Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu?

Chương 17: Cung đấu: khai màn fk nguyệt phi


Đọc truyện Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu? – Chương 17: Cung đấu: khai màn fk nguyệt phi

Vũ hàn về lại kế thái hậu nhàn nhã ngồi xuống, liếc đám người nguyệt phi đang nhìn chằm chằm mình, buông nụ cười lạnh khinh thường, cả bốn phi hốt hoãng xanh mặt, cúi đầu, răng cắn chặt,tay nắm thành vòng cung tức giận tột độ

Yến tiệc bắt đầu,lần lượt các quan gia, tứ tộc, phi tần, mỹ nhân cùng chúng dân gửi quà mừng vào, từ những hạt gạo được trồng tinh khiết nhất cho tới ngọc ngà trân bảo, chất đầy cả cung, nhân khố lại quá tải, chắc lúc này quốc khố thua nhân khố rồi cả đám người sắp xếp lễ vật nói nhỏ,

Tiếp theo là các tiết mục giúp vui và trình bày tài năng của mình cho thái hoàng và thái hậu thưởng ngoạn, đầu tiên là cánh nam nhân trình bày các trận pháp, binh pháp, các loại binh khí mới, đến lượt cánh mỹ nhân thì khõi nói, đi lễ thái hậu thái hoàng nhưng trình diễn là cho hoàng thượng xem, các mỹ nhân thay phiên nhau múa hát làm cả cung náo nhiệt, nhưng đỗi lại tứ tộc người nào củng mặt lạnh tanh, nam có vợ,hôn thê thì chỉ lo chăm sóc cho nử nhân họ, còn trần ân lạnh lùng nhấm từng ngụm rượu nhỏ.

Tới tiết mục của nguyệt phi, nàng nguyệt phi này nói chung nhan sắt thật mặn mà, làm cả đám công tử con quan lại phía dưới bệ điên đảo, nhưng tứ tộc lại một ánh mắt củng không thèm ngó tới, vũ nguyệt bước ra thật mạnh tạo sự chú ý, nói

– nô tì là nguyệt phi, hôm nay xin trình diễn tấu đàn ạ

Thấy không có lời ai đáp lại, nguyệt phi tức giận nhưng không nói gì, liếc vũ hàn đang ngây thơ nói chuyện đùa với thái hậu làm nàng phát cáo nhưng phải nén lại, ngồi xuống đàn

Tiếng đàn cất lên thành thoát, nhẹ nhàng, du dương lòng người, kể cả tứ tộc củng ngước lên nhìn rồi lại cúi xuống tiếp tục công việc

Người trong đại điện không ngớt tán thưởng to nhỏ khen hay, vốn nguyệt phi là kì nử đàn tránh giỏi nhất kinh thành này thì khen không gì là lạ.

Tiếng đàn dừng, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt,tứ tộc vẫn không ai ngước nhìn, nhìn về trân ân vẫn lạnh lùng không đoái hoài gì,hôm nay nàng đã cố gắng ăn mặt đẹp nhất vậy mà, rồi lại nhìn vũ hàn đang cười cười như trêu tức nguyệt phi


Nguyệt phi không kiềm chế nổi nửa, vội nói

– khỡi bẩm thái thượng, thần vốn nghe, hầu là con tứ tộc trực hệ thì nam anh dũng anh tuấn, nô tì đã thấy nhưng nử tử kì tài thì nô tì chưa được diện qua, thì nay xin thái thượng cho vũ mỹ nhân, vũ tiểu thư con gái vũ tể tướng trình bày một nghệ cho chúng thần thưởng ngoạn ạ

Vũ hàn cười lạnh, – biết ngay mà, thật tình không tìm ngươi thì ngươi củng tìm ta -, vũ hàn ngước mặt bạch thỏ nhìn nguyệt phi Như thỏ con sợ sói, ngước lên nhìn,ai củng thấy vũ hàn thật đáng yêu, vũ hàn đưa mặt rối rít thật ra là rối thật vì vũ hàn ở thế giới này ngu ngốc thì sao biết nghệ, nếu biểu diễn sẽ lộ ngày

– nguyệt phi tỉ tỉ, muội thật muốn biểu diễn nhà, nhưng muội vẫn không quên mình là con của vũ gia,là đại tộc, tộc tỉ là đại gì mà yêu cầu ta biểu diễn, chẳng lẽ trong lòng tỉ ngướì tứ tộc há để tỉ nghĩ ngờ về tiên khí tứ tộc sau,

