Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung

Chương 8


Bạn đang đọc Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung – Chương 8


Rất nhanh, lại có một hệ thống nhắc nhở xẹt qua màn hình máy tính của Văn Khê.
[Hệ thống] Momo đã hạ gục Azure bằng súng bắn tỉa.
“Mẹ kiếp! Cứu mạng a…!a…!a!”
Ngải Triết kêu thảm thiết rơi xuống cây, mắt thấy sắp bị Momo cho tung đầu.
Văn Khê vội vàng điều chỉnh phương hướng hạ cánh, trực tiếp dừng trước người Ngải Triết, dùng thân thể của mình đỡ lấy phát súng thứ ba từ Momo.
[Hệ thống] Momo đã bắn trúng bạn bằng súng bắn tỉa.
Chỉ cần không nổ đầu, sát thương sinh ra vẫn ổn.
“Đi thôi! Trốn đằng sau cái cây!” Văn Khê nói, lên cung, hướng một mũi tên về phía Momo.
[Hệ thống] Bạn đã bắn trúng Momo bằng cung.
Cậu bắn xong mũi tên này, liều mạng lắc lắc đầu mình, hiểm trở tránh được phát súng tiếp theo của đối phương, thành công câu giờ cho Ngải Triết trèo lên cây.
“ĐM, tôi sống rồi!” Ngải Triết rất phấn khích.
Trong nháy mắt vừa rồi, thiếu chút nữa hắn cho rằng mình rơi xuống đất sẽ thành hòm luôn.
Ván đầu tiên dẫn theo người mới rơi xuống đất thành hòm mà nhìn được à?
Văn Khê nhanh chóng xoay góc nhìn, xác nhận hắn an toàn, vội vàng cùng hắn trốn sau cây, đỡ hắn dậy.
Trong trò chơi SGH này, lượng máu còn dưới 10% sẽ chảy máu đỏ xuống đất.
Nếu người chơi tổ đội, có thể để đồng đội giúp đỡ và phục hồi lượng máu lên 10% mà không tiêu tốn bất kỳ dụng cụ nào.
Nếu người chơi là sói cô độc, chỉ có thể sử dụng băng đít*
(*) Bandage: còn là băng gạc.
Băng đít là một trong những vật tư y tế được sử dụng phổ biến nhất trong SGH, có thể phục hồi 10% lượng máu trong thời gian ngắn và giải cứu nhân vật khỏi trạng thái máu đỏ.
Ngoài ra còn có hai vật tư y tế phổ biến hơn là bộ dụng cụ sơ cứu và bộ dụng cụ y tế.
Bộ dụng cụ sơ cứu: phục hồi 60% lượng máu trong một thời gian ngắn, không thể sử dụng trong trạng thái máu đỏ.
Bộ dụng cụ y tế: phục hồi 90% lượng máu trong một khoảng thời gian nhất định, không thể sử dụng trong trạng thái máu đỏ.
Thật ra bộ dụng cụ y tế không đắt hơn bộ dụng cụ sơ cứu bao nhiêu, nhưng Văn Khê chê nó sử dụng quá lâu nên không mua.
“Anh em, cậu cứu tôi một mạng!” Sau khi Ngải Triết được nâng lên, lập tức sử dụng bộ dụng cụ y tế, lúc này lượng máu đã khôi phục lại đầy đủ.

Mà rốt cuộc Văn Khê cũng có thể chuyển lực chú ý từ trên người Ngải Triết lên trên người kẻ địch vừa rồi.
ID Momo này, thật sự có một chút quen quen.
Không phải là đại thần ngày hôm qua sau khi gϊếŧ chết Ngải Triết lại gϊếŧ cậu, chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi đã lấy được bốn đầu người chứ?
Văn Khê liếc mắt nhìn mưa đạn, quả nhiên đều giúp cậu nhớ lại thảm án ngày hôm qua…
Văn Khê bất đắc dĩ cười: “Không phải oan gia không gặp mặt.

