Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung

Chương 7


Bạn đang đọc Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung – Chương 7


Văn Khê cảm thấy, tuyệt đối người phụ trách này chân ái với cậu.
Giúp cậu tìm vị trí, tìm người dẫn cậu, còn quan tâm cậu livestream có mệt hay không…
Trong lúc nhất thời, thật sự Văn Khê không biết nên đáp lại như thế nào.
Mà dường như đối phương cũng không có ý định chờ cậu đáp lại, chỉ dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Tư liệu của hai người tôi gửi cho cậu qua QQ, trước khi livestream nhớ xem một chút, như vậy đề tài trò chuyện lúc livestream có thể nhiều hơn, không quá nhạt nhẽo.”
“Được.” Văn Khê ngoan ngoãn đáp ứng.
“Những thứ khác không có việc gì, cậu tiếp tục ngủ đi, chú ý đừng ngủ quên.”
“Được.” Văn Khê lại đáp ứng.
Trên thực tế, bởi vì cuộc điện thoại này, bây giờ cậu đã không còn buồn ngủ nữa.
“Đúng rồi, bữa sáng muốn ăn cái gì? Tôi sẽ giúp cậu gọi đồ ăn nha?”
Văn Khê: !!!!!!
Lúc trước là “Lấy việc công làm việc tư”, hiện tại ngay cả che giấu cũng không che một chút sao!
Văn Khê được cưng mà sợ: “À, không cần đâu? Dưới lầu nhà tôi chính là chợ thức ăn, có bán bữa sáng…”
Người phụ trách cũng không cưỡng ép nữa, nói một tiếng “Được”, sau khi nói lời tạm biệt với Văn Khê thì cúp điện thoại.
Sau đó, lúc đúng 1 giờ chiều Văn Khê livestream, một người xem có ID là “Hôm nay Khê Mị đang hút nam thần” trực tiếp cho cậu 100 quả ngư lôi nước sâu, tổng giá trị một vạn, chia đôi được năm nghìn!
Văn Khê đang uống nước thiếu chút nữa phun hết nước lên màn hình máy tính.
Bởi vì cậu nhớ tới, biệt danh của người phụ trách chính là “Khê Mị”…
[Hệ thống] Hôm nay Khê Mị đang hút nam thần quăng 100 quả ngư lôi nước sâu cho bạn! Kèm theo tin nhắn “Anh ơi, hãy để em trở thành siêu quản lý của anh~”
Văn Khê bị sặc đến ho khan vài tiếng, thật vất vả mới tìm được giọng nói của mình: “Cô là kim chủ ba ba, đương nhiên phải thỏa mãn rồi…”
Vì vậy, người phụ trách JJ Live đã trở thành siêu quản lý đầu tiên trong livestream của Văn Khê.
Sau này Văn Khê mới biết được địa vị của Khê Mị trong JJ Live, cô xem như là quản lý toàn bộ kênh trò chơi JJ Live, Ngải Triết với Thương Lang đều do một tay cô đào bới và bồi dưỡng.
Khó trách hai người đều nghe lời cô như vậy.
“Hôm nay mang theo người mới nha.”
Văn Khê vừa vào đã nghe thấy giọng nói của Ngải Triết, giọng nam thần nhẹ nhẹ, nghe rất thoải mái.
“Vào không?” Ngải Triết hỏi cậu.
Văn Khê vội vàng đáp lại: “Vào.”

Cậu nói rồi kéo khung nhỏ của trợ lý mưa đạn về phía bên phải màn hình.
Bởi vì khi tổ đội, trạng thái của đồng đội sẽ hiển thị ở bên trái, vừa vặn là vị trí ban đầu của trợ lý mưa đạn.
Văn Khê nhìn mưa đạn, đều thét chói tai.
[A a a a a a, thật sự là Ái Trư!]
[Khê Thần và Ái Trư ở cùng một chỗ livestream!!!]
[Thật mong chờ buổi livestream hôm nay!]
Văn Khê bất đắc dĩ cười, không rõ có cái gì kích động, bọn họ chỉ cùng nhau livestream mà thôi, cũng không phải ở cùng nhau…
Còn đang ngẩn ngơ thì nhận được lời mời thêm bạn tốt của Azure, Văn Khê vội vàng chấp nhận.
Ngay sau khi chấp nhận, cậu đã bị Ngải Triết kéo vào đội.
“Văn Khê.

