Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 10


Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 10

Thế là mẹ tôi cũng đi rồi căn nhà giờ đây chỉ còn tôi và hắn . Không hiểu sao
hôm nay tôi không thấy bực mình ,ko thấy khó chịu và cô đơn nữa . Mà chắc tại tôi nghĩ nghiều quá thôi chứ 2 thằng con trai ở chung một ngày cũng là chuyện bình thường thôi mà có gì đâu . Tôi phải bình tĩnh nếu không thì chết chắc . Bang suy nghĩ lung tung thì chuông điện thoại reo lên “ Ai vậy nhỉ “ . Tôi nhướn mày suy nghĩ …..
_ Đi lại bắt máy đi đứng đó ma suy nghĩ hoài . Hắn vừa nói cái mặt vừa nhăn nhó trông thật đáng…… yêu .
_ Từ từ làm gì ghê dạ trời …. A lô Kha nghe ….bên kia đầu dây là giọng tía lia của con Uyên … Ủa sao Kha không đi học dạ , Uyên có mua cho Kha cái bánh nè , xin lỗi nha tại Uyên mà Kha bị trật chân .
_ Không có gì đâu Uyên , Kha không sao đâu đang ở nhà mà .
_ Uhm vậy Kha cố gắng nghỉ ngơi nha , chừng nào cái chân khỏe rồi đi học . Uyên chép bài dùm cho hén . Thôi Uyên vào trường nha bb Kha nha .

_ Uhm bye Uyên . Vậy là nhỏ Uyên không biết tôi bị một thằng nhóc làm cho té hi hi nên mới phải ở nhà lần này thì tha hồ bắt nặt nó .
_ Quan tâm quá há mới nghỉ học có một buổi mà có người gọi điện thoại rồi . Hắn nói với giọng thật mỉa mai .
_ Ủa chuyện của tôi sao bạn quan tâm thế , liên quan gì đến bạn nè ..
Tôi vừa nói vừa bước tới , còn hắn thì chỉ biết ậm ừ trong miệng . Vì tôi cứ liên tục bước tới nên bắt buộc hắn phải bước lui . Càng ngày tôi càng ép hắn vào tường , tôi đang hí hửng với thành quả của mình thì bất ngờ hắn dang hai tay ôm lấy phần eo của tôi . Cả người tôi và hắn ép sát vào nhau , tôi càng vùng vẫy hắn càng ghì chặt hơn . Chặt đến nỗi tôi nghe cả nhịp đập của trái tim của tôi và hắn đang hòa quyện vào nhau . Gương mặt hắn áp sát vào gò má tôi thật ấm áp và nồng nàn .
_ Tại vì tui không muốn ai tốt với Kha hơn tui … trời sao hắn lại nói như thế , hắn làm tôi xúc động thật . Tôi muốn ngả vào lòng của hắn quá chắc là ấm áp lắm đây ..
_ Ha ha , sao mặt Kha đần ra thế đừng nói là tưởng thật nha ,,, Giọng cười của hắn làm tôi mất hứng ghê không ngờ nãy giò hắn chọc tôi thôi , trời saao mà tôi ngốc thế không biết . Đẩy mạnh hắn ra , tôi không nói tiếng nào lặng lẽ tôi quay về phòng của mình .

_ Này không ăn gì mà cứ thế đi ngủ hả tên nhóc kia . Hắn gọi với theo , nhưng tôi vờ như không nghe , tôi bỏ măc hắn đi về phòng cua mình . Hắn chạy theo nắm lấy tay tôi giật mạnh không cho tôi về phòng .
_ Đứng yên đây tui đi mua đồ cho ăn , nghe chưa . Tôi không nói gì cả , thôi kệ cũng phải ăn thôi sáng giờ tôi đã ăn cái gì ra hồn đâu nên chắc cũng không thể ngủ được .
Ăn xong tôi vào phòng ngủ , còn hắn thì ở bên ngoài dọn dẹp những thứ mà nãy giờ tôi ăn . Không hiểu sao hắn hiền thế , chiu dọn dẹp cho tôi . Nằm rất lâu tôi vẫn chưa ngủ được ,trong người thì cứ nóng bừng bừng thật khó chịu . Cố ép mình vào giấc ngủ và tôi chập chờn mơ thấy : tôi đang chạy theo một người đàn ông , nhưng ông ta đi rất nhanh và dường như muốn bỏ tôi lại sau lưng . Tôi chạy theo trong vô vọng và đau đớn khi thấy ông ta bước lên chiếc xe hơi cùng với một người phụ nữ và một bé gái . Không ông ta chỉ có một người vợ thôi và đó là mẹ tôi nhưng sao bây giờ lại có thêm mot người nữa .
_ Ba! Ba ! Ba đừng bỏ mẹ và con mà , ba ơi về đi ba ơi …. Ba…. Tôi hét lên và giật mình choàng tỉnh , bên cạnh tôi không ai khác mà chính là hắn .
_ Sao vậy mơ thấy gì hả? Gặp ai thế tui nghe Kha hét lên ghê lắm !! Trời Kha sốt rồi nè, nằm đây đi tui đi mua thuốc . Nhìn thấy hắn lo lắng cho tôi trông thật đáng yêu , nhưng trong lòng tôi giờ đây rối bời . Sao hình ảnh ngày xưa lại quay về khi mà tôi đã muốn quên tất cả . Tại sao ông trời lại bất công với tôi thế .
_ Thôi không cần tui đi tắm là hết sốt thôi . Tôi nói lớn nhưng mà hắn đã đi từ lâu rồi , mặc kệ không quan tâm nữa tôi đi tắm thôi .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.