Đọc truyện Bạch Y Nữ Đế – Chương 20: Người đến
Trong đại viện của gia chủ, Lạc Mạch Hiên cùng nhị trưởng lão, ngũ trưởng lão đang cùng nhau bàn bạc về chuyện vừa mới xảy ra.
– Gia chủ, phe của đại trưởng lão hôm nay bị tổn thương nguyên khí nắng nề. Chúng ta nhân cơ hội này cần áp chế thu lại tất cả quyền lực của đại trưởng lão. – Nhị trưởng lão vội vàng lên tiếng, hôm nay đúng là chuyện tốt đối với phe cánh của mình, không tận dụng tốt sợ sau này mầm họa lại trỗi dậy.
– Không cần, hôm nay bọn hắn cũng biết được ta đã thăng cấp sau này bọn hắn không dám chống đối lại chúng ta đâu. Dù sao thì mọi người cũng đều là người trong gia tộc, không nên làm quá. Cái chúng ta cần là giữ lực lượng, dạo này bên Thủy gia cùng Long gia đang liên thủ đàn áp sinh ý của chúng ta. – Lạc Mạch Hiên xua tay
– Cũng sắp tới luận võ đại hội giữa tứ gia trong trấn rồi, ta cũng nghe được tin tức Thủy Tự Nhân của Thủy gia được 1 trưởng lão của Nhan Thiên phái, được ông ta cung cấp cho đan dược công pháp cũng đã đạt tới luyện khí kỳ lục giai sơ cấp. Luận võ đại hội sắp diễn ra, bọn chúng ỷ vào điều đó mà tới chèn ép chúng ta. Mà đại tiểu thư của chúng ta đang ở môn phái tu luyện không thể trở về, Lạc Thủy thì… ta thấy năm nay sợ chúng ta không dành được vị trí cao sẽ bị hai gia tộc thôn tính.
– Ta cũng đã nghe được tin tức này, lúc đầu ta còn thấy hơi lo lắng định gửi thư kêu Lạc Vũ quay trở về nhưng sau hôm nay ta lại có ý khác…
– Ý gia chủ là… – cả hai trưởng lão đều hiểu được dụng ý của gia chủ.
– Đúng, là nàng. Nàng hôm nay đủ sức chống đỡ cùng đại, tam trưởng lão chắc cấp bậc cũng phải luyện khí kỹ thất cấp. Mà các ngươi có để ý vũ kỹ nàng sử dụng không? Nếu ta đoán không nhầm đó là địa giai vũ kỹ.
– Địa giai – Hai trưởng lão ngạc nhiên, địa giai vũ kỹ trong gia tộc cũng chỉ có được 2 bản vậy mà riêng Lạc Kiều Ninh lại có một bản. – Vậy có cần bắt nàng tra hỏi thu lại bộ vũ kỹ đó không, mà dù sao nàng cũng là cháu gái của gia chủ.
– Ngươi có bị điên không, nếu ta đoán không nhầm sau lưng nàng là một sư phụ cực kỳ khủng bố, ngươi nghĩ một đứa phế vật sao lại có thể thay đổi, có vũ kỹ cao cấp như vậy. Ngươi muốn cả gia tộc bị diệt thì cứ thử làm xem – Lạc Mạch Hiên tức giận nhìn ngũ trưởng lão, đúng là già không biết suy nghĩ gì.
– Vâng –ngũ trưởng lão sau khi suy nghĩ vội vàng lau mồ hôi toát ra sau gáy. Nếu có sư phụ khủng bố ông động vào nàng chẳng khác nào đưa đầu cho người ta chặt xuống.- Vậy chúng ta cần làm ..
– Tích cực lấy lòng hai tỷ đệ nàng, dù sao đó cũng là cháu gái cùng cháu trai ta. Chắc chúng không phản đối đâu, chúng ta cũng cần ra mặt nhờ nàng thay gia tộc tham gia luận võ sắp tới. Đặc biệt chú ý bảo vệ hai đứa, đứa con trai của ta là kẻ có thù tất báo, Lạc Thủy bị thương chúng ngoài mặt nghe lời ta không gây khó dễ nhưng sau lưng sẽ làm một số chuyện ngoài ý muốn.
– Vậy để chúng ta đi sắp xếp, ngài nghỉ ngơi đi- Hai trưởng lão rội vàng cúi chào ra về, để lại một mình Lạc Mạch Hiên trong phòng với suy nghĩ về vũ kỹ, công pháp cao giai
Trong khi đó bên tiểu viện của Lạc Hoàng Hư, cả 3 người gia định Lạc Hoàng Hư đang bàn mưu tính kế.
– Cha, con không cam lòng. Con muốn giết con tiện nhân kia – Lạc Thủy nằm trên giường. Thương thế đã được chữa trị khá tốt, khuôn mặt đã được bang lại kỹ càng chỉ lộ ra đôi mắt oán độc, đầy răn rết. Hôm nay khi nghe y sư nói khuôn mặt của nàng cần phải có Hồi sinh đan ngũ cấp mới có thể trở lại như cũ, nàng đã gào thét, làm loạn 1 trận. Hồi sinh đan ngũ cấp, nói như vậy từ nay nàng phải chịu cảnh dung mạo bị hủy. Luyện đan sư là khá hiếm thấy, mà luyện đan sư ngũ cấp tựa như kim mò đáy bể, mà muốn mời được họ, mua được đan dược của họ giá cả trên trời. Gia tộc của nàng tốn công lắm mới mời được luyện đan sư cấp 1 đén là khách khanh, mà còn luyện đan có giới hạn.
– Nay gia gia cũng lén gọi ta ra lệnh không được có ý đồ gì với hai tỷ đệ phế vật kia. Mà con cũng biết nàng có thể đánh bị thương đại trưởng lão, con nghĩ chúng ta có thể làm được gì nàng.
– Con không biết, cha phải giết nàng báo thù cho con. Không con không muốn sống nữa. Gia gia với cha không còn thương con nưa rồi – Lạc Thủy giận dỗi khóc lóc
– Con gái ngoan, đừng khóc, làm sao mà cha lại không thương con. Để cha nghĩ biện pháp. – Lạc Hoàng Hư vội vàng đến an ủi Lạc Thủy. Đứa con gái út này là bảo bối trên tay ông, bị thương như thế này ông cũng đau lòng , cũng tức giận lắm chứ.
– Lão gia, hay là gọi đại nữ nhi chúng ta trở về. Có nàng thì con tiện nhân kia cũng phải chết. – Liễu Thúy Nga đau lòng nhìn con gái vội nói. Có đại nữ nhi của nàng về thì kiểu gì con phế vật kia cũng phải chết.
– …..
– Cha , cha gọi tỷ tỷ về trả thù cho con ..cha – Lạc Thủy thấy có cơ hội vội vàng đòi hỏi
– Uhm, để cha đi viết thư nói rõ cho tỷ tỷ con, để tỷ con trở về. – Lạc Hoàng Hư vội vàng vỗ về con gái.
Được cha đồng ý, Lạc Thủy cười khẩy, nghĩ tới cảnh được tự tay hủy dung Lạc Kiều Ninh là lòng nàng lại cảm thấy vui sướng. Đưa tay sờ lên khuôn mặt băng bó, sự căm hận đối với Lạc Kiều Ninh cứ dâng trào cuồn cuộn trong lòng.
Lạc Kiều Ninh cùng Lạc ÂN đang tu luyện trong tiểu viện thì dưới thần thức của mình, nàng phát hiện có người đang ở trước cửa viện đi qua đi lại chần chừ muốn tiến vào.
– Ai ngoài đó?