Phải không?” Ngải Triết vừa mở giao diện ghép đôi chạy gϊếŧ đảo hoang, vừa cố gắng khơi dậy đề tài, “Mới bắt đầu livestream à?”
“Ừ.” Văn Khê ngoan ngoãn đáp lại, “Chính xác mà nói, đã livestream được một tuần, nhưng thật sự SGH thì ngày hôm qua mới bắt đầu tiếp xúc.”
Văn Khê nói xong, trong lòng thầm nghĩ — tại sao đối phương lại hoàn toàn không biết cậu? Rõ ràng ngày hôm qua thiếu chút nữa cậu đã gϊếŧ hắn…
Sự thật chứng minh, loại lo lắng này là dư thừa.
Bởi vì, cho dù cậu không nói, cũng sẽ có mưa đạn tố cáo.
“Ồ?”
Quả nhiên, không bao lâu sau, Ngải Triết liền nghi ngờ nói một câu: “Người xem của tôi nói là, hôm qua chúng ta đã bắn nhau?”
Văn Khê chột dạ ho một tiếng: “À, đúng vậy.”
Ngải Triết: “Tôi không có ấn tượng gì cả…!Cung? Cung nào? Chờ đã? ĐM! Tôi nhớ cậu là ai rồi!”
Với sự giúp đỡ của mưa đạn, cuối cùng Ngải Triết đã thành công nhớ lại Văn Khê: “Người bắn tôi hai mũi tên liên tiếp ngày hôm qua là cậu?!”
Văn Khê: “Đúng vậy…”
Ngải Triết: “ĐM, hôm qua tôi còn chửi bới với người xem, thời đại này còn có người dùng cung…!Lại nói cậu cung dùng không tệ! Với cả, tôi nhớ rõ cậu là số một trong trò chơi gì mà…”
“Linh Tích.” Văn Khê nói xong, trong lòng thầm nghĩ — Quả nhiên người này cũng đã xem qua tư liệu của cậu trước khi livestream.
“Tôi chơi người bắn cung trong Linh Tích, cho nên dùng cung tương đối thuận tay.”