Hôm qua đã chết trong tay hắn, hôm nay lại thiếu chút nữa ngã vào tay hắn.”
“Hả? Cái gì?” Trong giọng điệu Ngải Triết lộ ra mê man thật sâu.
……!Đại ca, cậu không nhớ rõ tôi còn chưa tính, vậy mà với người gϊếŧ mình cậu cũng không có ấn tượng sao?
Có lẽ là nhìn ra sự bất lực của Văn Khê, mưa đạn thay cậu giải thích.
[Khê Thần tha thứ cho hắn, trí nhớ Ái Trư chỉ có 7 giây]
[Streamer Ái Trư, chế độ mất trí nhớ online!]
[Ha ha ha, mất trí nhớ rồi còn ổn không anh zai?]
Văn Khê dở khóc dở cười, đành phải nói rõ ràng hơn một chút: “Không phải hôm qua tôi bắn hai mũi tên vào cậu sao? Nhưng người cuối cùng gϊếŧ cậu không phải tôi, là hắn —— người vừa rồi liên tiếp bắn hai phát vào cậu.”
Nếu không phải mũ giáp của Ngải Triết đủ cứng, phát súng đầu tiên của Momo đã cho hắn thăng thiên.
“ĐM, là hắn à!” Cuối cùng Ngải Triết cũng nhớ lại, nháy mắt lôi súng bắn tỉa ra, “Thù này không thể không báo! Thịt hắn đi!”
“Ấy, ấy, ấy, đừng kích động.” Văn Khê thật sợ hắn cầm súng bắn tỉa liền trực tiếp xông tới phun người ta.
Cũng may tạm thời Ngải Triết là streamer kỹ thuật, ngoài miệng nói rất kích động nhưng thao tác vẫn tương đối cẩn thận.
Hắn cẩn thận nghiêng người, để kính ngắm từ phía sau cây thò ra, liếc mắt nhìn vị trí vừa rồi của Momo, không thấy người, lập tức ý thức được đối phương đã rời đi, kéo góc nhìn xuống, quả nhiên tìm được người dưới gốc cây.
Tuy nhiên, không đợi hắn nổ súng, mục tiêu đã trốn sau gốc cây.
Ngải Triết “chậc” một tiếng, chỉ có thể tiếp tục ngắm nhìn, đồng thời thông báo cho Văn Khê: “Hắn ta ở hướng một giờ của cậu, ngắm theo vị trí của tôi, thấy chưa?”
“Thấy rồi.” Văn Khê nhìn qua kính viễn vọng, liếc mắt một cái đã nhìn thấy bóng dáng của Momo.
Cây cối có thể che khuất người mình, nhưng không thể che giấu cái bóng của mình.
Hắn nấp sau cây hai giây, bỗng nhiên cả người mang theo súng nghiêng người xuống.

