Bá Tước

Chương 23


Đọc truyện Bá Tước – Chương 23

“Tôi không biết!” Tuy đầu óc vẫn còn mơ màng nhưng Tô Lị vẫn thành thật trả lời.

“Vậy vì sao em có thể thấy được ấn ký trên mu bàn tay của Lilith? Hiện tại tôi nghĩ em nên nói đầu đuôi sự việc cho tôi biết.”

Chẳng lẽ hắn muốn cô nói cho hắn biết, chính vì cái ấn ký kia mà cô mới bị xuyên qua đến đây sao? Nói cho hắn biết, cô đến tìm bức họa này là để quay trở về thế giới của cô sao?

Cô không biết. Bởi vì chuyện này không hề thực tế chút nào.

Sắc mặt Tô Lị có chút tái nhợt, qua thời gian thật lâu sau mới từ từ ngẩng đầu lên: “Được, tôi sẽ nói tất cả cho ngài biết.”

Cô cũng không biết mình làm vậy là đúng hay sai, nhưng trong nội tâm luôn có một thanh âm nhắc nhở cô rằng, cô có thể nói hết tất cả mọi chuyện cho người trước mặt này biết – bởi vì hắn chính là Shere.

Cuối cùng, Tô Lị không hề giấu giếm chuyện cô đến từ tương lai mà nói hết tất cả cho Shere biết. Mới đầu cô còn lo lắng Shere sẽ cảm thấy điều này vô lý mà không tin mình, nhưng lại kinh ngạc rằng sau khi nghe xong, Shere không hề biểu lộ ra chút biểu cảm ngoài ý muốn nào.

Một cô gái đến từ thế giới tương lai – Shere nghĩ đến đây thì lại khẽ cười, huyết tộc bọn họ đều sống từ thế kỷ mười hai đến thế kỷ mười chín, một nhân loại từ thế kỷ hai mươi mốt đến thế kỷ mười chín thì có cái gì là ngoài ý muốn đâu.

“Shere, chiếc nhẫn trong tay của ngài tựa hồ chính là điểm mấu chốt có thể tháo gỡ được bí ẩn của bức tranh này, cho nên tôi rất cần sự hỗ trợ của ngài.”

“Em muốn tôi giúp em lấy sáu chiếc nhẫn còn lại?”

“Đúng vậy.”

Huyết Tộc có tất cả mười ba tộc, trong đó có bảy tộc thuộc Mật đảng. Mà nhẫn đeo trên tay Shere chính là tượng trưng cho thân vương của Mật đảng.

Bảy chiếc nhẫn, ấn ký mang hình dáng số bảy trên tay Lilith, điều này chứng tỏ tồn tại một mối quan hệ mật thiết nào đó. Có vẻ như ấn ký trên mu bàn tay của Lilith chính là mấu chốt cuối cùng để Tô Lị cô có thể trở về thế giới của mình, vì vậy việc làm đầu tiên của cô chính là thu thập được sáu chiếc nhẫn để bỏ vào ấn ký.


Hơn nữa, theo như lời nói của Cleves, thì thời điểm Lilith biến mất chỉ để lại mỗi bức họa này. Có lẽ nếu giải mã được bí ẩn của bức họa này thì sẽ có thể tìm được nguyên nhân mà Lilith lại biến mất.

Đến khi đó, cô có thể quay trở về thế giới của mình, mà hắn cũng có thể tìm thấy Lilith – người mà hắn yêu, vì vậy đây chính là một cuộc giao dịch vô cùng tốt.

“Ta có thể giúp em lấy sáu chiếc nhẫn còn lại. Nhưng trong khoảng thời gian này, em phải ở cùng một chỗ với ta, hiểu chưa?” Đây không phải là lời đề nghị, mà chính là mệnh lệnh!

Trời sinh Shere mang theo bản chất quý tộc, ở trong thế giới của hắn, hắn không cần thiết phải hỏi ý kiến của người khác, cũng không cần thiết phải nhận được sự đồng ý của bất luận kẻ nào. Chỉ cần hắn ra lệnh thì không ai được phép cự tuyệt.