Cậu sẽ không nói vì cậu không có tiền mua súng.
“Ghê nha, trong SGH rất ít người dùng cung, dùng cung là hướng đi livestream không tồi.” Ngải Triết nói xong, nhấn ghép đôi, lúc này hắn và Văn Khê đã vào bản đồ ghép đôi.
Đối mặt với lời nói của Ngải Triết, Văn Khê ngoan ngoãn “Ừ” một tiếng, ấn tượng đầu tiên đối với người này cũng không tệ lắm.
Cảm giác rất dễ ở chung, sau đó cũng là cảm giác thật lòng vì cậu suy nghĩ.
Đồng thời, hắn cũng đánh thức Văn Khê — Đúng vậy, cậu là streamer trò chơi kỹ thuật, điều này không sai, nhưng trước hết, cậu phải là streamer tốt.
Để trở thành một streamer tốt, kỹ thuật là không thể thiếu, giống như người phụ trách nói, cũng phải có “Thao tác ngầu”.
Cái gọi là “Thao tác ngầu”, Văn Khê xem mấy phong cách phát sóng trực tiếp và mấy streamer, cảm thấy đại khái có thể chia làm hai loại.
Một là “ngầu” bằng lời nói, bao gồm “nói chuyện phóng túng”, “kể chuyện ngắn”, sử dụng ngôn ngữ hài hước để trêu chọc người xem, mang lại cho họ sự thoải mái.
Mà một loại thao tác “ngầu” nữa, đó là “không đi theo con đường bình thường”, chẳng hạn như nhảy trong trò chơi xạ kích SGH này hoặc bất cứ cái gì …!Những người có đồng đội cũng có thể chơi game với đồng đội của họ.
Bạn không bao giờ biết kẻ thù của bạn đang làm gì.
Đương nhiên cũng có thể kết hợp hai loại ngầu với nhau, trong ngoài đều ngầu, không ngầu giả vờ ngầu, ngầu xuyên lục địa.
Nhưng đối với tính cách tương đối hướng nội của Văn Khê mà nói, thật sự có khó khăn một chút…!Cậu vẫn nên từ từ.
Giống như Ngải Triết nói, sử dụng cung là một hướng phát sóng trực tiếp tốt – Trên thực tế, điều này cũng có thể được coi là một loại “ngầu”, bởi vì “không đi theo con đường bình thường”
Chẳng bao lâu, số lượng người ghép đôi đạt 100, và trò chơi bắt đầu.
Máy bay bắt đầu bay, Ngải Triết không thể chờ đợi nói: “Nhảy khu F, nhảy khu F!”
Văn Khê như là đương nhiên nói “Được.”
Sau khi xem tư liệu, Văn Khê biết Ngải Triết am hiểu nhất chính là khu F, cũng chính là khu rừng rậm.
Hắn có 10 ván thì cả 10 đều nhảy vào khu rừng.
Sau khi nhận được câu trả lời, Ngải Triết bắt đầu ngâm nga hát, ngâm nga một lúc, chắc là cảm thấy không thể high một mình, liền nói với Văn Khê: “Khê, cậu biết hát không? Hát bài gì nghe đi ~”
Xưng hô “Khê” này, rõ ràng quá mức thân mật, khiến Văn Khê không khỏi sửng sốt.
Nhưng nghĩ đến đây là vì hiệu quả livestream, cậu không nói gì.
“Hát à…” Văn Khê nhớ lại một chút, cậu cảm thấy đã lâu lắm rồi cậu không hát.
Kể từ khi tốt nghiệp đại học, cậu đã không bao giờ đến KTV nữa.

Ngẫm lại lại có chút thương cảm.
Vì vậy, cậu nghĩ đến những bài hát có thể hát, chỉ có một vài bài: “Tôi hát Đồng đội lợn nha?”
Ngải Triết: “Được đấy…!Hả? Không, Cậu là đồng đội với tôi hát bài này có ý gì?”
“A…” Văn Khê dở khóc dở cười, “Xin lỗi, tôi không cố ý.

