Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Chương 18


Bạn đang đọc Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm: Chương 18


“Đi theo anh”_Tiron nhẹ giọng nói rồi chìa tay ra cho Zami bắt,cứ nghĩ là cô sẽ mặc kệ nhưng cô lại ngoan ngoãn đặt tay mình lên tay anh.Cười thầm trong lòng chứng tỏ bước đầu kế hoạch tiến hành rất thánh công cái nắm tự nguyên này chẳng phải đã chứng mình anh có khả năng làm lòng cô có chít xao động hay sao?
Dù là một phần nhỏ nhoi không đánh kể nhưng cũng đủ để anh vui sướng trong lòng suốt đến khi dừng chân tại trước cửa phòng tập,Bàn tay cô nhỏ nhắn mịn màng quả thực được nắm tay cô thế này đi cả ngày anh cũng chẳng biết chán…còn ngược lại với anh cô cảm thấy cái bàn tay kia chẳng có chút cảm giác nào cả
“Sao Long thằng Long lâu đến thế nhỉ”_Chàng trai ăn mặc vô cùng chất ngồi vắt vẻo trên ghế nhìn đồng hồ giọng có chút bực mình
“Chắc nó đang bận bên người đẹp nào đó”_Chàng trai khác ngồi gảy gảy dây đàn mái tóc bồng bềnh với chiếc áo sơ mi đen trông vô cùng lãng tử giọng có phần châm chọc
“Mấy cậu đang nói xấu tôi sao”_Từ đâu Tiron xuất hiện với áo phông đen quần ngố nhiều túi vô cùng ngầu nở nụ cười ban nãy mà Zami đúng lúc đó tình cở đảo mắt qua nhìn anh,tim cô lại nhói lên một cảm giác quen thuộc vô cùng đua đớn
“A…cậu đên rồi,mọi người đang…”_Chàng trai lãng tử cầm cây ghi-ta vui vẻ ngẩng đầu lên khi bắt gặp ngoài Tiron còn có một người con gái khác thì anh hơi sững lại vì…cô ấy đẹp quá mà
Ngược lại với chàng trai kia chàng trai còn lại trong phòng vừa rồi còn tức giận khi Tiron lề mề lại rất thản nhiên dở giọng giễu cợt:”Ái chà chà…lại dẫn theo em nào đến đây” vừa nói vừa tiến lại nhìn từ trên xuống dưới từ dưới lên trên Zami
“Cô ấy sẽ gia nhập nhóm chúng ta,mọi người thấy thế nào”_Tiron
“Sao trong đợt kiểm duyệt lần trước hình như tôi chưa gặp cô gái này,chẳng có chút ấn tượng gì cả”_Chàng trai vuốt cằm chăm chú nhìn Zami
“Cô ấy không cần duyệt,tôi chọn vào”_Tiron
“Không duyệt là thế nào…cậu đừng có vì cái tật mê gái mà làm hỏng danh dự của nhóm vậy chứ”_Chàng trai này không có ý sụp đổ trước ve đjep của cô mà lớn giọng quát Tiron
“Tôi sẽ thử ngay bây giờ thế nào”_Zami cười bỡn cợt
Nhìn cô gái trước mặt anh cười tươi:”Không thành vấn đề” rồi quay mặt sang nhìn Tiron:”Cậu kiếm đâu ra cô gái vừa xinh đẹp vừa cá tính vô cùng tự tin này thế,lần này cậu bắt được vàng rồi đấy”
“Vớ vấn”_Tiron mặt có phần đỏ xua xua tay
Cảm thấy không khí vô cùng ám muội lại bất lợi ình anh đánh mắt sang phía chàng trai lãng tử gảy gảy cây đàn ghi-ta hỏi mà mắt cứ đảo mọi ngóc ngách:”Nhi đâu Minh”
Chàng trai cầm cây ghi-ta tên là Trương Kỳ Minh lúc này mới tỉnh ra cười nhẹ đáp:”Đi lấy nước rồi,đợi mãi chẳng thấy cậu đến”
Một giọng nói ngọt ngào tựa thiên thần từ đâu bay đến tai mọi người,tầm mắt cũng theo đó mà hướng ra nơi phát ra giọng nói:”Nước đây mọi người”

