Chế Tạo Hào Môn

Chương 853: Không có cửa


Đọc truyện Chế Tạo Hào Môn – Chương 853: Không có cửa

“Điều tôi làm là triệt hạ hệ thống kinh doanh của bọn chúng, còn việc điều tra các vụ án mà bọn chúng nhúng tay vào thuộc về thẩm quyền của các cơ quan khác, tôi không thể tùy tiện can thiệp”, Hoắc Khải trả lời: “Hơn nữa mọi chuyện đã trôi qua rất nhiều năm, cho dù muốn điều tra cũng sẽ khó có manh mối. Bọn chúng nhất định đã tính đường che giấu. Sẽ chẳng có tên nào chịu thừa nhận rằng đã thuê sát thủ đi giết người”.

Bà cụ nhìn anh, sau một lúc lâu mới nói: “Vì không có ai thừa nhận nên hãy quên nó đi. Dù sao thì quá khứ cũng nên để nó trôi qua”.

Hoắc Khải không nói lời nào, bởi vì không phải anh không tìm ra kẻ sát nhân, cũng không phải chẳng có ai thừa nhận, mà là do anh không điều tra tiếp.

Đây là chuyện của bố Lý Phong chứ không phải của bố anh. Lúc đầu, anh phải điều tra với bà cụ vì anh muốn việc anh bắt đầu điều tra sẽ thu hút sự chú ý của người khác, để bản thân thuận lợi triển khai kế hoạch riêng.

Nhưng bây giờ cả nhà họ Hoắc và thế lực ngầm đều đã bị Hoắc Khải thâu tóm lại, nên điều tra tiếp thì cũng có lợi ích gì đâu.

Dù trong tâm trí của người nhà họ Lý chuyện này có quan trọng như thế nào đi chăng nữa, thì đối với Hoắc Khải chuyện này cũng chỉ là chuyện nhỏ, tra cũng được mà không tra cũng chẳng sao.

Bà cụ là người dày dạn kinh nghiệm, chắc chắn bà ta đã nhìn ra điều gì đó, nhưng bà ta không nói ra.

Chỉ có điều trong đôi mắt của bà ta, Hoắc Khải có thể nhìn thấy được sự bất lực và đau khổ ẩn sâu trong đó.

Có thể bà cụ luôn muốn tìm ra kẻ đã sát hại con trai mình và báo thù, nhưng bà ta không ngờ đứa cháu của mình, người hoàn toàn có khả năng làm được điều đó, lại chẳng muốn nhúng tay vào.

Đối với một bà già sắp ra đi, đó rõ ràng là một điều rất đáng buồn.

Trong lòng Hoắc Khải bị đả động, những muốn hứa với bà cụ rằng sẽ lôi kẻ sát nhân ra ngoài ánh sáng.

Nhưng lý trí cực độ của anh đã khiến anh phải kiềm chế suy nghĩ đó lại.

Điều tra về kẻ sát nhân năm đó cũng chẳng ích gì, nếu điều tra ra được thì sao?


Người chết sẽ không sống lại, và Hi Vọng Mới cũng sẽ không được hưởng lợi nhiều hơn từ việc này. Thay vào đó, việc điều tra vấn đề này có thể khiến Hoắc Khải phải mắc nợ nhiều ân tình thêm.

Xem xét những lợi ích và bất lợi, tốt hơn hết là không nên làm điều đó.

Cũng may là bà cụ không vướng bận chuyện này, chẳng mấy chốc đã nói sang chuyện khác.

“Lần này gọi lại cho cậu, ngoài việc muốn gặp cháu cố, tôi còn muốn báo trước cho cậu chuyện hậu sự của mình”, bà cụ nói.

“Mẹ…”

“Anh đừng có lên tiếng, để tôi nói cho xong!”, bà cụ trừng mắt nhìn ông ta, nhưng lại ho khan vài tiếng. Lý Thắng Bân sợ tới mức vội vàng vỗ vỗ lưng bà ta, không dám nói thêm nữa.

Nếu không, nhỡ đâu bà cụ ngưng thở thì cả đời ông ta phải gánh chịu tội lỗi.

Sau khi thở dài, bà cụ lại nói tiếp: “Khi tôi chết thì nhà họ Lý sẽ giao lại cho cậu, cậu sẽ trở thành chủ của gia tộc. Tôi cũng không đòi hỏi gì khác, chỉ yêu cầu sự đảm bảo cho nhà họ Lý. Dù thế nào đi nữa, chỉ cần cậu còn đứng vững thì không được để nhà họ Lý sụp đổ. Còn về việc liệu cậu có thể phát triển gia tộc được hay không, thì tôi cũng không có yêu cầu quá cao với việc đó”.

Lời nói của bà cụ rất rõ ràng, bà ta muốn giao lại quyền lực cho Hoắc Khải.

Lý Thắng Bân đứng một bên lăng nghe, không nói câu nào.

