Anh Là Tên Gay Biến Thái

Chương hap 17: Trong từ điển sống của Nguyễn Hoàng Huy này không có hai từ 'lừa dối'


Bạn đang đọc Anh Là Tên Gay Biến Thái: Chương hap 17: Trong từ điển sống của Nguyễn Hoàng Huy này không có hai từ ‘lừa dối’

Đêm qua cứ ngỡ như một giấc mộng đẹp, được ôm lấy cô, nhận được sự đồng ý từ cô, Hoàng Huy cứ như được trải qua toàn vẹn tất cả sự hạnh phúc nhất của cuộc đời mình.
Nhưng rồi, ông trời đang trêu chọc anh sao ?! Tại sao lại để anh thấy những cảnh này…
Trong căn nhà, chỉ có anh và cô. Hai người đàn ông cùng với nhau,thế ấy tại sao lại có cái gói dơ bẩn ấy cùng với mấy giọt máu đỏ trên ga giường kia. Anh đang cần một lời giải thích !
– Cái quái quỷ gì đang xảy ra đây chứ !!!
– Là em ….
Là em Hai từ phát ra từ một giọng nói ngọt ngào nhưng không còn hơi sức can đảm, là cô!
Nghe thấy giọng cô, anh liền quay lại. Đối diện với anh, là ai đây ?!?
– Minh Triết !
– Không. Em là Khánh Tâm, chị em sinh đôi với Minh Triết.




Rối ! Thật sự là rất rối! Ai đó tát vào mặt anh cho anh tỉnh lại đi! Anh không hiểu, càng nghe cô nói anh lại càng không thể hiểu được. Tại sao ?! Người đứng trước mặt anh là một cô gái cơ mà, trong khi khuôn mặt ấy lại là của Vương Minh Triết…
– Minh … Triết… nói với anh đii… Nói rằng đây chỉ là một trò đùa thôi ! // Anh mơ hồ mà lay đấy vai cô…. Anh cần lời giải thích cơ mà…
– Em xin lỗi…
– Không! Không ! Người con trai sống cùng tôi 2 tháng qua là Vương Minh Triết… là Minh Triết… LÀ EM ĐÓ !!!
Không kiềm chế được, anh đẩy cô xuống giường rất mạnh! Cô đau, do vết thương ở lưng vẫn chưa lành, nhưng anh không quan tâm, hoàn cảnh và sự thật đang chi phối cảm xúc của anh lúc này!!!
– Em… em không phải là Minh Triết… Em xin lỗi…
– Không ! // Anh sà đến bên cô, ôm lấy cô, hôn lên đôi vai trắng nõn của cô! Mùi hương này, anh không sai đâu! Là Minh Triết cơ mà // Là em mà, là Minh Triết mà, em đừng gạt anh như vậy…
– Em… emm … Á Á Á !!!
Bất thình lình, chỉ do mân mê nụ hôn trên vai quá mức, anh bắt đầu không chịu được mà tuột đi chiếc váy trên người cô,cuối cùng lộ ra chiếc áo ngực màu trắng cùng hai bầu ngực căng đầy!!!
Hmmm…. Anh tin rồi !!!
– Đây … !!!
Anh chăm chú nhìn lấy cô, nhìn lấy cơ thể cô, cơ thể mà đối với anh là hoàn toàn không hứng thú.

Cái gì đây ? Áo ngực, rồi đến ngực sao ? Anh đang mơ sao !? Minh Triết mà anh đã rung động không mang trên mình những thứ như vậy! Đây…. không phải là Minh Triết!
– Cô không phải Minh Triết! Nói đii, có phải Minh Triết bảo cô đến đây để giỡn với tôi thôi đúng không, có phải là Minh Triết biết hôm nay là sinh nhật của tôi nên mới giỡn như vậy không ? Nói đii!!! Cậu ấy đang trốn ở đâu !!!?
Anh chửi! Rồi cô bật khóc! Làm sao để anh tin rằng con người đã bên anh 2 tháng qua chính là cô! Làm sao để anh có thể tha lỗi cho sự giả dối này đây. Cô đã phá vỡ đi tình yêu của anh rồi !
– Hoàng Huy! Tin em, em chính giả là Minh Triết suốt 2tháng qua để ở bên anh. Trong khoảng thời gian ấy, em trai của em là Minh Triết thật, vẫn đang ở bên Mỹ…
Cô kéo chiếc váy lên, sau đó lại chạy đến bên anh, nắm chặt lấy đôi bàn tay của anh, cô mong được sự tha thứ từ anh lúc này!
– 2 tháng qua … người luôn bên tôi là cô à ?
– Đúng vậy!
– Người đã chịu nhát dao cho tôi, cũng là cô à ?
– Đúng, là em, thế nên, xin anh đừng…
Anh nhếch môi, chau mày, và lấy tay đẩy cô ra xa..

– Bên tôi, hy sinh cho tôi… nhưng nếu người đó không phải là Minh Triết thì xem như vô nghĩa, tôi chả cần!
Những lời cay đắng nhất, cô đều nghe hết từ anh! Cô chỉ còn biết đừng đó,siết chặt hai bàn tay lại, xắn rứt vô cùng.
– Vậy? Lời tỏ tình đêm qua… // Cô ngập ngừng, hỏi lấy anh. Có một sự thật rằng, đối với cô, lời tỏ tình đêm qua cùng bao nhiêu thứ anh dành cho cô, bấy nhiêu thôi cũng làm cô rung động…
– Xin lỗi, lời tỏ tình ấy, không bao giờ dành cho cô! Và, cho tôi xin…. CÚT NGAY RA KHỎI NHÀ TÔI !!!
Cầm lấy lọ hoa kế bên, anh đập mạnh xuống sàn, những mảnh vỡ va chạm và nảy ngược lại cứa vào chân cô. Chảy máu đó ! Nhưng anh không quan tâm !!!
– Em … em…
– CÚT. ĐỪNG ĐỂ TÔI GẶP LẠI CÔ THÊM MỘT LẦN NÀO NỮA!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.