Nếu muốn phá vỡ được bí ẩn của bức họa này, thì nhất định phải lấy được nhẫn của sáu vị thân vương còn lại. Hơn nữa, những vị thân vương này đều là những ma cà rồng cầm quyền có thân phận cao quý, Tô Lị căn bản không biết người nào là thân vương của Mật Đảng.

Cho dù Tô Lị có biết những người này là ai, đột nhiên chạy tới muốn nhẫn của bọn họ, thì chắc chắn là ngay cả nhẫn cô còn chưa được nhìn thấy thì đã bị bọn họ hút máu mà chết rồi.

Cho nên, cô rất cần sự giúp đỡ của Shere, nếu như cô ở bên cạnh Shere, thì có lẽ trong lúc người này cao hứng sẽ bảo vệ cô. Tô Lị cân nhắc lợi ích một lát rồi mới gật đầu đáp ứng.

“Được, thành giao!”

***

Một bộ lễ phục bằng ren màu đen xuất hiện trước mặt Tô Lị, cô đưa tay vuốt nhẹ lên bộ lễ phục, mang vẻ nghi hoặc ngước nhìn Shere.

Trên ngươi hắn mặc một bộ âu phục quý tộc màu đen, đầu đội một chiếc mũ dạ, trong tay cầm một cây quyền trượng. Không thể phủ nhận rằng khí chất quý tộc trời sinh của Shere ngày hôm nay lại càng tăng thêm mười phần soái khí.

“Ngài muốn đi ra ngoài sao?”


“Em cũng sẽ đi cùng ta.”

Shere ngồi xuống cái ghế bên cạnh, hai chân thon dài vắt chéo lên nhau, tay trái lấy ra một cái đồng hồ bỏ túi, nhàn nhã nói: “Cho em hai phút. Nếu qua hai phút em chưa thay xong quần áo thì ta đến thay giúp em.”

Tô Lị chán nản, từ khi nào thì Shere lại trở nên vô lại như vậy? Hay là từ trước đến giờ cô vẫn luôn không biết gì về hắn?

“Hai phút làm sao mà đủ? Ngài có biết quần áo Anh quốc các ngài mặc lên người rườm rà lắm hay không? Tôi…”

“Thời gian đã trôi qua hai mươi giây.” Shere liếc mắt nhìn đồng hồ trong tay hắn, nhanh chóng cắt đứt những lời nói vô nghĩa của Tô Lị.

Tô Lị tức giận trừng mắt nhìn bộ dáng tươi cười cùng nhàn nhã của Shere, sau đó quay vào bên trong phòng lấy một tốc độ nhanh nhất xưa nay chưa từng có thay xong bộ đầm ren.

Bộ váy lễ phục từ ngực dài đến tận gót chân, bên ngoài còn được phối hợp với áo khoác nhỏ, tuy có vẻ bảo thủ nhưng không mất đi sự gợi cảm, kích cỡ của bộ váy vô cùng phù hợp với dáng người của Tô Lị.

Thấy Tô Lị bước ra với bộ đầm ren màu đen, Shere khẽ cười, đứng lên nói: “Bộ váy này quả thực rất thích hợp với em.”

Một mái tóc dài gợn sóng tùy ý thả rối tung trên vai, khuôn mặt nhỏ nhắn không trang điểm, tuy không tính là tinh xảo, nhưng không bị bôi bôi trét trét phấn lên mặt nên đem đến cho người khác cảm giác vô cùng tự nhiên, làn da trắng nõn không hề có chút khuyết điểm nào.

“Lại đây.” Shere hướng về phía cô ngoắc tay lại.

Tô Lị nhấc làn váy lên, đi tới chỗ Shere bằng đôi chân trần.

Shere kéo Tô Lị để cô ngồi xuống trước bàn trang điểm, cầm lấy lược giúp cô chải lại mái tóc dài đen nhánh.


Động tác này của Shere làm cho Tô Lị có chút kinh ngạc, cô ngẩng đầu nhìn hình ảnh phản chiếu của hắn trong gương, quả nhiên động tác vô cùng ôn nhu cùng cẩn thận.

