Chỉ Đêm Nay Thôi Chị Là Của Em Nhé

Chương 20


Bạn đang đọc Chỉ Đêm Nay Thôi Chị Là Của Em Nhé – Chương 20

Tôi muốn hỏi Tara hiện tại đã có người yêu chưa, tôi muốn biết chắc chắn 1 thứ…rằng 3 năm qua…Tara vẫn sống vui vẻ…có như vậy thì sự ân hận trong tôi có thể giảm nhẹ phần nào…nhưng tôi không dám hỏi…tôi sợ câu trả lời “có” của Tara. Vì tôi dư biết…dù Tara có ăn mặc như thế nào thì cũng có cả khối người theo đuổi…cả nam lẫn nữ. Tôi cứ chăm chăm nhìn ra cửa kính miên man với suy nghĩ riêng của mình mà không biết ở ngay bên cạnh tôi, chốc chốc… đôi mắt đẹp ấy cứ nhìn sang phía tôi đang ngồi.
– Tara…chị xin lỗi ! – trong lúc suy nghĩ tôi đã vô tình thốt ra câu nói này trong vô thức.
– Xin lỗi ? về điều gì ? – vẫn thái độ không có gì bình thường hơn của Tara khi hỏi lại tôi câu đó…nó làm tôi lúng túng.
– Ừhm…về tất cả mọi thứ, em muốn nghĩ về cái gì cũng được – một lần nữa tôi lại không thành thật với chính mình.
Im lặng hồi lâu…Tara lên tiếng
– Chị…thật sự…cảm thấy có lỗi với em ?
– Ừ ! – tôi ừ mà không hiểu câu hỏi đó thật sự có ẩn ý gì khác không hay chỉ đơn thuần là 1 câu hỏi ?

Xe đến nơi, Tara bảo tôi hãy ngồi yên đó…nhưng tôi có thể mở cửa xe và tự xuống được…bằng lòng với ý nghĩ đó, tôi liền mở cửa xe…bước xuống được 1 chân…đến chân thứ 2 thì vấn đề xảy ra, tôi bước trẹo chân sang một bên, xém té thì có 1 đôi tay chụp vào eo và đỡ tôi lại kịp.
– Sao chị bướng thế ? đã bảo ngồi yên rồi mà – Tara vừa đỡ tôi vừa trách sao không nghe lời.
– Chị…chị xin lỗi…cám ơn em.
Sao khi đứng lên…tôi vờ chỉnh lại cái váy để khỏi phải nhìn vào Tara…vì… nhịp tim tôi lúc này đập không được bình thường như lúc nãy nữa.
– Mình vào nhé – cùng với câu nói là bàn tay chìa ra trước mặt tôi…sau phút ngần ngừ…tôi đặt tay mình lên tay Tara…thế là Tara nắm lấy tay tôi kéo tôi đi về phía toà nhà cao tầng ngay trước mặt…nơi buổi tiệc sẽ diễn ra tại đó.Khi tôi và Tara vừa tới khu đại sảnh ở tầng trên của toà nhà, mới bước qua lần cửa kính, tôi thấy có rất nhiều người ở trong này rồi…tất cả họ đều là những ông giám đốc, bà giám đốc…tất nhiên tôi thừa biết điều này…nhìn vào bên trong tôi hơi chùn bước, tôi không thích tiệc tùng hơn nữa với bộ váy khá gợi cảm này…tôi thực sự không muốn vào đó. Chợt Tara quay lại hỏi:
– Hami ! sao chị không đi ?

Lúc này tôi kịp nhận ra tay Tara vẫn còn nắm lấy tay tôi, có lẽ vì cảm thấy tôi không muốn bước nên Tara đã quay lại hỏi…tôi ngước lên nhìn Tara tính trả lời…bỗng nhiên 1 cô gái ở đâu chạy đến ôm Tara, sau màn ôm là cô gái nhanh nhẩu câu hai tay vào cổ Tara và nhón chân lên đặt vào môi Tara 1 nụ hôn…nói sao nhỉ nó không phải là nụ hôn giao tiếp…tôi hơi ngạc nhiên…không đợi lâu, Tara lấy tay kéo cô gái ra cùng với gương mặt nhăn nhó.
– Em không biết ở đâu là chổ nào sao, Hani ?
– Hihi, lâu rồi không gặp, em nhớ honey mà. – cô gái có vẻ còn rất trẻ so với tôi và Tara…cô ấy mĩm cười rất tươi khi nói câu này với Tara.
Hani…cái tên gần giống tên tôi chỉ khác 1 chưa cái, honey…à, thì ra đây là người yêu của Tara…thật tốt khi biết Tara có người yêu, tôi cảm thấy vừa vui lại vừa buồn…vui vì Tara vẫn sống vui vẻ sau cái ngày quyết định rời bỏ nhật bản…buồn, tôi biết nguyên nhân tại sao tôi buồn và tôi giật mình khi thấy ánh mắt cô gái tên Hani đang nhìn chầm chầm vào cái nắm tay của tôi và Tara, rất nhanh…tôi rút tay mình ra khỏi tay Tara đang nắm lấy tay tôi.
– Chị là gì của Tara ? – cô gái nhìn tôi xét nét hỏi.
– Chị ấy là bạn tôi và cũng là đối tác của tôi, tôi thật sự không hiểu sao em có thể hành động như thế trong khi có mặt nhiều người ở đây, cũng mai là họ mãi lo nói chuyện nên không chú ý gì về hành động vừa rồi của em.
Đấy là Tara trả lời thay cho tôi kèm theo đó là sự tức giận.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.