Bạn đang đọc Ánh Ban Mai: Chương 10.1
CHƯƠNG 10 -Bộ phim còn đang trình chiếu, nhưng đã có rất nhiều bài viết về nó. Cùng với sự quảng cáo rầm rộ đó, là những bài báo giới thiệu diễn viên Ban Mai, như một sự chuẩn bị tâm lý cho khán giả thích xem phim. Khiến người ta có tâm lý tò mò, chờ đợi sự xuất hiện một gương mặt điện ảnh mới.Người ta chưa biết cô diễn viên ấy diễn xuất ra sao, nhưng hình ảnh của cô với tư cách là người mẫu, đã gây được rất nhiều cảm tình. Vì cô có gương mặt trẻ thơ, hồn nhiên. Khác với những diễn viên ngôi sao có vẻ đẹp lộng lẫy.Trong tuần lể đầu khi phát hành bộ phim, Ban Mai sống trong tâm trạng bồng bềnh như ở thế giới nào khác. Cuộc sống cô bị xáo trộn hẳn đi. Ra ngoài đường, cô thấy những băng rôn với hình của mình tràn ngập. Phóng viên của các tờ báo đến nhà phỏng vấn cô. Trong đó có hai tờ báo lấy ảnh cô làm bìa.Người ta thích cô ở nét diễn xuất hồn nhiên, dễ thương cộng với kịch bản phim đặc sắc. Quả nhiên bộ phim đã làm xôn xao dư luận, vượt xa bộ phim “Hoa sóng” cũng rất ăn khách, của đạo diễn Hoàng Định trước đó.Tối nay Nhà văn hóa tổ chức đêm giao lưu với các ngôi sao điện ảnh. Ban tổ chức mời tất cả ba ngôi sao, trong đó diễn viên Linh Lan đã nổi tiếng từ lâu. Và hai ngôi sao xuất hiện trong năm nay, đó là Phù Dung và Ban Mai.Buổi giao lưu bắt đầu lúc nãy. Sau khi MC giới thiệu, các cô diễn viên bắt đầu bước ra. Đầu tiên là diễn viên Linh Lan. Khi cô xuất hiện, phía dưới một tràng pháo tay nổi lên rộn rã. Cô cúi chào, rồi bước đến ngồi ở vị trí của mình giữa sân khấu.MC Thúy Oanh giới thiệu tiếp:- Các bạn đã từng ái mộ diễn viên Phù Dung qua bộ phim “Hoa sóng” của đạo diễn Hoàng Định, diễn viên Phù Dung cũng là người mẫu nổi tiếng trong lĩnh vực thời trang. Xin một tràng pháo tay cho người mẫu, diễn viên Phù Dung.Phía dưới lại có tiếng vỗ tay sôi nổi. Phù Dung bước ra, điệu đàng cúi chào. Tối nay, cô xuất hiện trong bộ áo dạ hội màu vàng lấp láng kim tuyến. Tóc vấn lọn cầu kỳ. Trông cô có vẻ quá nổi, so với cách ăn mặc thanh lịch của diễn viên Linh Lan. Toàn bộ con người cô toát lên vẻ đẹp rực rỡ, táo bạo. Cả phong cách cũng tự tin mạnh mẽ như phong các của các ngôi sao nước ngoài.Đợi tiếng vỗ tay lắng xuống, MC Thúy Oanh giơ tay về phía trong sân khấu.- Cuối cùng là diễn viên Ban Mai.Ban Mai nhẹ nhàng bước ra. Lới giới thiệu của MC như bị chìm nghĩm, trong tiếng vỗ tay vang dậy muốn vỡ cả phòng. Thậm chí có các cô bé, cậu bé đứng hẳng dậy, vung tay lên trời la lớn.