Cô gái xinh xắn với mái tóc ngắn ngang vai điểm thêm chút tim tím,cái váy hồng đính hạt cườm vô cùng duyên dáng bất giác Zami ngạc nhiên thốt lên:”Nayki”
“Choang” Cô bé sau khi nghe giọng nói vừa gọi tên mình cũng giật mình bởi trong phòng tập toàn mấy cháng trai quen thuộc lại xuất hiện bóng dáng cô gái kia.Người Nayki run lẩy bẩy
Long giật mình cùng chàng trai tên Hải Phong chạy lại hỏi han,có mỗi Kỳ Minh vẫn trầm tư đánh đàn nhưng ánh mắt của anh luôn dõi theo bóng dáng người con gái kia từ lúc cô mới đi vào phòng tập
“Em có sao không thế,chả cẩn thận gì cả”_Tiron nhíu mày lo lắng hỏi
“Để anh đi lấy bông băng”_Hải Phong nhìn vệt máu trên tay Nayki rồi nhìn mấy cốc nước cam đã tan tành trên khay nằm lịm dưới đất
“Em không sao chỉ là có chút giật mình”_Nayki cười trấn an mọi người mà mắt có phần đảo sang bóng dáng người con gái kia
Zami nhìn hành động của Nayki mà hơi nhíu mày nghi hoặc,có chút giật mình sao?Hành động như thế rõ ràng theo con mắt tinh đời của cô có thể thấy ánh mắt Nayki nhìn mình là không hề giật mình mà có phần ngạc nhiên xen lẫn…tức giận và con không muốn thấy cô ở nơi đây nữa.Lại cái cảm giác đó…rốt cuộc cô gái này là như thế nào đây.Sao lúc nào gặp Nayki trẻ con đẹp tựa thiên thần mà cô lại cảm thấy có một mối nguy hiểm rình rập
“Zami Zami,em sao vậy”_Tiron lo lắng nắm vai Zami lắc mạnh
“À,tôi không sao”_Zami
Đưa Zami ngồi xuống ghế anh cũng ngồi bên cạnh giọng có phần bất an:”Nói thật với anh biết đi,hôm nay em sao vậy lúc nào cũng thừ người ra,em mệt đúng không để anh đưa em về nhé”
“Tôi đã nói với anh một lần rồi,trên trời rất nhiều sao nhưng tôi thì không có sao nào cả”_Zami
Hải Phong vừa bôi thuốc vào tay Nayki vừa cười khanh khách:”Lần đầu tiên tôi thấy một cô gái dám cả gan trêu tức Tiron nhà ta đấy”
“Anh tập trung bôi thuốc cho em đi,suốt từ lúc nãy toàn bôi ra ngoài là thế nào”_Nayki chu chu cái miệng nhỏ nhắn trách móc Hải Phong
Chàng trai có vẻ thích Nayki cứ mỗi lần cô bé lên tiếng là cậu lại im bặt,nhưng dường như người cô bé thích lại là Tiron cái ánh mắt đó…vừa có gì đó khát khao lại nồng nàn tình yêu…còn mang một vẻ quen thuộc…Không nghĩa nữa không nghĩa nữa thứ gì liên quan đến Nayki cũng đều rắc rối khó hiểu hết cả,dẹp các ý nghĩ ra khỏi đầu cô hỏi Tiron:”Đầy đủ mọi người chưa”
“Nhóm có thế này thôi,đủ rồi,mà em hỏi làm gì”_Tiron
“Bắt đầu màn duyệt được rồi đấy”_Zami nói rồi đứng lên đi về phía sân khấu
“Chị Zami đến đây là để gia nhập nhóm sao”_Nayki hỏi mọi người trong đáy mắt ánh lên vẻ không hài lòng nhưng miệng lại cười có vẻ rất vui
“Đúng vậy”_Tiron mỉm cười nhìn cô gái cá tính đứng trên sân khấu,khoan đã…chợt tỉnh ra vừa rồi Nayki gọi chị Zami sao?:”Này này Nhi,em gọi chị Zami”