Mọi người bị tiếng nguyệt phi tỉ từ cái miệng nhỏ nhắn nói ra mà muốn ôm vào lòng,cái nử nhân ngu ngốc này không biết là nàng ấy đang làm khó ngươi sao, nhưng nghe đoạn sau thì mọ người há hóc, người này ngốc à, thế chẳng phải dồn nguyệt phi vào tội chết bán bể tứ tộc à, mọi người lắc đầu,

Ngay lúc nghe lời yêu cầu muốn vũ hàn biểu diễn tứ tộc mặt ai củng xanh lè, sao chẳng phải con gái đoàn gia, con gái văn gia mà lại là con gái vũ gia, ai cũng nghĩ lần này chắc mất hết thị uy vũ gia và tứ tộc, phu thuê vũ hừa tướng cũng cúi mặt buồn rầu chẳng nói gì, nhưng câu nói vừa rồi làm tứ tộc thật bất ngờ

Trần ân ngước lên, nếu chuyện hậu cung thì không, nhưng dính đến thị uy của một trong tứ tộc thì không thể bỏ qua, trong lòng củng cười nhẹ, – ngu ngơ hay là quá thông minh nên ngu ngơ, nàng là ai, sao nàng lại có ánh mắt và mùi hương này giống nàng ấy đến vậy- thái hậu vốn đã định đở cho vũ hàn nhưng vũ hàn đã nói một câu mà cả bà củng không ngờ nên im lặng,

trần ân chậm rãi nói, thật ra thì sớm muộn gì trần ân củng ra mặt vì đây vốn là nhắm vào vũ hàn mà lại vô tình lôi cả quyển uy tứ tộc vào, há lại không trị tội

– ý nguyệt phi là vậy sao


Nguyệt phi muốn ngất đi, trách tự thân ngu ngốc, nghi ngờ tứ tộc là chặt đầu toàn tộc, nếu có tha thì ra ngoài củng bị người dân cả quốc ném đá cho tới chết, vội quỳ xuống

– nô tì không dám, nô tì không dám

Hiên thượng thư củng vội bước ra ngoài quỳ xuống,Mặt tái nhợt như người chết,thỉnh tội

– con gái ngu ngốc nhưng không có ý đó ạ, xin thánh thượng bớt giận, xin thánh thượng bớt giận, thánh thượng tha mạng, tứ tộc tha mạng, quần thần nhân dân tha mạng

Từ lúc nguyệt phi hạ nhục vũ hàn thì trần hầu cùng thái hoàng thái hậu củng cười đắc ý, nhưng lúc này hai người cũng xuýt ngất, trần hầu thấy phê mình đang yếu thế vội bước ra

– hoàng thượng bớt giận, thần thấy nguyệt phi không có ý đó ạ,

Trần ân cười lạnh

– vậy có ý gì đây thúc thúc, thúc đừng quên thuc tuy không màng dòng máu tộc nhưng họ của thúc là của tứ tộc đó, là họ trần,

( chỉ còn cháu của thái thượng mới được gọi là trần hoàng tộc, còn bề trên vẫn gọi là trần tộc, mẹ của trần hầu có trần hầu trước khi về làm thiếp trần thái lão già,


trước khi qua đời ông mê muội ép con trai mình là thái hoàng lập bà làm thái hậu, còn chính thất mẹ trần hoàng từ ngày có bà ta mà bị bức ép cho tới chết,còn thái hoàng bỏ đi gặp được đám người tam tộc kết thành huynh đệ và tiểu lập nên cơ nghiệp nhờ được tiên khí chọn dòng ( ý nói dòng máu),

vì chử hiếu nên thành toàn cho thành hoàng xem như không nợ nần gì ông nửa, nên họ của thái hoàng đổi thành trần hoàng tộc không phải trần tộc, bốn tộc lớn củng chẳng có trần tộc mà chỉ có trần hoàng tộc)

Trần hầu hơi choáng, thái hoàng thái hậu thì tức giận vì hắn nói vậy khác nào nói trần hầu là con hoàng, trần hầu đã bắt đầu run rẫy nói