Thực ra thì ông ta cũng đã nghĩ đến điều này trước khi đến, nhưng cả ông ta hay bất kỳ ai khác trong nhà họ Lý đều không có ý định đấu đá tranh giành quyền lực với Hoắc Khải.

Anh là ông chủ lớn của Hi Vọng Mới, vị trí của anh trong tương lai là vô cùng quan trọng.

Có không biết bao nhiêu người muốn làm thân với Hi Vọng Mới nhưng dù có cố gắng cách mấy cũng vô dụng. Bởi vì bất cứ thứ gì có liên quan đến Hi Vọng Mới đều thu được lợi ích to lớn trong vài năm trở lại đây, tốc độ phát triển cũng sẽ trở nên nhanh đến mức đáng kinh ngạc.


Nếu như có một người như vậy đứng đầu nhà họ Lý, vậy thì tương lai của họ Lý sẽ vô cùng đáng mong đợi!

Người nhà họ Lý không phải ai cũng thiển cận. Cho dù suy nghĩ có hạn hẹp đến đâu, thì ai cũng có thể nhìn thấy được lợi ích ngay trước mắt.

Vì vậy, Lý Thắng Bân cũng hy vọng rằng Hoắc Khải có thể trở thành chủ gia tộc.

Tuy nhiên, Hoắc Khải lại lắc đầu. Anh nói: “Tôi không có tâm trí để làm việc này. Tôi chỉ muốn sống những ngày tháng vui vẻ cùng vợ con. Tôi nghĩ trong nhà họ Lý vẫn còn một số họ hàng khá tốt, bà có thể chọn một trong số họ, những người có trách nhiệm hơn tôi”.

Hoắc Khải không còn muốn lo chuyện của nhà họ Lý nữa, càng không muốn sức lực bị phân tán vì việc đó.

Cho dù hiện tại trong nước không có đối thủ xứng tầm với Hi Vọng Mới, nhưng tương lai vẫn còn các công ty khác trên toàn thế giới có thể làm được điều đó.

Khi Hi Vọng Mới ngày càng phát triển mạnh mẽ, nó đã chạm đến giới hạn của một số công ty lớn ở nước ngoài.

Bọn họ làm kinh doanh nhiều năm như vậy, trải qua bao nhiêu vất vả mới có thể chiếm được thị phần, làm sao có thể tùy tiện nhường thị phần cho Hi Vọng Mới kia chứ.

Ngay cả khi Hi Vọng Mới sở hữu có công nghệ hàng đầu thế giới, thì các công ty khác vẫn có nhiều cách để chống lại Hi Vọng Mới, hoặc cũng có thể tạo ra cho họ một số rắc rối.

Đối phó với những người này có thể còn rắc rối hơn đối phó với thế lực ngầm.

Các phong tục tập quán ở các vùng khác nhau, luật pháp địa phương hay quốc gia, tất cả đều cần được xử lý bằng các chiến lược khác nhau.

Chỉ là một nhà họ Lý, có quan trọng bằng chuyện đó hay không?


Bà cụ từ lâu cũng đã nghĩ rằng Hoắc Khải sẽ từ chối, bởi vì ngay từ lần đầu tiên anh trở lại nhà họ Lý thì trông đã có vẻ xa lạ với tất cả mọi người rồi.

Khi đó bà cụ còn cảm thấy có lẽ là anh đang làm bộ làm tịch, nhà họ Lý dù gì cũng đã từng là gia tộc trăm tỷ, dù sau đó có sa sút, thì họ cũng vẫn là một gia tộc giàu có mà người bình thường khó có thể mơ ước đến.

Không một ai hay một thế lực nào có thể làm ngơ trước một gia tộc lớn như vậy.

Nhưng sau đó bà cụ đã phát hiện ra, thật ra đứa con hoang của gia tộc không hề giả vờ, mà anh thực sự coi thường cơ nghiệp của nhà họ Lý.

Hi Vọng Mới mà anh tự tạo ra, bắt đầu từ một cửa hàng nhỏ trên Taobao đã phát triển với một tốc độ chóng mặt, đến mức lãi hàng năm lên đến hơn 100 triệu, sau đó lên đến hơn 1 tỷ, rồi lại lên đến hàng chục tỷ.

Bây giờ, nó đã được định giá hơn mười ngàn tỷ!

Hơn nữa, Hi Vọng Mới còn chưa được niêm yết trên sàn hay có hoạt động tài trợ quy mô lớn nào.

Với số cổ phần trong tay của anh, thì chuyện anh coi thường nhà họ Lý chẳng phải là chuyện rất bình thường sao?

“Tôi biết cậu cho rằng nhà họ Lý rất phiền phức, nhưng cậu phải biết trên người của cậu vẫn đang mang dòng máu của nhà họ Lý. Con không chê mẹ xấu, chó không chê chủ nghèo. Nếu cậu thật sự không muốn tiếp quản nhà họ Lý, thì sau khi tiếp nhận quyền lực cứ trực tiếp thông báo gia tộc này đã phá sản. Nhưng quyền lực của tôi phải được giao cho cậu. Bất kể cậu xem đây là sự bướng bỉnh của một người sắp chết, hay là hành vi gây rắc rối một cách vô lý, thì mọi chuyện cũng đã được giải quyết ổn thỏa! “, bà cụ nói.