- Hoan hô Ban Mai, hoan hô.Khán giả ùa lên tặng hoa cho cô. Nhiều đến nỗi MC Thúy Oanh phải cầm phụ. Ban Mai bị bất ngờ và kinh ngạc, đến mức phát khóc vì cảm động. Cô cúi chào rất nhiềi lần, và cầm micro nói run run:- Ban Mai vô cùng biết ơn tình cảm của các bạn dành cho Ban Mai. Xin cám ơn rất nhiều.Cô nói xong, phía dưới càng vỗ tay dữ hơn. Không phải câu nói đó có ý hay, mà người ta thích nét dễ thương chân thật của cô. Đã thích thì người ta có mọi cớ để biểu hiện tình cảm.Ngay cả ban tổ chức cũng rất ngạc nhiên vì sự nhiệt tình của khán giả. Rất ít trướng hợp cuồng nhiệt như vậy. Nhưng nhờ như vậy mà đêm giao lưu lại thành công hơn.Diễn viên Linh Lan đã giao lưu với khán giả vài lần, nên cũng không có gì mới mẻ lắm. Và các câu hỏi kết thúc khá nhanh.Đến Phù Dung thì câu hỏi nhiều hơn, một khán giả đã hỏi khá tò mò, táo bạo.- Khi đóng vai Phượng, nhìn chị rất bình dị. Nhưng ngoài đời, chị có vẻ rất… chịu quậy, vậy cái nào mới là bản chất của chị.Phù Dung nghiêng đầu cười ra vẻ suy nghĩ rồi nói hơi nhỏ giọng:- Mình đa tính cách lắm. Ở chỗ này thì hiền, ở chỗ khác thì dữ. Nơi khác nữa thì lại sôi nổi, cũng tùy môi trường thôi.MC Thúy Oanh gật đầu cười:- Có lẽ nhờ nhiều tính cách, nên Phù Dung có thể thành công nhiều vai khác nhau. Và một câu hỏi khác của một bạn nữ “Chị thấy làm người mẫu và làm diễn viên, chị thích nghề nào hơn”.- Theo tôi thì lĩnh vực nào cũng hay như nhau. Khi diễn thời trang, dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ, tôi xuất hiện dưới những bước đi tự tin, và để lại cho khán giả ấn tượng về bộ đồ tôi trình diễn. Còn khi làm việc ở phim trường, tôi đã hóa thân thành nhân vật mà đạo diễn yêu cầu, nó cũng khá dễ dàng đối với tôi, cho nên nghề nào cũng thích như nhau.Câu trả lời rất sát với câu hỏi. Nhưng hình như hơi bị… thiếu khiêm tốn, hơi phô trương. MC Thúy Oanh mỉm cười nói đỡ:- Trả lời như thế, chứng tỏ người mẫu, diễn viên Phù Dung là người đầy tài năng. Chúc chị sẽ tiến xa hơn nữa trên con đường nghệ thuật. Xin Phù Dung vui lòng trả lời một câu hỏi tiếp theo: ” Chị Phù Dung ơi! Em nghe nói nghề người mẫu cũng có nhiều khó khăn và cạnh tranh, vậy chị có thái độ thế nào trước những khó khăn đó”.Phù Dung cười rất tươi:- Bạn đã hiểu nhiều về mặt trái của thế giới người mẫu đó. Tất nhiên là ở đâu cũng có sự ganh đua. Nhưng tôi không hề quan tâm chuyện đó. Ngược lại, tôi luôn nâng đỡ bạn bè, giúp họ được như tôi.Cô nghiêng người qua, ôm choàng vai Ban Mai:- Như đối với Ban Mai chẳng hạn, lúc Ban Mai mới vào nghề, tôi đã nâng đỡ nhiều lắm. Vì tôi nghĩ giữa bạn bè phải cư xử tốt đẹp với nhau.Ban Mai nhìn Phù Dung một cái, không biết nên có thái độ ra sao. Thế là cô ngồi im và vì bao nhiêu người đang nhìn vào mình, nên cô phải mỉm cười. “Hết biết!”.MC Thúy Oanh nhận xét:- Như vậy là không những tài năng, mà Phù Dung còn là người có tính cách cởi mở. Chắc Phù Dung có nhiều bạn bè lắm.- Vâng, rất nhiều.