Bạn đang đọc Chuyện Sinh Viên: Chương 6
Chap 5
Họ lấy cái đó ấn vào miệng em, 1 người thì giữ 2 tay, 1 người thì giữ 2 chân em, anh biết đó, hồi giờ em chỉ làm chuyện đó, ko có dùng miệng ….. em thì trong tình trạng khỏa thân, người con lại thì ra sức mà chụp hình ( sau này em mới biết là quay phim – vì em nghĩ chụp hình sao ko sáng flash ), họ làm nhiều trò đồi bại lắm, &^#&* cả vào mặt em, rồi vào miệng em, bắt em phải nuốt rồi dí máy chụp hình vào đó mà quay, em ọi ra, thì họ đánh em …… đâu phải 1 người anh, hết người này đến người khác họ cứ thế mà *ﹾﹾﹾ*$* vào mặt, vào miệng em ….. em ko thể la hét được, em chống cứ đến mức quá mệt để có thể mà nói hoặc hét được nữa, với lại họ cứ đưa cái đó vào miệng em, làm sao em la hét ….., trong lúc điên loạn thì em cắn ^&*&(* 1 thằng, nó đau quá, đấm vào người em, bóp cổ em ……. nhục lắm anh …..
Nói 1 lúc thì gương mặt của pé nó lại trầm buồn đi, nhìn thương lắm, cuộc đời là vậy, ko thể ai ngờ …… chuyện gì sẽ đến với mình …..
M : Ukmh ! a ko biết nói gì cả, đời là thế đó em, có người tốt người xấu ……..
CB : uk ! cuộc đời là vậy, nhưng như thế chưa buông tha em đâu ……
Sau khi 4 người họ đã “ra” xong, thì họ bịt miệng em lại, rồi họ nằm đó, được khoảng 30 phút sau thì màn tra tấn 2 lại xảy ra, lần này thì em đau đớn lắm …. 1 người quay vừa bắt em phải TAY …. 3 người còn lại thì có chổ nào thì họ ………… đau lắm anh ……….
M : ukmh ! thôi em đừng kể nữa, anh hiểu rồi, rồi đến khi nào họ cho em về …..
CB : em lã người đi, và ngất lúc nào ko biết, sau đó lúc tỉnh dậy thì em thấy mình đang ở công viên tao đàn ….. lúc đó cũng gần sáng rồi …. em về phòng em luôn ….
M : Còn tiền thì sao em ….
CB : Tiền gì nữa anh, đêm đó em bị mất túi luôn rồi …….
M : Uk ! Trên đời cũng có loại người khốn nạn như thế àh ……
CB : uk ! thôi bỏ đi anh, nói chuyện khác đi ……..
M : uk ! Chuyện khác ….. em đang trọ ở đâu ….
CB : Với mấy chị …..
M : Anh hỏi ở đâu mà ….
CB : Ở đâu thì sau này em nói anh biết, cũng gần đây thôi anh ….
M : Mấy chị tốt với em ko
CB : Có chị tốt, có chị thì …… ở thì ở vậy, nhưng bằng mặt mà ko bằng lòng …..
M : uk ! 9 người 10 ý mà …..
CB : Ở chung vậy nhưng mấy chị ấy cứ gây nhau suốt ….. chỉ vì giành giật khách ….
M : Zành khách là sao em ….
CB : Cũng như là nếu như 200k em ko đi …… vì em muốn trả cao hơn xí, họ bỏ đi, nhưng nếu quay lại mà 200k thì em vẫn đi, nhưng có chị chấp nhận đi giá thấp hơn, rồi về nhà gây nhau …..
M : sao mấy chị em ko thỏa thuận trước ….
CB : Cũng tùy khách chứ anh, đâu phải đứng đây là có giá cố định đâu, với lại cũng có nhiều chị cần tiền ….. nên đôi khi cỡ nào cũng phải đi ….
M : tiền bạc, cuộc sống con người ta chỉ xoay quanh chuyện này ….
CB : nếu có tiền, có điều kiện thì em đã khác rồi …..
M : em sẽ làm gì ….
CB : em sẽ thực hiện ước mơ của em, sẽ là bác sĩ để trị bệnh cho người nghèo, mà em nghe nói bác sĩ khó lắm, nên nếu ko được thì em làm giáo viên thôi, về dạy mấy em nhỏ quê em cũng được ……
M : ukmh …… sau khi em trả nợ xong, em sẽ làm lại cuộc đời mình chứ ….
CB : uk ! em sẽ làm lại ….. nhưng em sẽ ko lấy chồng đâu, em sẽ đi học lại, em sẽ cố gắng …….
M : anh thấy có lớp bổ túc đó em …..
CB : Làm nghề này mà học hành gì anh, trả hết nợ em sẽ bắt đầu học lại, nhưng ko phải ở đất sg này ……….
M : uk ! anh hiểu rồi …. hàng ngày em ở đây đến mấy giờ ….
CB : ko cố định anh, 2-3 giờ sáng, có hôm 4 giờ sáng ….. 9 – 10 giờ là em đi ra đây ….
M : Về là ngủ hả …..
CB : Ko , em đi ăn rồi mới về ngủ, đến 3-4 giờ chiều thì em dậy ăn nữa, rồi chuẩn bị cho 1 ” ngày ” mới …….
M : thôi em coi về đi, chứ cũng gần sáng rồi …. hơn 4 giờ rồi còn gì ….
CB : thôi em về đây …..
Con bé lẳng lặng bước đi, trong lờ mờ bóng tối, 1 bóng dáng bé nhỏ lại bước đi ….. rồi cuộc đời em sẽ ra sao, anh cầu mong em sẽ thực hiện được giấc mơ của mình …. 1 cuộc sống tử tế hơn ……. và có 1 người để em nương tựa …..
Sau đợt đó thì mình nghỉ, ko làm ở tiệm phở nữa ….. cũng ít khi mà đứng ngoài ktx như thế, vì có đi chơi thì giờ cũng có điểm dung thân rồi, đi với thằng bạn thì qua nhà 1 thằng bạn nữa rồi để xe đó, chun vào tiệm net ngồi …. 3 thằng ngồi đó tới sáng, nên ko còn cảnh phải ngồi đợi trước ktx nữa …… thời gian đầu thì mình còn thấy em nó đứng, nhưng đứng ở phía góc trường dự bị, chứ ko đứng ở ktx mình, có đi qua thấy thì mình quay qua nhìn pé nó ….. nhưng pé nó hình như cố tình vờ ko thấy mình ….. có đôi khi đáp lại bằng 1 nụ cười, đôi khi là 1 cái cuối đầu …………, sau đợt đó nghỉ hè, tôi vào lại sg, khi đi ra ngoài, tôi vẫn cố tìm cái hình bóng quen thuộc đó, nhưng giờ thì ko thấy em nữa rồi ……. ko biết em như thế nào nhỉ, thôi thì cầu chúc an lành cho em vậy …… hy vọng là em đã trả được nợ và làm lại cuộc đời mình …….
Thời gian thấm thoát trôi qua, trong tôi ko còn 1 chút ký ức về em nữa …… ko nhớ gì đến 2 đêm ngoài ktx nc với em nữa ……., hơn 3 năm sau, lúc đó trước KTX mở quán trà sữa …….. rãnh là mình hay ra đó ngồi, ngồi ghế cao, ngoài lề đường, ngắm người qua lại, cũng vui lắm …… rồi tình cờ mình gặp lại em ……….