Trong nháy mắt đó, Ngải Triết nổ súng, phát ra “Pằng!” một tiếng, đáng tiếc ngay khi tiếng súng vang lên, Momo lại rụt đầu trở về, để Ngải Triết bắn cũng như không.
Văn Khê xem suốt quá trình sợ ngây người, cảm thấy Ngải Triết cũng tốt, Momo cũng tốt, phản ứng rất nhanh…
Nhưng mà, không đợi cậu mở miệng nói, lại nghe được “Pằng” một tiếng, sau đó là một tiếng kêu thảm thiết, đến từ bên cạnh cậu.
[Hệ thống] Momo đã hạ gục Azure bằng súng bắn tỉa.
Emmm……
“ĐM! Giúp tôi nhanh!” Ngải Triết bị một phát súng vừa rồi sụp đổ suýt nữa rơi xuống cây, gần như là luống cuống tay chân bò ra sau cây.
Văn Khê vội vàng đỡ hắn dậy.
Tốc độ tụt máu của lần ngã thứ hai nhanh hơn nhiều so với lần thứ nhất, nhưng vẫn còn trong phạm vi đồng đội có thể đỡ, nếu như là lần bốn lần năm thì chỉ có thể sử dụng băng đít, ngã xuống đất hơn mười lần thì thần tiên cũng không cứu được.
Đó là lý do tại sao Văn Khê chỉ mua 5 cái băng.
Chẳng qua phần lớn số người chơi vẫn sẽ mua rất nhiều băng đít dự phòng, dù sao băng cũng có hiệu quả chữa trị 10%, giá rẻ, còn không chiếm diện tích của ba lô.
“Chậc, người này lợi hại thật! Toàn bắn đầu.” Sau khi Ngải Triết được nâng lên, vừa tiêm thuốc vừa nói, “Sẽ không phải hack chứ?”
Trên thực tế, trước khi hắn nói những lời này, đã có rất nhiều mưa đạn sinh ra nghi ngờ tương tự.
Cái này là không thể tránh khỏi.
Chơi game xạ kích, bắn trúng đầu thì thường là đại thần hoặc hack —— ngay cả tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không làm được mỗi một phát súng đều có thể trúng đầu.
Nhưng Văn Khê đã xem phát lại, xác định người này không hack.
Một số người xem hôm qua xem cậu livestream đã giải thích, nhưng bọn họ so với fan của Ngải Triết thì phản ứng yếu hơn.
Văn Khê chỉ có thể tự mình ra tay: “Thật sự không hack đâu.” Cậu nói, “Ngày hôm qua sau khi bị gϊếŧ tôi đã xem lại, súng của hắn có độ giật về sau, và không phải tất cả các phát súng đều trúng đầu.”
“Vậy hả? ĐM, thế thì đúng rồi!” Ngải Triết tiêm thuốc xong, một lần nữa lên súng, “Không phải đây là rank thấp à? Trình độ này của hắn đi đánh rank cấp cao chế độ nước ngoài cũng được, đến rank thấp làm gì chứ? Làm thế sao tôi giả vờ trước mặt người mới được? Thật là…”
Văn Khê sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lại Ngải Triết đang nói gì, nhịn không được cười ra tiếng.
Quả nhiên, một streamer được hoan nghênh là có nguyên nhân, không thể chỉ vì kỹ thuật của họ tốt.
Giọng hát của Ngải Triết rất tốt, giỏi về khu rừng, não cá vàng, hài hước thẳng thắn – Những đặc điểm này làm cho hắn có ấn tượng rất rõ ràng.
Văn Khê cười xong, bắt đầu tự nghĩ lại, ngoại trừ biết dùng cung thì cậu còn có đặc điểm gì tương đối rõ ràng không?
Có vẻ như…!Không.

Không thẳng thắn cũng không có tế bào hài hước.
So sánh như vậy, đột nhiên có loại cảm giác thất bại…
Đúng là người người khác biệt.
Lúc này, Ngải Triết lại bắt đầu ngắm vào Momo, xem ra hắn rất muốn gây gổ với Momo, nhất định phải gϊếŧ chết để bản thân sống mới chịu bỏ qua.
Mà Văn Khê cũng quyết định không khoanh tay đứng nhìn nữa, dùng kính viễn vọng xác nhận lại vị trí của Momo một chút, cài cung.
[Rốt cuộc Khê Thần cũng muốn ra tay kìa!]
[Nhưng mà Ái Trư cũng không trúng, Văn Khê bắn trúng như thế nào đây?]
Văn Khê nhìn mưa đạn, liếc mắt một cái đã nhìn ra, gọi cậu Khê Thần đều là fan lâu năm, mà những người gọi cậu là Văn Khê…!Đều là non fan từ bên Ngải Triết mò tới.
Có Ngải Triết, rõ ràng số lượng người trong livestream của cậu nhiều hơn rất nhiều, gần như tăng gấp đôi.
Thế nhưng, muốn giữ lại những người này, chỉ đi theo bên cạnh Ngải Triết là không được, cậu nhất định phải làm gì đó.
Nghĩ như vậy, cậu leo lên một khoảng cách dọc theo thân cây, sau đó nâng góc nhìn lên, gần như bắn một mũi tên lên trời.
“Cậu làm gì thế, ha ha ha ha ha!” Trong tầm mắt của Ngải Triết, cung trong tay Văn Khê là đứng thẳng hướng lên trên, “Xạ điêu của cậu đâu?”
Tuy nhiên, giây tiếp theo.
[Hệ thống] Bạn đã hạ gục Momo bằng cung.
“Ha ha…!VL???” Một giây trước còn đang cười, một giây sau Ngải Triết đã bị hệ thống nhắc nhở mà kinh hãi, “Mẹ nó, như vậy cũng được hả?! Anh em thật ngầu con mẹ nó lòi” Hắn nói xong thì trèo từ trên cây xuống, “Nhanh lên, nhanh lên! Hắn ngã xuống đất rồi! Gϊếŧ hắn!”
“Được!” Văn Khê cũng không nghĩ thật sự có thể, cậu chỉ muốn thử xem có thể để mũi tên xuyên qua cây rơi thẳng đứng không mà thôi, không nghĩ tới bắn trúng!
Đang kích động, cậu trực tiếp nhảy,”bịch bịch” từ trên xuống, phun máu ngã xuống đất.
[Hệ thống] Bạn đã bị thương do rơi xuống đất.
Văn Khê nhìn [Ha ha ha] đầy màn hình, không nói gì.
Ngải Triết: “…!Anh em chưa quen hở? Sẽ chết nếu nhảy từ trên cao xuống đó.”
Văn Khê dở khóc dở cười: “Ừ, hiện tại tôi biết rồi…”
Cậu nói xong, không đợi Ngải Triết đỡ đã trực tiếp sử dụng băng đít.
Ngải Triết thấy cậu sử dụng băng đít thì không để ý tới cậu nữa, đổi lại một bình xịt phun về phía Momo, mọi thứ rất đột ngột!
Không nghĩ tới lúc này đối phương đã dùng băng đít cho mình xong, đổi súng đột kích bắt đầu đấu súng với Ngải Triết.
[Hệ thống] Azure đã bắn trúng Momo bằng súng giảm thanh.
[Hệ thống] Momo đã hạ gục Azure bằng súng đột kích.
[Hệ thống] Momo đã gϊếŧ Azure bằng súng đột kích.
[Hệ thống] Đồng đội Azure của bạn đã chết.