Shere nhẹ nhàng quấn tóc của Tô Lị lên, sau đó dùng một món đồ trang sức gắn lông chim cố định tóc lại, động tác cũng khá thuần thục.

“Trước kia, ta cũng từng giúp Lilith… quấn tóc.”

Trong lúc Tô Lị đang cảm thán trong lòng rằng tay nghề của hắn quá mức thành thạo, thì Shere giống như biết được thuật đọc tâm nên lên tiếng giải thích với cô.

Tô Lị trầm mặc một hồi, sau đó cười gật đầu: “Được rồi, nhìn rất đẹp mắt.”

Sau đó Shere đột nhiên lấy ra một mảnh vải màu đen và trắng, quấn quanh cổ của Shere, rồi còn thắt một cái nơ bướm xinh đẹp.

“Em phải bảo vệ cổ của mình cho thật tốt. Cũng đã đến giờ chúng ta phải đi.”

Tô Lị nhìn cái nơ bướm trên cổ mình, cái này có thể bảo vệ cổ cho cô sao? Nhưng không phải ở trước mặt người này, cổ của mình đã khó có thể bảo vệ sao?

“Đại nhân có cần tôi đi theo không?” Ryan Lane đột nhiên tiến vào, gõ gõ cửa hỏi.

“Không cần, ngươi cứ ở đây. Tiệc tối ngày hôm nay không thích hợp cho ngươi xuất hiện.”

“Vâng.” Ryan Lane gật đầu, sau đó quay người đi ra ngoài.

Tô Lị đứng dậy, khoác tay lên cánh tay của Shere, khẽ hỏi: “Chúng ta đi chỗ nào vậy?”

“Lâu đài của Cleves.”

Điều này lại càng làm cho Tô Lị khó hiểu, vì sao Ryan Lane lại không thích hợp xuất hiện ở lâu đài của Cleves.”


Hai người đi xuống dưới lầu, thì đột nhiên Alar xuất hiện: “Anh, từ giờ trở đi anh muốn cô gái này ở cùng với chúng ta sao? Em không đồng ý!”

“Alar, nghe đây, đây là chuyện ta đã quyết định, em không thể phản đối được.”

“Nhưng em không thích cô ta.”

“Alar, chỉ cần em ngoan ngoãn một chút, ta có thể đáp ứng thực hiện một điều kiện của em ngay bây giờ.”

Alar vui mừng nói: “Vậy được, em sẽ đồng ý để cô gái này ở lại đây, vậy anh có thể cho em đi cùng anh đến bữa tiệc tối hôm nay không?”

“Đương nhiên có thể.” Thấy vẻ mặt vô cùng hưng phấn của Alar, Shere dừng một chút lại nói thêm một câu: “Hôm nay ta sẽ đến tham gia buổi dạ tiệc của phu nhân Kerry.”

Khi nghe được câu nói tiếp theo của Shere, vẻ mặt hưng phấn của Alar nhanh chóng biến mất, thay vào đó là một vẻ mặt vô cùng chán ghét: “Em ghét lão thái bà Kerry kia.”

Shere khẽ cười, cố ý hỏi: “Em còn muốn đi cùng không?”

“Em không đi nữa! Em chờ anh trở về!”

Shere cười cười, đứng dậy, một lần nữa lấy cánh tay Tô Lị khoác vào tay của mình, sau đó đi ra ngoài.

“Vừa rồi có phải ngài cố tình lừa gạt Alar không?” Trong xe ngựa, Tô Lị ngẩng đầu hỏi Shere đang ngồi phía đối diện.

Shere nghe vậy chỉ khẽ cười: “Đương nhiên là không phải. Chuyến đi lần này của chúng ta chính là để lấy nhẫn. Chiếc nhẫn của Josie thì sẽ dễ dàng lấy được, nhưng vấn đề nằm ở Cleves.”

“Vì sao? Không phải các ngài là bằng hữu của nhau sao?”

“Chúng ta là bằng hữu với nhau. Nhưng vấn đề không phải ở Cleves, mà là nằm trên phu nhân Kerry – mẹ của Cleves.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.