- Xin cám ơn câu trả lời của Phù Dung, và sau đây là những câu hỏi dành cho diễn viên Ban Mai. Xin mời Ban Mai Ban Mai đứng dậy, gật đầu chào rồi đứng im nghe câu hỏi. MC Thúy Oanh nhìn vào mảnh giấy đọc lớn:- Xen phim “Khúc tình ca mùa thu”, mình rất thích nhân vật Thy. Ngoài đời Ban Mai cũng rất giống nhân vật trong phim. Đó có phải là tính cách thật của Ban Mai không? Khi diễn chắc Ban Mai chẳng gặp khó khăn gì?Ban Mai cầm micro, trả lời tự nhiên:- Ban Mai cám ơn bạn đã có nhận xét tốt về Ban Mai. Được giống nhân vật trong phim thì thật là vinh hạnh. Vâng, khi diễn, Ban Mai được đạo diễn bảo “cứ nghĩ và làm theo cách nghĩ của cô”, thế là Ban Mai diễn tới.MC Thúy Oanh mỉm cười:- Vậy là đạo diễn chẳng cần phải chỉ đạo diễn xuất nhiều?- Dạ, cũng có chị ạ. Ban Mai mới đóng phim lần đầu nên còn vụng về lắm. May là đạo diễn Luận Thái chỉ dạy rất tận tụy và được học hỏi ở các bạn cùng diễn, nên Ban Mai không thấy căng thẳng lắm.- Ban Mai khiêm tốn nên nói thế, chứ xem phim, mình thấy cách diễn của bạn rất chững chạc.- Dạ, cám ơn chị đã khen.- Một câu hỏi khác của bạn nam “Ban Mai nghĩ gì khi được người khác mến mộ?”.Ban Mai hơi cắn môi suy nghĩ, rồi nói thận trọng:- Ban Mai nghĩ, được yêu mến là một nguồn vui vô tận. Nó nâng đỡ tinh thần khi Ban Mai gặp khó khăn. Nhưng đồng thời nó cũng là mục tiêu phấn đấu. Vì Ban Mai sợ mình không xứng đáng với tình cảm yêu mến đó.MC Thúy Oanh cười:- Theo mình thấy thì Ban Mai không phải sợ điều đó. Ngược lại, bạn rất xứng đáng nhận sự yêu mến của khác giả.- Ban Mai xin cám ơn.- Và một câu hỏi nữa, câu hỏi rất cụ thể, Ban Mai vui lòng trả lời. Là “Nghe nói lần đầu tiên trên sàn diễn, Ban Mai đã tự thay đổi cách trang điểm, vì không hài lòng người hoá trang, chuyện đó có không, và bạn đã nghĩ thế nào về chuyện đó?”.Đọc xong câu hỏi, MC Thúy Oanh nhìn Ban Mai một cái, câu hỏi này hơi táo bạo và có vả riêng tư quá. Vốn là người linh hoạt trong ứng xử, cô bèn nói nhỏ:- Ban Mai có thể từ chối trả lới cũng được.Phù Dung thấy hơi lo. Cô bấm tay Ban Mai – Đừng trả lời Ngay cả Ban Mai cũng bị bất ngờ. Không hiểu tại sao có người biết chuyện đó mà lại hỏi cô một cách tò mò công khai như vậy. Cô không đồng ý cách giải quyết của Thúy Oanh, vì như thế chẳng khác nào lấp liếm cho qua, cô bèn quyết định nói thật.Và cô hơi cúi người về phía trước, trả lời bằng giọng chân thật, nhẹ nhàng:- Bạn đã biết, đó là lần diễn đầu tiên của Ban Mai, nên chắc bạn cũng hiểu Ban Mai rất run. Lúc đó, trước khi ra sân khấu, Phù Dung đây – cô giơ tay về phía Phù Dung – Phù Dung đã nói với Ban Mai rằng “mặt bạn giống con nít quá, người hoá trang rất dở mới không biết xoá khuyết điểm đó”. Thế là Phù Dung kéo Ban Mai trở lại, vẻ ặt đậm lên.Phía dưới , khán giả cười rần rộ. Người ta cười vì câu chuyện của cô có vẻ tếu tến, ngộ nghĩnh. Thậm chí có rất nhiều người vỗ tay tán thưởng.Phù Dung tức bầm gan. Nhưng ráng bấm bụng ngồi im. Cả MC Thúy Oanh và diễn viên Linh Lan, vốn rất chững chạc trong giao tiếp cũng phải bật cười:MC Thúy Oanh nhìn Ban Mai:- Thế lúc đó, Ban Mai nghĩ gì?