Vậy tôi sẽ đổi bài?”
“Được rồi, được rồi, tùy ý đi.” Ngải Triết đáp lại, “Cậu xem mưa đạn cười vui vẻ biết bao.”
Lúc này trên màn hình hai người đều là một loạt [Ha ha ha]
Người không quen Văn Khê nhất định sẽ cảm thấy cậu cố ý vì hiệu quả livestream, nhưng mà, người xem quen thuộc với cậu đã nhìn thấu chân tướng.
[Tôi cược năm cọng lông, thật sự Khê Thần không cố ý.]
[Ha ha ha, hôm nay Khê Thần vẫn ngốc nghếch đáng yêu như cũ.]
[Hai người này cùng nhau livestream thật vui!]
Văn Khê ho một tiếng, sau khi hắng giọng, vội vàng hát một đoạn ngắn trước khi nhảy máy bay.
Cậu không có khả năng ca hát, nhưng hơn ở chỗ giọng nói trong trẻo sạch sẽ, hơn nữa không lên giọng, rất dễ nghe.
Trong quá trình hát, liên tục có người xem gửi quà cho cậu, làm cho cậu cảm thấy có chút buồn cười.
Cậu là một streamer trò chơi kỹ thuật, thế mà lại dựa vào ca hát kiếm tiền…
Ngay sau đó, máy bay bay đến khu vực F.
“Ngay tại đây, nhảy!”
Theo lệnh của Ngải Triết, Văn Khê quyết đoán ấn phím F, cùng Ngải Triết nhảy xuống từ trên máy bay.
Hình tượng nhân vật của Ngải Triết là một cô bé uốn éo với mái tóc ngắn màu vàng, mái tóc vàng dưới ánh mặt trời có chút chói mắt, giống như một bóng đèn…
Vì để tránh mù mắt, Văn Khê điều chỉnh góc nhìn một chút, đưa đầu của Ngải Triết rời khỏi màn hình máy tính của mình mà không ảnh hưởng đến tốc độ hạ cánh.
[Bị ghét bỏ.]
[Ha ha ha, Ái Trư bị ghét bỏ!]
Văn Khê nhìn thấy mấy mưa đạn này, còn chưa kịp giải thích, đã nghe được giọng nói của Ngải Triết: “Cái gì? Tôi bị ghét, tại sao?”
Văn Khê muốn cười mà không dám — Là người xem của hắn đang xem livestream của cậu đến chỗ Ngải Triết tố cáo hả?
Cậu bất lực giải thích: “Gáy của cậu quá sáng, ảnh hưởng đến tầm nhìn của tôi.”
Ngải Triết: “Tôi nghi ngờ cậu đang mắng tôi, nhưng tiếc là tôi không có bằng chứng.”
“A?” Văn Khê không kịp phản ứng, “Tôi chỉ nói sau gáy cậu sáng, theo nghĩa đen…”
Ngải Triết: “Nói dối, rõ ràng tôi có tóc.”

Văn Khê bất lực, lúc này mới phản ứng lại Ngải Triết đang nói cái gì: “Tôi không mắng cậu là con lừa trọc…”
Ngải Triết: “Cậu mắng! Cậu nói ba chữ con lừa trọc đó!”
“Tôi…” Văn Khê trăm miệng không thể biện minh.
[Ha ha ha, Ái Trư lại đang bắt nạt người mới!]
[Bộ dạng Văn Khê liều mạng giải thích thật đáng yêu 0w0]
[Khê Thần Wuli cay cay sao đáng yêu vậy~】
(*) Nhà tôi.
Tuy Văn Khê có chút ngượng, nhưng mà, chú ý tới số lượng người trong livestream của mình đang tăng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, vẫn rất vui vẻ.
Cậu quyết định nể mặt Ngải Triết một chút, xoay góc nhìn của mình về.
Tuy nhiên, thứ lọt vào tầm nhìn với cái đầu sáng chói lọi là một cái cây rất cao, ai đó đang hạ cánh với tốc độ tương đương họ, hoặc thậm chí nhanh hơn họ, và hắn sắp đáp xuống cái cây đó.
Văn Khê sửng sốt một chút, đột nhiên cảnh giác: “Nhìn thấy người phía trước không?”
“Thấy rồi.” Ngải Triết đáp lại, “Nhưng khoảng cách này rất xa, còn có lá cây che khuất, hắn không dễ dàng bắn trúng chúng ta như vậy.”
Vừa dứt lời.
[Hệ thống] Momo bắn trúng Azure bằng súng bắn tỉa.
Ngải Triết: “…”
Văn Khê: “…”
Sự thật chứng minh, nói trước bước không qua.
Với cả…!Momo? ID này quen quen?
••••••
•Tác giả có lời muốn nói: Đây là công! Đây là công!! Đây là công!!!
•Điều quan trọng phải nói ba lần.
…..????????????????????????????????…..
•Nhiều khi lúc mới đăng mình chưa beta lại.

Có lỗi nhỏ mọi người nhớ note để mình sửa.
•Thường thì cứ kiểu sáng đăng chiều mình mới beta, dạo này bận lắm…!:((
5/11/2021
#NTT


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.