Đọc truyện Bạn Đã Tiêu Diệt Một Cực Đạo Ma Tôn – Chương 16: Khai hoang
Không chút thắc mắc, cuộc hành trình lần đầu tiên đi đoàn ngoài của đại gia Diệp đã kết thúc bằng vài đồng lương lẻ.
Phong Thệ nhấn mạnh với hắn: “Yêu cầu tối thiểu để đưa cậu đi khai hoang là DPS ít nhất cũng phải vượt qua cái tên Thiên Tru vô dụng(1) kia.”
Trong nháy mắt, đại gia Diệp đã có mục tiêu của cuộc đời: Bắt buộc phải đánh bại Thiên Tru! Không đánh được thì chẳng phải là vô dụng mà chính là bại não!
Lúc này, bạn trẻ bang chủ Thiên Tru đáng thương hoàn toàn không biết: Anh, lại vô tội bị trúng đạn rồi…
Ôn Du gia nhập Mafia giống như tiêm cho mọi người một mũi cổ vũ tinh thần. Cô còn lôi cách đánh của Thanh Sơn Bất Cải ra thảo luận một phen cùng Phong Thệ để anh lấy thừa bù thiếu hoàn thiện kế hoạch khai hoang của mình.
Giai đoạn thứ nhất đá ngọn nến của A Tát Tân hoàn toàn là liều mạng mà DPS, Phong Thệ để mọi người ăn đủ thốc, đánh thử vài lần, cơ bản không có áp lực gì lớn. Đệm chịu đòn vẫn là Thiên Tru, còn Diệp Cốc Vũ lại khiến người khác bất ngờ vô cùng. Dù DPS của hắn đứng thứ hai đếm ngược từ dưới lên nhưng cao hơn Thiên Tru gần 1000, huống chi trang bị của hắn còn không bằng Thiên Tru.
Diệp Cốc Vũ ồn ào đắc ý một phen, còn Thiên Tru tự nhiên trở thành đối tượng trêu đùa khi khai hoang của mọi người.
Trong một tuần, Phong Thệ dùng hai buổi tối để khai hoang, mấy giai đoạn trước tuy rằng một đường đánh đến sứt đầu mẻ trán, nhưng cuối cùng mọi người cùng từ từ cọ sát, thuận lợi đánh vào giai đoạn “Nguyên tội thúc phược thuật”.
A Tát Tân độ khó Anh hùng đánh rất khổ sở, điểm khó đầu tiên là boss dùng kỹ năng “Nguyên tội thúc phược thuật” khiến toàn độ đoàn ngất xỉu. Giai đoạn này cần một vị buff Hoa phong tao đảm bảo bản thân trong toàn bộ giai đoạn không bị khống chế để giúp cả đoàn giải khống chế. Nếu như giải khống trễ, từ trên trời sẽ rơi xuống vô số “Thiên phạt kiếm”, dẫn đến diệt đoàn. Có đoàn để đảm bảo không chút sơ sót đã chọn phương pháp dùng hai buff Hoa, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng —- Thiếu một DPS. Toàn bộ đoàn Mafia có ba người theo Vạn Hoa không đổi, Đậu phụ nhỏ cũng giống như Phong Thệ, đều đi DPS, Mặc Thiển Thiển chuyên theo buff Hoa. Thỉnh thoảng, khi Mặc Thiển Thiển xin nghỉ, Phong Thệ sẽ làm diễn viên phụ, chuyển sang tâm pháp buff, đơn giản bởi vì Đậu phụ nhỏ tuyệt đối không buff. Phong Thệ kiên trì không dùng phương pháp hai buff Hoa, vì vậy áp lực của Mặc Thiển Thiển rất lớn.
Tuần thứ nhất khai hoang cứ trôi qua như vậy, tiến độ dừng lại ở giai đoạn “Nguyên tội thúc phược thuật”.
Phong Thệ thông báo cho mọi người rằng cuối tuần sẽ liên tục năm ngày khai hoang, tranh thủ đánh xong boss trong tuần thứ hai.
Vừa mới sang tuần thứ hai, Thanh Sơn Bất Cải lại qua được A Tát Tân lần nữa, nhị giáp lại bị bỏ vào túi người ta. Mọi thành viên của Mafia cổ vũ lẫn nhau, đều coi chuyện này là động lực, nhưng có một người ngoại lệ—–
Làm buff Hoa duy nhất của đoàn, Mặc Thiển Thiển cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn, mỗi khi tới giai đoạn “Nguyên tội thúc phược thuật”, hai mươi tư người trong đoàn đều nhìn chằm chằm cô. Mà A Tát Tân không giống với các boss khác, có thể tùy tiện diệt đoàn rồi đánh lại, bởi vì mỗi lần đánh, cả đoàn đều phải tiêu hao “Bích lộ đan(2)”, vừa phí tiền, vừa tốn thời gian.
A Tát Tân là một boss vô cùng vô cùng biến thái, giai đoạn thứ nhất – đánh nến sẽ ngẫu nhiên điểm danh giết người, không cách nào tránh khỏi. Vì vậy, rất cần đến thứ thuốc đặc thù “Bích lộ đan” khiến cho người bị điểm danh có thể đầy máu (3) sống lại tại chỗ. “Bích lộ đan” không chỉ vô cùng đắt đỏ mà còn có thời gian CD 30 phút. Vì vậy mỗi lần diệt đoàn đồng nghĩa với việc mọi người phải logout tập thể, chờ ba mươi phút sau tiếp tục lên mạng mới có thể ăn thêm.