- Dạ lúc đó Ban Mai còn khờ lắm, ai nói gì cũng sợ, thế là Ban Mai đồng ý cho sửa mặt. Và tin vào thẩm mỹ của Phù Dung, nên Ban Mai không kiểm tra lại.Phía dưới lại cười rần rộ, lại vỗ tay náo nhiệt. Đúng là đêm giao lưu rất vui, rất sôi nổi vì phần giao lưu của Ban Mai.Ba diễn viên với ba phong cách khác nhau, đều gây cho khán giả những ấn tượng khác nhau. Diễn viên Linh Lan chững chạc và thanh lịch làm người ta có cảm giác nể phục. Nhưng phong cách quá tự tin và lối trang điểm phô trương của Phù Dung, lại làm người ta hơi bị hẳng, so với tình cảm khi xem cô đóng phim. Cộng với cách trả lời thiếu khiêm tốn của cô. So sánh với Linh Lan, sự ưu ái có vẻ kém đi, nếu không muốn nói là mất lòng.Nhưng đến Ban Mai thì khác. Cách trang điểm kín đáo gần như không trang điểm của cô, có cái gì đó làm người ta thấy dễ gần. Cộng thêm sự thân thực hồn nhiên khi trả lời các câu hỏi, cô thật sự gây nên cảm tình nồng nhiệt của khán giả. Người ta thích cô, vì cô là diễn viên có gương mặt trong sáng, thơ ngây. Cô là hiện tượng rất hiếm trong số những ngôi sao màn bạc.Buổi giao lưu kết thúc một cách hào hứng. Khi hạ màn, các cô diễn viên gom hoa ôm vào trong. Riêng Ban Mai, vì hoa nhiều quá nên MC Thúy Oanh phải gom phụ cô.Khi vào phía trong cánh gà, Phù Dung chợt đi xăm xăm về phía Ban Mai. Trong chớp nhoáng, cô vung tay tát thẳng vào mặt Ban Mai, nghiến răng:- Đồ khốn nạn!Thúy Oanh, Linh Lan đứng sững nhìn Phù Dung. Anh phụ trách ánh sáng đang đẩy đèn vào trong, cũng quay lại nhìn. Mấy người dọn dẹp sân khấu tò mò ngừng tay quan sát. Phải nói là tất cả đều kinh ngạc vì hành động quá khích của Phù Dung.Ban Mai choáng váng đến mức không hay mình buông rơi những bó hoa. Cô chưa kịp có phản ứng thì Phù Dung đã tuôn ra một tràng.- Đồ mất dạy! Tại sao mày nói chuyện đó ọi người nghe. Mày muốn bêu xấu tao phải không?Ban Mai đã trấn tĩnh lại, giọng cô cứng rắn:- Nếu mày thấy đó là chuyện xấu thì mày đã tự trả lời về hành động của mày rồi, có phải lúc đó mày cố ý không?Phù Dung điên tiết lên, giọng cô the thé:- Tao không cần biết, mày thâm hiểm lắm, đợi đến lúc có cơ hội thì trả thù tao, đồ quỷ cái, đồ…Cô tuôn ra một lô từ ngữ làm người nghe xây xẩm. Ban Mai tức run lẩy bẩy, giọng cô lớn hẳn lên:- Nếu mày còn mắng nhiếc, tao sẽ không nhịn nữa đâu. Cứ la lớn lên ọi người biết con người thật của mày.- Ừ, con người tao là vậy đó, thì sao? Thì sao?Vừa nói cô vừa xấn xổ vào Ban Mai, vừa kéo áo vừa nắm tóc, vừa la hét văng tục. Cô trút tất cả sự tức giận, thô thiển man dại của mình, mà không cần biết hậu quả. Và bất chấp những nhận xét xung quanh mình. Đúng hơn là cô coi họ không là gì, nên không cần giữ mình.Mọi người xúm lại kép Phù Dung ra, Linh Lan nói như phê phán:- Em làm vậy, không sợ bị mang tai tiếng sao?Phù Dung hất tay mọi người, giọng khàn đi vì la hét. Nhưng vẫn còn hung hăng:- Mấy người mà biết cái gì? Im đi!Vừa lúc đó, Định xuất hiện, anh đã nghe ai đó kể lại chuyện, giọng anh có vẻ lo ngại:- Chuyện gì vậy?Vừa thấy anh, Phù Dung chợt bụm mặt khóc. Mọi người sững sờ nhìn cử chỉ yếu đuối bất ngờ của cô. Trông cô có vẻ bị Oan ức, bị hiếp đáp và có vẻ nhu nhược.