Tính của bà cụ bướng bỉnh, Hoắc Khải cũng không phải là mới thấy lần đầu, nhưng có thể cứng rắn đem một khối tài sản hơn chục tỷ của gia tộc ấn vào trong tay của người khác, chắc trên đời này chỉ có bà ta là người đầu tiên.

Trên thực tế, sự phát triển của nhà họ Lý hiện nay cũng khá tốt, đội kế hoạch do Hoắc Khải lập ra hiện đã lên đến gần một trăm thành viên.

Địa vị của đội kế hoạch này trong nhà họ Lý rất cao, thậm chí còn cao hơn cả bộ phận tiếp thị và bộ phận tài chính.

Mọi hoạt động và kế hoạch của nhà họ Lý đều được lấy ra từ đây. Có thể nói đây chính là bộ não của nhà họ Lý.

Không biết có bao nhiêu người đang tìm mọi cách để chiêu dụ một số nhân tài ra khỏi đó, ngay cả khi chỉ có thể chiêu dụ được một hoặc hai nhân tài, thì điều đó cũng đã có thể mang lại lợi ích đáng kể cho công ty.

Tuy nhiên, không có ai trong đội kế hoạch bị chiêu dụ.


Vì nhà họ Lý cũng hiểu được tầm quan trọng của những nhân tài này nên đã trả lương cho họ cao ngất trời, nếu có người dám chiêu dụ, bọn họ cũng dám tiếp tục tăng lương.

Ngoài ra, đã có khoảng hơn mười thành viên đầu tiên của đội kế hoạch đã trở thành những lãnh đạo thực sự.

Họ đã tiến hành một cuộc răn đe nghiêm ngặt các thành viên trong đội, và tất cả những người vào đội đều chỉ có một niềm tin trong trái tim họ: đi theo bước chân của thần kinh doanh và leo lên đỉnh cao.

Ai dám bỏ chạy thì cả đời này cũng sẽ không ngẩng đầu lên được, lại càng bỏ lỡ quang cảnh đẹp nhất nhìn từ trên đỉnh núi!

Bất chấp việc Hi Vọng Mới và nhà họ Lý không có bất kỳ giao dịch kinh doanh nào, nhưng trên thực tế, những người trong đội kế hoạch đều coi mình như thành viên của Hi Vọng Mới.

Hi Vọng Mới càng phát triển tốt thì họ càng hy vọng sẽ điều hành nhà họ Lý thật tốt, như thể đây là cách duy nhất để tiếp tục tiến bước theo bước chân thần tượng của họ.

Dưới ảnh hưởng của thứ tôn sùng gần như là một tín ngưỡng tôn giáo này, có thể nói việc các công ty khác muốn chiêu dụ nhân tài là vô cùng khó khăn.

Với sự trợ giúp của đội kế hoạch, từ khối tài sản hàng chục tỷ đồng, tổng tài sản của nhà họ Lý đã tăng gấp 4 lần chỉ sau vài năm.

Chỉ cần thêm hai năm nữa là bọn họ có thể quay lại thời kỳ đỉnh cao với khối tài sản hàng trăm tỷ.

Nhìn thì có vẻ như bọn họ cần đến bốn năm năm mới có thể trở lại đỉnh cao thật quá chậm, nhưng trên thực tế, từ một gia tộc mục nát gắng gượng tạo nên kỳ tích là khối tài sản cao gấp mười lần, chuyện này trên thế giới cũng đã có thể xem là hiếm thấy.

Như vậy nhà họ Lý bây giờ đã có chút sức sống, ít nhất so với khi Hoắc Khải tiếp xúc với bọn họ lần đầu tiên, thì bây giờ bọn họ đã mạnh mẽ hơn nhiều.

Hoắc Khải nhìn bà cụ rồi đột nhiên hỏi: “Nếu tôi vẫn từ chối thì sao?”

“Lý Phong!”, Lý Thắng Bân bực mình lên tiếng.

Ông ta vốn không muốn dùng địa vị của mình nói chuyện với người cháu trai có địa vị cao hơn mình nhiều này, nhưng đây là nguyện vọng cuối cùng của bà cụ, nên Lý Thắng Bân nhất định phải lên tiếng.

Bà cụ xua tay ra hiệu cho ông ta đừng nói gì, đồng thời nói với Hoắc Khải: “Nếu như cậu từ chối, tôi sẽ lập di chúc và truyền lại cho con trai của cậu. Còn việc con trai của cậu có muốn hay không, thì tôi không thể kiểm soát được. Dù sao thì cậu cũng không có cửa thoát khỏi nhà họ Lý đâu!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.