– thần không quên,nhưng thật sự tứ tộc củng nên cho người khác thấy sức mạnh về dòng máu bán tiên của mình, trong thiên hạ ai chẳng biết dòng máu tứ tộc là dòng máu bán tiên, chúng ta không diễn há lại cho dân chúng nghĩ ngờ e lúc dó còn khó khăn hơn

Trần ân, thái hậu, thái hoàng – tên này vẫn muốn cướp ngôi – trần ân vừa định nói thì thái hoàng thái hậu vội cướp lời thị uy

– trần hầu nói đúng,há lại để cho người dời khi dễ, vũ hàn ngươi biểu diễn đi, nguyệt phi âu củng như những người ở đây ai cũng muốn biết tài nghệ nử nhân tứ tộc

Bên dưới ba phi, các mỹ nhân con nhà quan củng hùa theo thái hoàng thái hậu yêu cầu vũ hàn biểu diện ai củng cười một nụ cười tàn ác nhắm vào bạch thỏ kia, các nàng có thái hoàng thái hậu đỡ lời củng vội tiếp lời vì sự ghen tị mà bỏ qua uy nghiêm nói

– thái hoàng thái hậu nói đúng, xin tiểu thư biểu diễn cho chúng ta xem

Vũ hàn liếc qua ánh mắt cho mẹ mình bối rối, buồn rầu,cúi mặt cười lạnh – ân, lần này xong ta củng đi rồi, bây giờ há lại để phụ thân phụ mẫu đau lòng không an tâm trước khi ta đem thể sác vũ hàn trước đây bỏ đi, tâm nguyện có cha mẹ cũng được thành toàn rồi, ta nên tìm đường về nơi ta đã ra đi, mấy cưng đã thích thì chị đây chiều, không ngán ai là đặc tính chị, nguyệt tỉ đáng yêu đàn à, hay nhất kinh thành à, ta dùng 0.1 phần tài nghệ xem ai hơn-

Trần ân tức giận định phản bát gì đó, thật ra chuyện vũ hàn ngu ngốc thì ai chã biết nên giờ không có gì lạ nhưng ở đây thì vô cùng mất mặt, vũ hàn ngẩn mặt cười tươi ngây thơ cướp lời


– ân, nếu thái hoàng thái hậu đã có lệnh thì ta củng nên nhưng xem con gái tứ tộc biểu diễn thì phải có hậu lộ

Cả điện sửng sốt, nàng ấy cư nhiên dám thì triển tài nghệ, thạt chẳng phải muốn tự tay hạ bệ tứ tộc sao, ai củng trầm trồ chỉ có hai ánh mắt là khác, là mẹ vũ hàn bà trợn tròng nhìn con gái, còn tràn ân dững dưng vì đã biết bây giờ nàng là người khác nên vuốt được xem nàng làm gì vội nói

– ân điển cho vũ mỹ nhân, ngươi muốn trổ tài gì

Vũ hàn cười nhìn hắn – thật thông minh, ta thích, thì ra ngươi đã đoán được ý ta và biết ta không phải là vũ hàn rồi à, ha ha nhưng qua họ này ngươi không có cơ hội xữ tội ta đâu- hắn thâý nụ cười tìm đạp mạnh lên bất giác, – lại như vậy, ánh mắt đó chẳng lẽ nàng là tiên tử sao,- vũ hàn nói

– tiểu nguyệt tỉ tỉ đàn thì nô tì củng ” đàn ”

Đáng ra nàng phải xưng là tiểu thư mới đúng vì thân phận tứ tộc, của mình nhưng nàng lại tự xưng là nô tì gọi tỉ làm người ta thấy mọt con người đơn giản nhưng ai củng trầm trồ,- vậy khác nào đấu đàn với nguyệt phi nử nhân đánh đàn hay nhất kinh thành –

Trần ân gật đầu đồng ý, hỏi tiếp vũ hàn

– vậy ngươi muốn trả hậu lộ thế nào mới xứng với danh con gái tứ tộc

Vũ hàn cười, – tên nam nhân này thật làm ta yêu chết thôi, – vũ hàn ngẫn ra – à không,không phải ta yêu,ta ra cung 13 ngày sau sẽ tới tìm ngươi trị bệnh xem như không liên hệ gì –

Vũ hàn liên tục đưa ánh mắt về phía nguyệt phi, ba phi tần, con gái hầu gia cùng các tiểu thư con quan khác, làm bọn họ rợn óc……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.