Định đi đến gần Phù Dung:- Chuyện là thế nào, nín khóc đi Phù Dung.Phù Dung buông tay xuống, khóc tức tưởi:- Em có làm gì đâu, em biết em có lỗi nên lúc nào cũng nhường nhịn, nhưng nó cứ cố tình kiếm chuyện với em.- Tao kiếm chuyện à? Có phải tao chủ động kiếm chuyện không? – Ban Mai kêu lên.Linh Lan và Thúy Oanh can cô lại:- Đừng nói gì hết, Ban Mai.Định nhìn thấy vẻ ác cảm trên mặt mọi người, anh đâm ra khó xử. Và anh kéo tay Phù Dung đi:- Em về đi, chuyện gì từ từ giải quyết sau.Linh Lan chợt bước đến gần Định:- Em lấy làm tiếc cho anh. Xin chia buồn với anh.Câu nói tối nghĩa của cô làm Định hơi bất ngờ. Anh nhíu mày hỏi lại:- Em muốn nói cái gì? Cái gì chia buồn?Linh Lan cười cười:- Thì em chỉ nói vậy thôi, anh hiểu sao cũng được.Định nhìn cô hơi lâu. Rồi quay qua kéo tay Phù Dung:- Mình về đi.Cả hai đi ra khỏi hậu trường. Vừa bước ra sân, Phù Dung đã quẩy mình ra khỏi tay Định, khóc dữ hơn:- Lúc nãy nó làm xấu em, thế mà anh không nói nó một tiếng, anh đâu có bênh vực em.- Anh không thể phân xử chuyện này đâu. Em biết làm vậy là kỳ mà.- Kỳ cái gì? Để nó bêu xấu em thì anh chịu hả?Cô chợt nghiến răng, hai mắt long lên:- Con này cao tay lắm, nó đợi lúc có đông người rồi hạ em, đồ chó chết!Định nhìn sững cô, chất “bà chằn” bộc lộ lúc này của cô, khiến anh kinh ngạc.Và anh cố phân tích để cô hiểu:- Ban Mai không thâm hiểm như vậy đâu, nếu là em thì cũng phải trả lời thôi. Chính cổ cũng đâu biết người ta hỏi như vậy – Nhưng nó không trả lời cũng được vậy. Nó cố tình chơi em mà.- Phù Dung này! Em đề cao cái tôi của em quá rồi. Ban Mai chỉ lỡ kể lại sự việc, chứ đâu có ý nói xầu em.- Nó kể lại tức là nó muốn hạ em rồi, nó muốn nói em chơi xấu nó.- Anh không nghĩ như vậy, chỉ có em suy đoán lung tung thôi.Đầu óc Phù Dung quay cuồng vì cơn tức. Cô bèn chuyển sang chuyện khác.- Nó là cái thá gì mà thành công hơn em chứ. Bộ phim nó đóng cũng được lăng xê hơn em, báo chí viết rầm rộ về nó, còn được đưa đi dự liên hoan phim nữa.- Lúc em đóng phim, em cũng được quảng cáo ấy chứ.- Nhưng không bằng nó. Còn anh nữa, anh là đồ bất tài, nghe nói anh chuẩn bị bộ phim kỹ lắm. Ai ngờ không bằng một góc phim của ông Thái. Cái thằng vô danh kia còn viết được kịch bản hay. Còn anh, kịch bản dở ẹc, cũng nhận quay.Định nghiêm mặt:- Đủ rồi Phù Dung.- Chưa đủ, còn nữa. Phim người ta được dự liên hoan, còn anh thì sao? Anh là cái thá gì so với ông Thái?- Không ngờ em ăn nói hồ đồ như vậy? Trước kia, anh thấy em biết điều lắm.- Ừ, tôi là vậy đó, có ngon thì bỏ tôi đi, hủy hôn đi.- Qúa đáng!Định sầm mặt bỏ đi. Phù Dung lập tức ngồi khuỵu xuống, rên rên:- Đau bụng quá! Cái thai làm sao vầy nè. Trời ơi! Đau quá!