang hình thức quy đổi.

……

Theo lời của Emily thì cô bé rất thần tượng chủ tịch hội đồng, mọi thứ liên quan đến chủ tịch cô bé đều biết, đôi lúc còn học thuộc. Còn thần tượng thứ hai của Emily là Trương thiếu nữ gì đó, là người mà mấy em gái nhỏ hơn thích nhất.

Lúc đầu Vương Lang còn chăm chú lắng nghe, đôi khi còn hỏi lại về sau thì chuyển sang chế độ gật tự động. Mãi đến lúc Emily nói về kế hoạch thành hội hắn mới chú ý lắng nghe.

Đặc biệt là mối nguy hiểm lớn nhất gần đây, đang đe dọa an ninh Nha Trang, mà nạn nhân đầu tiên không ai khác là thất tiên nữ và tiểu tiên nữ.

Sau đó là màn tấn công tràn lan hướng đến các thiếu nữ đang có mặt ở Nha Trang thành, đặc biệt là những người xinh đẹp, dù lực lượng an ninh đã được tăng cường, hung thủ vẫn không có dấu hiệu chùng tay.

Cho đến khi tuệ nữ Mộng Băng Doanh bị tấn công ngay tại phòng làm việc. Mức nguy hiểm coi như dâng lên cao nhất. Khách đến qua tuyển chọn cũng đã thành lập nhiều tổ bảo vệ, nhưng vẫn chưa nắm được thông tin mới thừ kẻ thủ ác. Đó là hiểm họa được đặt tên, “sát thủ bốn bánh bao đen”

Bonus: Nhật ký viết dùm em gái

Năm 5 tuổi: Con bé phải đi nhà trẻ, đó là quyết định của ông nội. Trường học rất xa, tôi phải đi theo, không có lựa chọn khác. Vì nó là nơi duy nhất phù hợp với con bé. Vẫn là những giáo viên cũ, tôi đã từng học ở đây rồi. Tôi không thích họ, đặc biệt là hiệu trưởng, bạn của ông nội. Tôi ghét mùi của ông ấy, nhất là khi đứng gần. Nhưng con bé thì không. Tôi nhẹ gánh, có thể bình yên nghe nhạc rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.