Ngải Triết: “…”
Văn Khê: “…”
Đột nhiên không khí yên tĩnh.
Lúc này, Văn Khê cũng tự tiêm thuốc xong, khôi phục lượng máu đến 70%, nhìn thấy cảnh này, cậu không chút do dự, quyết đoán kéo cung ngắm vào đầu Momo!
Gần như đồng thời, Momo giơ súng đột kích ngắm vào đầu cậu, “pằng” một tiếng!
[Hệ thống] Momo đã gϊếŧ bạn bằng súng đột kích.
Cứ như vậy, sau khi Ngải Triết chết trận, Văn Khê cũng chết trận.
Thế nhưng, trong khoảnh khắc màn hình chuyển sang màu xám trắng, rõ ràng Văn Khê nhìn thấy mũi tên của cậu bắn xuyên qua đầu Momo!
Cậu không hiểu tại sao Momo không chết?!
Cho đến giây tiếp theo, Ngải Triết thở dài: “Thật đáng tiếc! Nếu cậu di chuyển nhanh hơn một chút, người chết sẽ là hắn ta!”
“Ừ?” Văn Khê không nghe rõ.
Ngải Triết phải nói rõ ràng hơn: “Game SGH là như thế này, cậu đã chết thì thiệt hại của cậu sẽ không có hiệu quả.

Rõ ràng cậu đã bắn trúng hắn ta, nhưng hắn ta không mất máu, có nghĩa là cậu đã chết trước khi trúng hắn.

Nói một cách đơn giản, đạn của hắn nhanh hơn mũi tên của cậu.”
“Vậy à…” Văn Khê hiểu, sau đó cảm thấy có chút thất bại.
Lại phát hiện khuyết điểm của một cái cung…
Tuy nhiên, những gì cậu không biết là, ở phía bên kia, với lượng máu còn sót lại đứng dưới gốc cây, bàn tay nắm chặt chuột dần dần thư giãn, sau đó nghiêng đầu, nhìn bàn tay của mình ngẩn người một lúc.
Loại cảm giác khẩn trương này, đã lâu không gặp.
Wency?
Anh nhìn cái hòm vừa bị anh bắn chết hóa thành, khóe môi hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười thích thú.
Rất thú vị.
…..????????????????????????????????…..
6/11/2021
#NTT


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.