Từ khi nào cô bé đã lon ton đứng cạnh bắt lấy bàn tay của Zami nói lớn:”Em mới quen chị Zami trong chiều hôm nay,chị ấy đã giúp em tóm tên cướp móc túi” rồi lại đảo mắt sang nhìn Zami nở nụ cười rạng rỡ:”Một lần nữa cảm ơn chị”
Cười nhẹ:”Không có gì,lần sau nhớ cẩn thận”
Dường như lời nói vừa rồi của Nayki làm hai trái tim của hai người con trai bỗng đập mạnh.Cô ấy…bắt cướp ư?
“Thôi chị thi tốt nhé,em tin chắc chắn chị sẽ thành công”_Nayki cười nhẹ giơ một nắm đấm lên giật giật cổ vũ
“Cảm ơn em”_Zami xoa xoa đầu cô bé
Sau khi mọi người đã yên vị ngồi lắng nghe,Kỳ Minh cùng Hải Phong cũng ngồi vào bộ dụng cụ đàn ghi-ta với trống của mình…
“Em muốn hát bài gì”_Kỳ Minh nhẹ giọng nói
Zami định trả lời thì giọng nam nhân vô duyên vô cớ vang lên đầy phấn khishc:”In the end đi,tôi muốn nghe cô ấy hát bài này”
“Không được đâu,bài này không dễ mà”_Kỳ Minh mặt có vẻ lo lắng nhìn Tiron
“Cậu đang lo lắng cho cô ấy sao”_Tiron mặt mày xầm xì tức giận
“Tôi chỉ nói những điều đúng thôi mà”_Kỳ Minh cũng giận dữ không kém
“Thôi thôi,hai ông đừng làm mất thời gian nữa quyền quyết định ở Zami mà hai ông cứ xồn xồn lên như…”_Hải Phong chưa nói xong đã bị hai âm lượng lớn đổ vào tai:”Như cái gì”
Không để ý đến hai thằng bạn Hải Phong quay sang hướng lên Zami giọng vui vẻ:”Zami em muốn hát bài gì”
“In the end”_Zami
Mọi người có chút sửng sốt ngược lại vẻ mặt Tiron rất hưng phấn vì anh biết cô hát bài này còn đỉnh hơn cả anh.Chỉ là muốn lần đầu gặp mặt đã gây ấn tượng tốt với mọi người nên anh đề nghị không ngờ lại có người phản đối khiến anh bực mình vô cùng,nhưng giờ cô đã theo ý anh chọn In the end rồi thì trong lòng cũng thấy thỏa mãn
“Không cần để ý Tiron đâu,em có chắc là mình muốn hát bài này không”_Hải Phong quan tâm hỏi vì trước tới giờ các cô gái chàng trai đến dự thi chẳng bao giờ chọn bài này vì đối với họ hát bài cần lấy rất nhiều hơi vô cùng khó
“Không sao đâu”_Zami

“Tôi sẽ lên hát đệm cho em”_Kỳ Minh buông cây đàn lên sân khấu cùng Zami
Tiron thấy vậy vội vội vàng vàng chạy lên:”Cậu phải ở dưới đánh ghi-ta đệm là đệm thế nào”
“Bài này không hát đệm làm sao em ấy hát được chứ”_Ký Minh gân cổ lên cãi
“Cô ấy tự hát được không cần đệm hát”_Tiron cũng không thua kém
“Cô ấy là con gái lấy đâu ra hơi mà không cần đệm”_Kỳ Minh bực mình quát to
“THÔI,hai người về đi tôi không cần”_Một giọng nói đầy tức giận hét to làm hai cái màng nhĩ của hai anh chàng đau điếng
2 anh trở về chỗ ngồi của mình,Tiron cùng Nayki cũng lôi dụng cụ ra
1…2…3
Nhạc nổi lên…
It starts with one…
One thing,
I dont know why,
It doesnt even matter how hard you try,
Keep that in mind,
I designed this rhyme,
To explain in due time,
All I know,
Time is a valuable thing,
Watch it fly by as the pendulum swings,
Watch it count down till the end of the day,
The clock ticks life away,

Its so unreal,
You didnt look out below,
Watch the time go right out the window,
Trying to hold on,
Didnt even know, I wasted it all,
Just to watch you go,
I kept everything inside,
And even know I tried,
It all fell apart,
What it meant to be,
Will eventually be,
A memory of a time, when ,
I tried so hard and got so far,
But in the end,
It doesnt even matter,
I had to fall,
To lose it all,
But in the end,
It doesnt even matter
Dường như đến đoạn điệp khúc nhạc càng ngày càng dữ dội hơn,có thể làm bùng cháy cả cái tầng 18 này.Zami đứng trên sàn hát hết sức,lấy hơi theo những cách mình đã học cho hiệu quả nhất.Nhìn xuống dưới…vẻ mặt ai ai cũng nổi lên sự phấn khích,mọi người chỉ chăm chú vào giai điệu bản nhạc,vừa rồi Tiron cùng Kỳ Minh cãi nhau ác liệt mà giờ đây vẻ mặt họ vô cùng thoải mái.Còn Nayki nữa,ánh mắt lộ vài tia căm phẫn đã biến mất giờ chỉ còn một đôi mắt biết nói lên niềm đam mê rock cháy bỏng.Hải Phong miên man đánh trống chân dậm theo nhịp không dấu nổi anh đang bị cuốn hút theo cả nhạc và lời.Đứng trên đây,cô mới nhận ra bọn họ đều là những con người bấy lâu cô tìm kiềm,đam mê rock thực thụ nhiệt huyết vì nó,chỉ cần đứng trên sàn hát hay ngồi vào bộ trống cầm cây ghi-ta thả hồn theo nhạc,mọi cảm xúc đều bay đi mất.Trong mắt họ chỉ còn niềm đam mê cháy bỏng không thứ gì có thể phá vỡ rào cản này,thật đáng kính nể !!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.