Có rất nhiều đoàn vì “Bích lộ đan” mà bỏ luôn khai hoang.
Dưới tình huống này, áp lực tâm lý của Mặc Thiển Thiển là có thể hiểu được.
Đã trải qua ba ngày khai hoang, sau vô số lần diệt đoàn, tất cả mọi người đều rất buồn bực.
Tranh thủ lúc rảnh rỗi logout tập thể lần thứ n chờ “Bích lộ đan” CD, mọi người lại lên YY trò chuyện, Lưu Tình vô tâm nói vài câu, đại ý là nếu Mặc Thiển Thiển không tìm được thời gian chuẩn để chạy thì có thể thử nhảy lên tránh kỹ năng làm choáng của boss. Thật ra nhảy lên tránh kỹ năng không dễ hơn chạy là bao, Lưu Tình cũng chỉ là tốt bụng nhắc nhở, nào ngờ Mặc Thiển Thiển bị căng thẳng thần kinh phản ứng kịch liệt, khóc tại chỗ luôn.
Tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Có vài người luống cuống tay chân nhảy ra an ủi.
Lưu Tình thử thăm dò nói: “Phong Thệ, hay là chúng ta thử dùng hai buff Hoa xem?”
Bạch Lộ lại trực tiếp đề nghị: “Cứ để Phong Thệ thay Thiển Thiển đi.”
Hồi Mã Thương và Không vào luân hồi nghe xong liên tục nói đúng.
Không ngờ đại thần vốn dễ nói chuyện lúc này lại vô cùng nghiêm túc: “Vì sao đều phải dựa vào tôi, các cô cậu đều không nghĩ rằng mình cũng có thể sao?”
Trong YY nháy mắt yên tĩnh.
Đại thần nói tiếp: “Nhảy phu nhân có Nguyễn Mai Chi, vậy các Thất Tú khác có thể yên tâm thoải mái, thẳng thắn hùng hồn nói mình vô dụng sao? Nếu như không có Nguyễn Mai Chi? Không sao, còn có tôi. A Tát Tân cần một buff Hoa, Thiển Thiển bảo không được, Đậu phụ nhỏ nói không được, không sao, còn có tôi. Nhưng nếu ngày nào đó, tôi cũng không có ở đây thì sao?”
“Các người muốn là một đoàn, hay là muốn 25 người Phong Thệ Tình Trú Hải?”
Nói đến mức này đã tương đương với nghiêm khắc, tuy rằng giọng điệu của Phong Thệ rất bình thản.
Trong YY truyền tới tiếng Mặc Thiển Thiển nén khóc nức nở: “Xin lỗi… Em…”
Một câu còn chưa nói xong, trên khung chat đã hiện dòng chữ hệ thống thông báo —– Mặc Thiển Thiển rời khỏi kênh.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Phong Thệ khẽ thở dài một tiếng khó mà nghe thấy, “Đã sắp 11 giờ rồi, hôm nay tới đây thôi. Bạch Lộ nhớ phân chia rồi hãy giải tán. Ngày mai tiếp tục.”
Bầu không khí trong YY nặng nề không chịu nổi. Vì vậy tất cả mọi người đều thức thời lục tục rời khỏi kênh. Cuối cùng chỉ còn lại Phong Thệ.
Diệp Cốc Vũ là người đi cuối cùng. Hắn nhìn trong cái ID cô độc kia phòng bang hội, thoáng có chút chua xót trong lòng.
Tất cả mọi người đều nghĩ có anh ở đây, nhất định không thành vấn đề. Tất cả mọi người đều cho rằng có thể dựa hết vào anh. Nhưng dường như chưa từng có ai nghĩ phải chăng anh cũng có áp lực, anh cũng cần chỗ dựa.
Diệp Cốc Vũ login lần nữa, đem acc vẫn còn đứng trong phó bản Địch Hoa bay ra, rơi xuống chủ thành Trường An.
Hắn theo thói quen đi đến khi cọc gỗ trong chủ thành, không hẹn mà gặp Phong Thệ.
Cách xa hơn mười thước, một Hoa ca toàn thân đen tuyền vung bút một mình đâm cọc gỗ. Dường như Diệp Cốc Vũ có thể thấy được biểu tình bình tĩnh lại ngưng trọng trên mặt anh.
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Đại hiệp, tới so DPS chút đi~ #mị nhãn #mị nhãn
Diệp Cốc Vũ tiện tay mở túi, thả ra một lá cờ chiến – Một đạo cụ nhỏ có thể mua trong thương điếm bang hội.
Cắm cây cờ giữa anh và hắn, ngọn cờ đón gió phấp phới, trên mặt viết bốn chữ lớn “Dương oai giang hồ”.
Hoa ca dừng động tác trong tay, xoay người lẳng lặng nhìn hắn.
Một lúc lâu sau, anh nói: “Được”.
*Chú thích:
(1) DPS của tank thấp.
(2) Bích lộ đan: có hiệu quả hồi sinh ngay tại chỗ sau khi chết. Thời gian hiệu quả là 30 phút, thời gian CD là 30 phút, mất hiệu quả sau khi chết, không thể dùng trong chiến đấu.
(3) Tìm trên mạng thì thấy Bích lộ đan chỉ giúp hồi nửa máu nửa mana, nhưng trong truyện lại ghi hồi đầy. (Le team pvp chưa từng được ăn)